Vũ Mạnh Hùng - Đáng ra tôi không viết, bởi cái chuyện vi phạm nhân quyền của nhà nước CSVN nó như là chuyện “thường tình ở huyện” nhất là đối với những người đang thực thi quyền con người. Vì rất nhiều anh chị em hỏi thăm vì sao sáng 1.5 không gặp tôi trong cuộc biểu tình phản đối Formosa thải chất độc và vụ cá chết la liệt khắp khu vực biển miền trung.
Lý do tôi không đến được cùng anh chị em cũng vì cái đuôi xã hội chủ nghĩa được gắn với hai chữ pháp quyền nó thể hiện và quấn tôi lại.
Sáng dậy đánh răng, rửa mặt đã thấy một tốp AN trẻ đứng dưới cầu thang. Khi mở cửa ra thì đã có AN lót áo mưa ngồi trực ở chiếu nghỉ cầu thang chạy lên và nói: Bác ơi, hôm nay bác ở nhà đi, bác thương các cháu với. Tôi hỏi cậu là ai, giây tờ cậu đâu mà lại đi làm chuyện vớ vẩn này và tôi vẫn đi, xuống đến cầu thang thì một tốp khoảng 5-6 AN vây quanh trong đó có mặt một anh đứng tuổi.
Tôi hỏi anh là ai, anh ta nói tôi tên Tuấn, phó phường Thanh Xuân Bắc.
Tôi hỏi anh muốn gì ở tôi, anh ta nói, hôm nay chúng tôi muốn anh ở nhà không đi đâu. Tôi hỏi, thế ai ra lệnh cho anh làm việc này và lệnh hôm nay tôi không được đi đâu, do ai ký? Anh chỉ cần đưa tôi cái lệnh đó, tôi ở nhà ngay đỡ được bao tiền thuế của dân nuôi hàng chục vị làm chuyện vô pháp như thế này. Anh ta lúng túng. Tôi nói thẳng, tôi biết là không bao giờ có, bởi chẳng thằng nào nó dám ký ngu như vậy cả, vì nó thừa biết là việc làm vi phạm pháp luật, nên chỉ có lệnh mồn thôi.
Tôi vẫn đi, anh ta và đám AN trẻ vẫn bám theo ngày càng đông, dân phố người biết sự việc thì nháy nhau mỉm cười, người không biết nháo nhác nhìn. Tôi nói, người dân oằn lưng ra làm việc đóng thuê cho nhà nước để nuôi các anh, trong khi nhà cầm quyền sai các anh đi làm những chuyện trái với đạo lý, pháp lý như vậy các anh có cảm thấy xấu hổ không?! Tất nhiên không ai trả lời, tôi tiếp tục đi quanh phố giải thích để mọi người hiểu sự việc. Sau đó trưởng CA phường, phụ trách AN quận, trưởng CA quận đều xuất hiện. Mặc dù khi gặp tôi họ vui vẻ như thân thiện, tôi biết có đi cũng không đi được, đành ngồi quán nước ở góc phố.
Họ ngồi quanh tôi, trưởng CA quận nói, ngày vui chung của cả nước đang được nghỉ, anh em cho biết anh đang ngồi ở đây nên đến thăm anh. Tôi nói vui gì cái ngày Quốc hận, ngày Đại tang của dân tộc VN; Vui gì khi biển miền trung nhiễm độc nặng, người chết, cá chết la liệt, môi trường bị ô nhiễm..., vui gì khi hiểm họa mất nước đang cận kề... các anh chỉ cần quan tâm chút, các anh sẽ thấy đất nước đang mất dần chủ quyền. Không lâu nữa đâu, chỉ còn 4 năm thôi, hội nghị Thành đô đang gấp rút để hoàn thành kế hoạch biến VN thành một tỉnh lẻ của Trung Cộng. Mới có 4 tháng đầu năm, thông tin các quan chức CSVN đã chuyển tới 7 tỷ đô ra nước ngoài?... Tôi nhìn các anh ở đây kể cả trưởng quận, chắc chắn cũng không có xuất bám càng họ khi chế độ sụp đổ.
Tôi biết, hôm nay nhà cầm quyền CSVN sai khiến các anh ngăn chặn tôi đi biểu tình phản đối Formosa, phản đối sự im lặng của nhà cầm quyền, phản đối những quan chức của các cơ quan chức năng trả lời thiếu trách nhiêm, vô trách nhiệm, né tránh, bao che chạy tội cho kẻ gây ra thảm họa kinh hoàng đối với môi trường sống.
Các anh khuyên tôi cứ bình tỉnh,... nhà nước sẽ có cách giải quyết. Trời đất ơi! Làm sao tôi có thể tin được một nhà nước do đảng dựng ra, tước đoạt những quyền cơ bản của người dân, hôm nay đây tước đoạt cả quyền tự do đi lại của tôi. Những người các anh gọi là “lãnh đạo” thì dân hiểu biết vẫn gọi là “cướp cấp quốc gia” (Đó là lý do, không có vị nào dám thực sự kê khai tài sản của mình). Khi sự việc nghiêm trọng xảy ra gần tháng trời vẫn quanh co chưa tìm được nguyên nhân, dân làm sao có thể ngồi chờ để chết dần chết mòn??? Nên chuyện dân bức phẫn biểu tình là tất yếu. Nếu các anh thực sự là CAND thì các anh phải biết bảo vệ dân để dân được bày tỏ nguyện vọng chính đáng của mình chứ. Đàng này các anh làm ngược, các anh lại là công cụ của kẻ phản nước hại dân.
Cách ngăn chặn của các anh đối với tôi thì những người tầm thường thấy bình thường, nhưng với tôi và những người có lương tri thì đau lòng lắm. Không phải chỉ đau cho mình mà đau cho đất nước, cho dân tộc này. Chính vì vậy làm sao tôi có thể đi ăn cùng khi các anh mời, ăn như vậy tôi nuốt làm sao nổi.
Cái khốn nạn của những kẻ cầm quyền chế độ “đảng cử, lừa mị, ép dân đi bầu” có thể các anh chưa biết, có thể biết nhưng chưa biết gốc rễ của nó. Đó là sự tước đoạt những quyền căn bản của con người dưới sự cai trị của nó, trong đó các anh. Chẳng hạn, như hôm nay nó sai khiến các anh đi ngăn cản quyền tự do đi lại của tôi một cách trái pháp luật nhưng các anh vẫn phải làm. Chúng dùng cơ chế độc tài, lệnh mồn bắt các anh phải làm những chuyện phi lý đối với dân, dồn nén mâu thuẫn giữa các anh với người dân. Thực sự hình ảnh của CA trong mắt người dân hiện nay rất xấu. Chưa nói đến sự căm ghét và phẫn uất trong lòng dân.
Chính vì lẽ đó để bảo vệ đặc quyền và đặc lợi lực bất chính, nhà cầm quyền CSVN luôn phải gắn cái đuôi XHCN trong lý luận của họ. Cụ thể phải gắn chặt nhà nước pháp quyền với cái đuôi XHCN, gắn chặt nền kinh tế thị trường với cái đuôi XHCN để khi cái sai trái của họ bị phanh phui họ biến lý luận thành lý lận và bất chấp pháp luật. Vậy tôi có thể khái niệm nhà nước pháp quyền có cái đuôi xã hội chủ nghĩa là một nhà nước vô pháp luật. Đó là điểm khác biệt giữa nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa với nhà nước pháp quyền. CA các anh bắt bỏ tù lương tâm bao nhiêu người và quy chụp người ta chống phá nhà nước XHCN trong khi các anh không trả lời được thế nào là nhà nước XHCN...
Hôm nay các anh đến vây quanh tôi, ngăn chặn quyền tự do đi lại của tôi một cách vô pháp. Các anh nói “nhớ” tôi, đến “thăm” tôi để chữa ngượng, để dân phố khỏi nhìn các anh bằng những ánh mắt như nhìn những kẻ không lương thiện. Tôi đâu có vui, nhưng có phần thông cảm, bởi các anh còn biết ngượng. Dù có “tế nhị” đến đâu thì hôm nay các anh cũng đã minh chứng thành công cái đuôi XHCN của nhà nước pháp quyền CSVN cho cả dân phố biết.
Sự bức xúc trong tôi cứ thế bung ra... như một buổi thuyết trình về cái đuôi XHCN và sự nguy hại của nó đối với nhân dân và đất nước.
Đến 11h, trước khi rút các anh cũng cảm ơn tôi, các anh đã hoàn thành “nhiệm vụ”. Vậy là tôi cũng kịp thời gian đến gặp được một số anh em khi cuộc biểu tình vừa kết thúc, chia sẻ cùng anh em bạn bè và chụp được vài tấm hình bày tỏ sự đồng hành với những công dân có trách nhiệm, đầy nhiệt huyết đối với cuộc sống chung, đối với đất nước.
Và tôi cũng cảm ơn những người dân phố khi thấy cái đuôi XHCN bám vây quanh tôi, đã lẳng lặng kéo nhau ra Bờ hồ, hòa nhập bày tỏ thái độ ủng hộ đồng hành cùng đoàn biểu tình. Tôi thấy vui khi hai ngày sau họ mới nói, lần sau CA đến ngăn chặn anh nữa, anh cho bọn em biết, bọn em sẽ gọi nhau đi đông hơn.
Đấy làm gì có thế lực thù địch nào đứng đàng sau xúi bẩy họ ngoài những kẻ ngồi trên đầu trên cổ nhân dân, chỉ biết vinh thân phì gia, há miệng mắc quai, phản dân hại nước đồng lõa bao che cho tội phạm.
Hà Nội, ngày 5/5/2016