Truyện về Tứ Trụ 1: Gu Gờ - Dân Làm Báo

Truyện về Tứ Trụ 1: Gu Gờ

Hồ Chí Phèo (Danlambao) - Tứ Trụ triều đình gồm Cả Lò, Đại Q, Xờ Phờ và bà Khờ Ngờ đứng đầu Đảng và Nhà nước nhưng mọi tầng lớp nhân dân thường hay ta thán, diễu cợt các chính sách hút máu, bóp cổ cũng như hoàn toàn không có lòng tin vào Tứ Trụ. Vốn là những kẻ độc tài, chuyên chế, Tứ Trụ bực mình lắm, ra lệnh cho bọn cận thần tìm mọi cách khắc phục.

Bọn này sau một thời gian điều tra, xem xét kỹ càng sự việc đã tâu trình với Tứ Trụ “Lòng dân không tin, không nghe, luôn tìm cách chế nhạo, chửi xỏ xiên Tứ Trụ là do con Gu Gờ Phê Tê Bốc được tự do chạy nhảy lung tung. Nay Đảng và Nhà nước phải có cũi sắt “An ninh mạng” để nhốt con Gu Gờ Phê Tê Bốc này vào thì Tứ Trụ mới được yên ổn". 

Không ai trong Tứ Trụ biết con Gu Gờ Phê Tê Bốc là con quái quỉ gì mà phải dùng đến củi sắt! Phải tìm hiểu ngay Gu Gờ Phê Tê Bốc là con gì? Tuy trời đã tối và khá lạ lùng, Tứ Trụ vô cùng khẩn trương theo hướng dẫn của cận thần đi ra một sân rộng, nơi con Gu Gờ Phê Tê Bốc đang đứng, để tìm hiểu con này như thế nào? 

Cả Lò thấp nhỏ người, tiến đến trước, rờ rẫm con Gu Gờ Phê Tê Bốc một lát rồi phán một cách tự tin: 

- Ối giời ơi… con Gu Gờ Phê Tê Bốc mềm mềm cong cong và dài ngoằng như vòi nước cứu hoả. Đây chính là con giun khổng lồ có đầu loe ra để hút và xịt nước. Ta phải bỏ nó vào cũi sắt, không khéo nó xịt nước, lò của mình tắt ngủm. Còn đâu Cả Lò? 

Đại Q cao người nên đưa tay rờ trúng vào đầu con Gu Gờ Phê Tê Bốc, Đại Q mừng rỡ phán: 

- Tưởng gì… con Gu Gờ Phê Tê Bốc to bè bè như hai cái nan quạt. Đây là một con bướm khổng lồ còn xót lại thời tiền sử, nên để nó ra ngoài xã hội rất nguy hiểm. 

Xờ Phờ do đầu cứ nghiên qua một phía nên rờ trúng ngay phần sau đít con Gu Gờ Phê Tê Bốc. Sau khi đưa tay rờ, đưa lên ngửi và nếm thử, Xờ Phờ không do dự phán ngay: 

- Dăm mì… Con Gu Gờ Phê Tê Bốc có mùi vị phân của một loại tê giác khổng lồ. Ta nên nhốt và khai thác sừng để xuất khẩu, giá trị kinh tế cao. 

Bà Khờ Ngờ chỉ còn dư chổ để rờ dưới bụng, phía gần đuôi con Gu Gờ Phê Tê Bốc. Không hiểu sao bà ta bật cười sung sướng khi rờ phải cái gì đó. Nhưng bất ngờ bà lại kêu lên thảm thiết, quay lăn ra đất, giãy đành đạch. 

Mặc cho bà Khờ Ngờ nằm ăn vạ, bộ ba còn lại hăng hái thảo luận xác định con Gu Gờ Phê Tê Bốc là con gì? Mỗi người một ý, không ai nhường ai nên từ cải lộn chuyển thành đánh lộn, kẻ u đầu người mẻ trán. Cuối cùng, may mắn nhờ phát huy tinh thần hoà hợp hoà giải XHCN, cả ba đều nhất trí: "Con Gu Gờ Phê Tê Bốc là con… Gu Gờ Phê Tê Bốc!". Cả ba nâng bà Khờ Ngờ dậy tuy bà ta vẫn còn sụt sùi, Tứ Trụ cùng nhất trí phải nhanh chóng đưa cũi "an ninh mạng" vào để nhốt ngay con Gu Gờ Phê Tê Bốc vì cho nó là nguyên nhân đưa đến cải lộn, đánh lộn, rên la thê thảm… Đến đây hết chuyện về con Gu Gờ Phê Tê Bốc! 

Lời bàn thêm: 

Có người đọc truyện sẽ nổi giận: "Thằng cha Hồ này viết truyện đầu đuôi chả ra đâu vào đâu! Mở đầu là con Gu Gờ, kết luận lại cũng là con Gu Gờ. Trong sáng như ban ngày, đây là con voi… Hừm... có lẽ… một con voi đực trong truyện ngụ ngôn "Thầy bói mù rờ voi"". 

Xin được thưa. Đây đúng là truyện "Thầy bói mù rờ voi" được viết lại theo kiểu cách XHCN. Trong chế độ độc tài chuyên chính CS, kẻ lãnh đạo luôn muốn tất cả mọi việc mù mờ để dễ làm việc, dễ bưng bít, dễ nói láo: mật nghị, bắ́t cóc hay đầu thú ai muốn hiểu sao cũng được, đừng mong kê khai trung thực tài sản của lãnh đạo… 

Tứ Trụ không phải thầy bói mù mắt nhưng bọn họ chỉ muốn rờ rẫm con voi to lớn trong bóng tối để tuyên truyền, để nói láo. Nhờ cái cũi nhốt con Gu Gờ Phê Tê Bốc lại thêm độc quyền nói láo. Thực ra cho dù có trời trong sáng chỉ ra đó là con voi, nhóm Tứ Trụ vẫn khăng khăng không nhận hay giả vờ không nhận là con voi vì đó là nguyên tắc để che dấu ý đồ bên trong của đảng CSVN. 

Các nước trên thế giới luôn bày tỏ e ngại về sự bành trướng của Hán tộc Tàu, mọi người dân Việt đã nhìn thấy sự hung hãn lấn áp của Tàu trong lịch sử, mưu mô chiếm trọn biển Đông hiện nay của Tập… Nhưng Tứ Trụ vẫn trơ trẽn mời gọi kẻ đã chiếm đảo mình, húc chìm tàu ngư dân mình…? Tứ Trụ như kẻ có mắt nhưng có khác gì kẻ mù? Không phải bệnh mù mắt mà mù từ trong não bộ, đen kịt trong não và như chỉ biết làm theo hướng dẫn từ một mật ước, mật nghị nào đó, hay từ một cấp cao hơn? 

Cũng xin được nhắc, Tứ Trụ rất vội vã thông qua qua các luật An Ninh Mạng và bước tới luật đặc khu. Tứ Trụ bắt buộc phải hoàn thành chỉ tiêu đã đề ra trong năm nay. Một chỉ tiêu không phải từ Tứ Trụ, nó ở một cấp nào cao hơn? Người dân sẽ chịu đựng sự đàn áp, bắt bớ, đánh đập thô bạo nhiều hơn. Sau 30/4/1975 có sự di tản hàng triệu người Việt. Sau luật an ninh mạng cũng có sự di tản người Việt từ “Facebook” sang “Minds”. Sau luật đặc khu và chế độ nô lệ hình thành ở Việt nam, sẽ còn bao nhiêu cuộc di tản khác? Thảm thương cho mẹ Việt Nam, phải nuốt lệ nhìn thảm cảnh người dân Việt phải chịu đựng trên mảnh đất tổ tiên đã để lại. 

06.07.2018



Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo