Thay đổi sách lược đấu tranh - Dân Làm Báo

Thay đổi sách lược đấu tranh

Phạm Văn (Danlambao) - Lần trước trong bài viết “Biểu tình: Quyền và Luật” đã đăng trên Dân làm báo (30/7/2018) tôi nêu nhận thức của mình về biểu tình mới là “biểu tình đấu tranh”, nghĩa là biểu tình mang tính chất, ý nghĩa của đấu tranh chủ yếu mang tính ôn hòa nhằm mục đích lật đổ chế độ đảng “cộng sản” trị ở Việt Nam và chặn đứng âm mưu xâm chiếm-đồng hóa Việt Nam của Tàu Cộng. Tôi hy vọng điều này có thể diễn ra thành công như ở Cộng hòa Dân chủ Đức và ở Liên Xô trước đây với nhiều cuôc nổi dậy-xuống đường của nhân dân từ hàng chục đến hàng trăm ngàn người. Có lẽ nhiều người cũng nghĩ, mong muốn như tôi. Chúng ta đều chắc chắn một điều là nếu nhân dân nổi dậy với số đông, rất đông, liên kết thành một khối thống nhất “triệu người như một” thì chế độ “cộng sản” trị nhất định thất bại, sụp đổ. Nhưng đến lúc này thực tế đã không diễn ra như vậy và có thể cả trong những thời gian tiếp theo nữa. Vậy, rất cần phải xem lại sách lược biểu tình đấu tranh này. 

Dĩ nhiên, chúng ta không thay đổi chiến lược đấu tranh là nhằm xây dựng chế độ xã hội mới Tự do-Dân chủ, để xác lập trước hết những quyền cơ bản của con người, nhất là quyền tự do về mặt pháp lý (có sự đảm bảo về pháp luật) v.v... Nhưng sách lược đấu tranh là cái có thể phải thay đổi cho thích ứng với nhận thức và tình hình mới, tùy theo sự thay đổi đối tượng, mục tiêu đấu tranh. Trước đây chúng ta nhận thức chế độ “cộng sản” độc tài-toàn trị có phần đơn giản, tức là có sự chia tách giữa chế độ này và bọn xâm lược Tàu Cộng, vẫn xem Tàu Cộng như một thế lực ở bên ngoài. Do đó, chúng ta vô tình đồng nhất chế độ độc tài-toàn trị ở Việt Nam với phần lớn các chế độ độc tài-toàn trị cộng sản khác như ở Liên Xô, Ba Lan, Cộng hòa Dân chủ Đức. Vì vậy, mục tiêu của biểu tình đấu tranh là lật đổ-xóa bỏ chế độ độc tài “cộng sản” bằng bất bạo động-ôn hòa xem như điều kiện tiên quyết để từ đó có thể ngăn chặn sự xâm lăng-đồng hóa của Tàu Cộng. 

Nhưng tình hình lúc này hoàn toàn khác, hay đúng hơn vào lúc này đối tượng đấu tranh của chúng ta đã bộc lộ rõ ràng bản chất-dã tâm của chúng hơn và đồng thời chúng ta cũng nhận thức chúng đúng đắn, rõ ràng hơn. Theo nhiều nguồn tin, theo sự quan sát, nhận định của cá nhân căn cứ vào rất nhiều sự kiện, nhất là gần đây, thì giờ đây chế độ “cộng sản” trị ở Việt Nam, nhất là bọn thân Tàu Cộng nắm quyền, đã bị bọn Tàu Cộng, tình báo Hoa Nam khống chế hoàn toàn không thể cựa quậy được nữa, đồng thời chúng cấu kết chặt chẽ với Tàu Cộng, làm theo những yêu cầu của Tàu Cộng để bảo vệ chế độ của chúng. Ở mức độ không nhỏ, Tàu Cộng đã trở thành kẻ cai trị trực tiếp chế độ này và cả người dân, đất nước Việt Nam. 

Thực ra Tàu Cộng, trực tiếp là bọn tình báo Hoa Nam đã khống chế-chi phối chế độ đảng “cộng sản” trị ở Việt Nam từ lâu, gần nhất là từ sau “mật ước Thành Đô” năm 1990. Vì thế chế độ này, nhất là những kẻ đứng đầu trở thành phường đu dây, tức là kẻ tay sai-nô lệ mà kẻ nắm thắt lưng chúng là Tàu Cộng. Tuy nhiên, lâu nay điều này được che giấu một cách tinh vi-hiểm độc vừa dưới những cái tên mỹ miều-mơ hồ như “16 chữ vàng”, “4 tốt”, “con đường tơ lụa trên biển”, “một vành đai một con đường”, vừa bằng những thủ đoạn lừa bịp, mua chuộc và cả dọa dẫm công khai hoặc ngầm ngầm. Đồng thời, chế độ “cộng sản” trị ở Việt Nam với bản chất ngu tối-tham lam-hèn nhát nên đã không chỉ cúi đầu cam chịu, mà hơn thế còn xướng lên, ca ngợi sự “thịnh vượng”, cái gọi là “tình hữu nghị-anh em”, về lòng “biết ơn” đối với công sức-máu xương của “người anh” v.v..., hòng che đậy dã tâm của kẻ xâm lược, lừa dối chính nhân dân, dân tộc để củng cố địa vị-lợi ích bẩn thỉu của mình. Vì thế, nói chung nhân dân Việt Nam lâu nay một mặt mơ hồ trước dã tâm của Tàu Cộng, mặt khác vẫn đặt trọn lòng tin vào “chế độ”, vào “đảng-Bác”. 

Cho đến khi hàng loạt những cuộc biểu tình-xuống đường, nhất là cuộc biểu tình trong những ngày tháng 6 vừa qua với nguyên cớ trực tiếp là việc quốc hội bù nhìn định thông qua “luật đặc khu” mà về thực chất là hợp thức hóa việc mua-cướp chiếm đất của Tàu Cộng, nhân dân đã trực tiếp đối đầu với chế độ “cộng sản” trị, công khai đòi những quyền con người cơ bản đã bị tà quyền cộng sản tước đoạt, thậm chí đã trương lên và hô vang khẩu hiệu “đả đảo cộng sản bán nước!”. Như thế là nhân dân đã nhận thấy rõ chế độ “cộng sản” trị đang tiếp tay cho bọn xâm lược bằng cách giao-bán từng phần đất thiêng liêng của tổ tiên cho chúng, do đó mục đích của biểu tình đấu tranh rõ ràng phải là lật đổ chế độ tà quyền cộng sản bán nước để ngăn chặn âm mưu xâm lược của Tàu Cộng. Dường như khí thế, diễn tiến của cuộc đấu tranh đang đi theo hướng tưởng chừng như không thể thay đổi này. 

Nhưng cũng chính vào lúc ấy, tà quyền bán nước cộng sản ở Việt Nam đã nhận ra tình hình hết sức nguy ngập của chúng, chúng hoảng hốt trước sự nổi dậy của đông đảo nhân dân, khiến cho chế độ của chúng chao đảo, có nguy cơ sụp đổ không tránh khỏi. Biết không thể che giấu được tội lỗi đã bị vạch trần rất rõ ràng trên các phương tiện truyền thông và qua sự khinh bỉ, căm thù của nhân dân, và với bản chất ngu tối-hèn nhát-tàn ác, chúng đã không có-không còn khả năng quay đầu về với nhân dân mặc dù đã có nhiều lời kêu gọi, mở đường cho chúng, yêu cầu chúng thức tỉnh khi vẫn còn cơ hội, vì thế chúng đã cầu cứu Tàu Cộng bảo vệ, hà hơi tiếp sức cho chúng. Đương nhiên, Tàu Cộng tới liền-làm liền. Vì thế, tà quyền đã mạnh tay đàn áp, bắt bớ, tra tấn những người biểu tình đấu tranh ôn hòa, gán cho họ cái tội vô lý-hỗn xược là lật đổ “chính quyền nhân dân”, mà thực ra nói chung họ chỉ biểu tình ôn hòa, còn nếu có ý định chống lại “chính quyền” thì thực ra chỉ là chống lại tà quyền (không phải chính quyền). Hiện chúng vẫn tiếp tục hăm dọa sẽ mạnh tay hơn để chống lại bất kỳ cuộc biểu tình-nổi dậy của nhân dân. 

Tại sao chúng dám mạnh tay trấn áp và vẫn đe dọa mạnh tay trấn áp nhân dân hơn? Vì đằng sau chúng và trực tiếp luôn với chúng là bọn Tàu Cộng, cùng với bọn tình báo Hoa Nam là bọn công an, bộ đội cải trang-trá hình của Tàu Cộng cấu kết với chúng. Bản chất đu dây-bán nước của chúng là như thế đấy. Không thể đứng một mình, không thể tự mình suy nghĩ để tìm lối thoát tích cực vì quá yếu đuối-hèn nhát-tội lỗi. Cho nên, như một quy luật muôn đời của bọn bán nước, chúng rước giặc vào nhà để đàn áp, sẵn sàng đàn áp-tắm máu dân lành, để dày xéo quê hương-tổ tiên, đất nước-giống nòi Việt Nam. 

Không chỉ có thế. Sau những cuộc biểu tình như biển dâng, sóng trào của nhân dân Việt Nam, bọn Tàu Cộng đứng trước nguy cơ là sự xâm chiếm-đồng hóa Việt Nam theo “mật ước Thành Đô” có thể thất bại, tham vọng thực hiện chiến lược “một vành đai một con đường” và “con đương tơ lựa trên biển Đông” của chúng có thể bị chặn đứng và thất bại trước hết ở đoạn hay mắt xích có ý nghĩa khởi đầu quan trọng là Việt Nam. Vì thế, hà hơi-tiếp sức cho chế độ tà quyền cộng sản ở Việt Nam cũng là nhiệm vụ của chúng. Chúng đã nhảy vào Việt Nam vừa theo tiếng kêu cứu của bọn bán nước, vừa theo mệnh lệnh của lòng tham truyền kiếp, vô bờ của chúng. 

Còn hơn thế nữa. Vào những ngày đầu tháng 7, cụ thể là vào ngày 6/7 cuộc chiến tranh thương mại giữa Mỹ và Trung Cộng do Tổng thống Mỹ D. Trump phát động đã chính thức diễn ra. Tôi gọi đây là “cuộc chiến giữa Tự do-Văn minh và Quái thú-mọi rợ”. Trên thực tế nền kinh tế Trung Cộng đã bị giáng những đòn hết sức nặng nề, đau đớn và đứng trước nguy cơ đổ vỡ không tránh khỏi. Đồng thời những đòn trời giáng ấy cũng đã công khai, thẳng cánh vào tham vọng vươn lên thành cường quốc đứng đầu thế giới, tham vọng bành trướng với “con đường tơ lụa trên biển Đông” và chiến lược “một vành đai một con đường”. Đương nhiên, những đòn ấy cũng giáng thẳng vào tham vọng của Tàu Cộng đối với Việt Nam. Trong bối cảnh ấy Tàu Cộng một mặt phải lo đối phó với những đòn tấn công của TT Donald Trump, của thế giới tiến bộ-văn minh đang xiết chặt vòng vây cô lập chúng, mặt khác tiếp tục thực hiện âm mưu xâm lược-đồng hóa Việt Nam, cũng có thể là để tìm con đường cứu thua-chạy trốn-vớt vát trong cuộc chiến với Mỹ. 

Lúc này đối với Tàu Cộng “con đường tơ lụa” và chiến lược “một vành đai một con đường” dường như đang dần tuột khỏi tầm tay của chúng, cho nên chúng thấy rõ hơn hết cái khả năng còn lại là chiếm lấy-đồng hóa Việt Nam và chúng mốn đẩy mạnh hơn, nhanh hơn quá trình này. Vì điều này hợp với mưu đồ-khát thèm từ rất lâu, thậm chí từ ngàn đời của chúng. (Cho nên, tôi rất cảm ơn ai đó trong BBT Dân làm báo đã sửa lại giúp tôi các chữ trong các bài viết đầu tiên của tôi, là “Trung Cộng” thành “Tàu Cộng”!). Đồng thời, chúng biết ở đây có những tiền đề-điều kiện “vô cùng thuận lợi” cho chúng, đó là cả một lũ, một chế độ ngu tối-hèn nhát-tham lam đã và sẵn sàng tiếp tục bán rẻ Tổ Quốc-giang sơn Việt Nam cho chúng. 

Hiện giờ giặc Tàu Cộng đang tràn qua biên giới, biên giới lại mở rộng thêm cửa cho chúng thực hiện quá trình di dân, Mao tệ đang có nguy cơ được lưu hành như đồng tiền chính thức ở Việt Nam, đất đai, tài nguyên, nhà cửa, thậm chí cả con người trên đất liền, biên giới, ven biển tiếp tục được thu cướp đề bán-bàn giao cho Tàu Cộng, quân đội, công an Việt Nam và Tàu Cộng ngày càng cấu kết chặt chẽ với nhau, Thủ tướng “cộng sản” Nguyễn Xuân Phúc vẫn “trung thành” với các chiến lược của Tàu Cộng, những chiêu trò để che đậy âm mưu của Tàu Cộng nhằm giữ vững chế độ tà quyền-tay sai càng diễn ra với mức độ tinh vi, hiểm độc hơn, như việc kêu gọi người hiền tài ở nước ngoài về nước, cụ thể về Sài Gòn để “phục vụ” và “được ưu đãi” (Lưu ý: tôi không thể viết là “Thành phố Hồ Chí Minh”, tên Sài Gòn phải được trả lại cho Thành phố này), như việc tung chương trình sách công nghệ giáo dục của Hồ Ngọc Đại áp dụng-áp đặt trên toàn quốc, hay chuyến đu dây-sang Nga của Tổng Trọng đầu tháng 9 vừa rồi v.v... 

Vậy là đã rõ, chế độ “cộng sản” trị ở Việt Nam, nhất là bọn thân Tàu nắm quyền, có thế lực lấn át hơn, đã lộ rõ nguyên hình là chế độ gắn bó, cấu kết chặt chẽ với Tàu Cộng như hình với bóng, tuy hai mà là một, để áp bức, chống lại nhân dân nhằm duy trì chế độ bù nhìn-bán nước của chúng và thực hiện âm mưu xâm chiếm-đồng hóa Việt Nam của Tàu Cộng. Chế độ này đã không còn giản đơn là chế độ độc tài-toàn trị cộng sản nữa, mà trở thành một chế độ “kép”: Chế độ xâm lược và tay sai bán nước độc tài-toàn trị. Vì vậy, sách lược đấu tranh của nhân dân ta lúc này không còn là lật đổ chế độ “cộng sản” trị để ngăn chặn sự xâm lăng-đồng hóa của Tàu Cộng nữa, mà là phải đồng thời đánh đuổi Tàu Cộng và lật đổ-xóa bỏ chế độ tà quyền cộng sản ở Việt Nam

Theo đó, tôi vẫn tin rằng nhân dân Việt Nam nói chung đã thức tỉnh-trưởng thành, không hề hèn yếu, nhu nhược. Trong nhân dân vẫn chất chứa, tràn trề lòng yêu nước, thương nòi, ngày càng chứa đầy khát vọng tự do, khát vọng làm người một cách mãnh liệt. Những tình cảm, khát vọng lớn lao ấy chỉ cần chờ có dịp là bùng nổ. Đặc biệt, tôi nhìn thấy điều ấy rõ nhất ở những người trẻ tuổi, những thanh niên-sinh viên với những gương mặt rạng ngời, tràn đầy khí phách và lòng yêu đời, yêu nước trong cuộc biểu tình-đấu tranh hôm 10/6 vừa qua. Vào lúc này, thực ra nhân dân đã cảm nhận rõ hơn ai hết, nhanh hơn ai hết tính chất, tình huống, đối tượng của cuộc đấu tranh đã thay đổi, vì thế không thể thực hiện những cuộc “dấn thân” vô định-vô nghĩa. Giờ đây với sách lược đấu tranh mới, các hình thức đấu tranh phải khác. 

Cùng với những cuộc biểu tình có nội dung, tính chất đấu tranh của nhân dân như đã nói khi có những yêu cầu và điều kiện cho phép, cần phải có rất nhiều những hình thức đấu tranh mới trong nước, ngoài nước, ở mọi nơi, mọi lúc như đã, đang và sẽ tiếp tục xảy ra, những hình thức mà như chính “cộng sản” đã làm trước đây và còn hơn thế nữa, đầy sáng tạo. Đặc biệt cần phải có nhân tố bạo lực mạnh mẽ hơn. Đó là lực lượng vũ trang có thể chiến đấu với giặc Tàu đang xâm chiếm đất nước và với bọn bán nước hại dân của tà quyền cộng sản. Hy vọng lực lượng này phần lớn đã và sẽ hình thành từ chính quân đội NHÂN DÂN và cả từ lực lượng công an NHÂN DÂN, đồng thời có sự kết hợp với những lực lượng khác đã và sẽ được thành lập, cụ thể như những hậu duệ và tiếp nối của chế độ VNCH. 

Dĩ nhiên, lực lượng vũ trang phải là của nhân dân, không phải, không còn là lực lượng của kẻ xâm lược và tà quyền nữa, họ phải hiểu rõ mục tiêu lâu dài và trực tiếp của cuộc đấu tranh của nhân dân. Tôi tin tưởng rằng những người Việt Nam cộng hòa ở vào thời khắc này đã khác nhiều với cha ông họ xưa kia và họ sẽ thực sự có vai trò quan trọng trong cuộc đấu tranh đánh đuổi giặc Tàu Cộng, lật đổ chế độ tà quyền cộng sản để xây dựng một đất nước Việt Nam mới Tự do-Dân chủ, thực hiện sự hòa hợp dân tộc, thống nhất đất nước thực sự. Những việc mà lực lượng vũ trang có thể làm là hoặc cùng với nhân dân, hỗ trợ cho nhân dân nổi dậy lật đổ chế độ xâm lược và tay sai bán nước độc tài-toàn trị, sẵn sàng chiến đấu với bọn xâm lược và tà quyền nếu chúng chống lại cuộc nổi dậy của nhân dân, hoặc thực hiện những cuộc chính biến-đảo chính có hoặc không có sự tham gia của đông đảo nhân dân đề lật đổ chế độ tà quyền mới. 

Cần thấy rằng cuộc đấu tranh của nhân dân Việt Nam chống lại chế độ xâm lược và tay sai bán nước đã và sẽ phải đương đầu không chỉ với giặc Tàu Cộng đang có mặt trên đất nước, nhất là trong bộ máy cai trị, mà cả giặc Tàu Cộng ở chính quốc vốn rất thâm độc, quỷ quyệt và tàn bạo. Cho nên, đây là cuộc chiến rất khó khăn, phức tạp. Đương nhiên, quân dân ta không thể sang tận “hang ổ” của bọn Tàu Cộng để đánh chúng. Chúng ta cần tiến hành cuộc đấu tranh của mình bằng cách kết hợp chặt chẽ với cuộc chiến của Mỹ-vị Tổng thống Mỹ anh minh, không chấp nhận sự tồn tại của các chế độ độc tài, nhất là độc tài cộng sản trên thế giới, của loài người tiến bộ-văn minh chống Trung Quốc. Chắc chắn rằng ở đây yếu tố THỜI CƠ là rất quan trọng, nhưng ta không thể thụ động ngồi chờ thời cơ đến. Chúng ta cần chuẩn bị tích cực, mạnh mẽ, nhanh chóng, vẫn cần những hình thức, những cuộc đấu tranh tích cực cục bộ, không ngừng làm công việc khai minh (khai trí) sâu rộng trong nhân dân về con đường đấu tranh với đức tin và chính nghĩa của nhân dân, về sự ngu lầm, lỗi thời và tội ác tày trời của cộng sản và chế độ cộng sản trị, về sách lược, phương pháp, hình thức đấu tranh thích hợp. Cũng rất có thể thời cơ đến từ chính những nỗ lực đấu tranh không ngừng của nhân dân ta. 

Thực ra những gì tôi nói trên đây cũng đã có nhiều người đề cập đến, đã có những lời kêu gọi kết hợp biểu tình và đấu tranh dưới nhiều hình thức, không loại trừ yếu tố bạo lực và điều đó đã, đang diễn ra, đã có những yêu cầu quân đội đứng lên ủng hộ nhân dân biểu tình hoặc làm cuộc chính biến, và thậm chí có thể đã tồn tại cái ý định ấy âm thầm trong quân đội hoặc những lực lượng khác? Tôi chỉ làm cái việc là tổng hợp lại những ý kiến này cho bài bản hơn, giúp người đọc, người xem dễ theo dõi hơn. Tôi hy vọng rằng mọi người, nhân dân sẽ thấy rõ hơn sách lược đấu tranh mới để có hành động thiết thực, tích cực và kịp thời. Để kết thúc bài viết, tôi xin được phép nói lên suy nghĩ, cảm nhận của tôi về điều mà chúng ta nên học từ câu nói của chính Việt Cộng. Xưa kia Hồ Chí Minh nêu phương châm “đánh cho Mỹ cút, đánh cho Ngụy nhào!”, ngày nay ta thấy tình huống cho phép phương châm là phải “đánh cho Tàu Cộng cút, đánh cho Ngụy cộng sản nhào!”, đã xuất hiện rõ ràng. Và có vẻ như thời gian cho phép thực hiện phương châm này không thể kéo dài. 

22.09.2018 



Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo