Toàn văn biên bản "phiên tòa" xử kín Nicolae và Elena Ceausescu vào ngày 24 tháng 12, 1989 - Dân Làm Báo

Toàn văn biên bản "phiên tòa" xử kín Nicolae và Elena Ceausescu vào ngày 24 tháng 12, 1989

Trần Quốc Việt (Danlambao) dịch - Lời người dịch: Sau đây là biên bản phiên tòa xử kín nhà độc tài Romania Nicolae Ceausescu và vợ, Elena được ghi lại từ buổi phát hình của đài truyền hình Romania và đài truyền hình Áo. Bản dịch tiếng Anh của Sở Thông tin Phát thanh Ngoại quốc của chính phủ Hoa Kỳ. Những phần in nghiêng là bình luận của đài truyền hình Áo.

*

NICOLAE CEAUSESCU: Tôi chỉ công nhận Quốc Hội Tối Cao. Tôi sẽ chỉ nói trước Quốc Hội. 

KIỂM SÁT VIÊN: Như trước đây bị cáo không chịu đối thoại với nhân dân, bây giờ bị cáo cũng không chịu nói chuyện với chúng ta. Bị cáo đã luôn luôn tuyên bố hành động và phát biểu nhân danh nhân dân, và là người con yêu quý của nhân dân, nhưng suốt thời gian qua bị cáo chỉ cai trị nhân dân một cách độc đoán và tàn ác. Bị cáo bị truy tố về tội đã tổ chức những buổi liên hoan rất xa xỉ tại nhà bị cáo vào tất cả những ngày lễ. Thông tin cụ thể về những cuộc liên hoan này giờ mới được biết. Hai bị cáo này đã kiếm được những thực phẩm và áo quần xa xỉ nhất từ nước ngoài. Họ còn tàn tệ hơn vua, cựu hoàng của Romania. Nhân dân mỗi ngày chỉ nhận được 200 gam cho mỗi chứng minh nhân dân. Hai bị cáo này đã cướp bóc nhân dân, thế mà hôm nay họ cũng chẳng muốn nói. Họ là những kẻ hèn nhát. Chúng tôi có các hồ sơ về cả hai bị cáo. 

KIỂM SÁT VIÊN TRƯỞNG: Kính thưa chủ tọa phiên tòa, hôm nay chúng ta phải thông qua bản án dành cho các bị cáo. Nicolae Ceausescu và Elena Ceausescu đã phạm những tội sau: những tội ác đối với nhân dân. Họ thực hiện những hành động mà trái với nhân phẩm và đạo lý xã hội; họ hành động một cách tàn bạo và côn đồ; họ tiêu diệt những người mà họ tuyên bố là dưới sự lãnh đạo của họ. Vì những tội ác chống lại nhân dân, thay mặt những nạn nhân của hai bạo chúa này, tôi xin tòa kết án tử hình hai bị cáo. Bản cáo trạng gồm có những điểm sau: Diệt chủng, theo Điều 356 của bộ luật hình sự. Hai: tấn công có vũ trang vào nhân dân và quyền lực nhà nước, theo Điều 163 của bộ luật hình sự. Phá hủy các tòa nhà và các cơ quan nhà nước, phá hoại nền kinh tế quốc gia, theo các Điều 165 và 145 của bộ luật hình sự. Họ cản trở quá trình kinh tế bình thường. 

KIỂM SÁT VIÊN: Bị cáo nghe rõ tội chưa? Bị cáo có hiểu những tội này không? 

CEAUSESCU: Tôi không trả lời, tôi chỉ sẽ trả lời những câu hỏi trước Quốc Hội Tối Cao. Tôi không công nhận tòa án này. Những tội này không đúng, và tôi sẽ không trả lời bất kỳ câu hỏi nào ở đây. 

KIỂM SÁT VIÊN: Xin tòa lưu ý: Bị cáo không thừa nhận những điểm được đề cập đến trong bản cáo trạng. 

CEAUSESCU: Tôi sẽ không ký bất kỳ cái gì. 

KIỂM SÁT VIÊN: Hoàn cảnh hiện nay mọi người đều rõ. Cả thế giới đều biết đến hoàn cảnh thảm họa của đất nước. Tất cả các công dân lương thiện lao động cần cù ở đây cho tới ngày 22 tháng Mười Hai đều biết chúng ta không có thuốc men, hai bị cáo đã giết trẻ em và những người khác bằng cách này, không có gì ăn, không sưởi ấm, không điện. 

Elena và Nicolae bác bỏ điều này. Câu hỏi khác cho Ceausescu: Ai ra lệnh tàn sát dân ở Timisoara. Ceausescu từ chối trả lời. 

KIỂM SÁT VIÊN: Ai ra lệnh bắn ở Bucharest chẳng hạn? 

CEAUSESCU: Tôi không trả lời. 

KIỂM SÁT VIÊN: Ai ra lệnh bắn vào đám đông? Hãy nói cho chúng tôi biết! 

Vào lúc ấy Elena nói với Nicolae: Quên bọn họ đi. Ông thấy đấy, nói với những người này chả ích gì. 

KIỂM SÁT VIÊN: Bị cáo biết gì về lệnh bắn không? 

Nicolae biểu lộ vẻ kinh ngạc. 

Bắn giết hiện vẫn đang diễn ra, kiểm sát viên nói. Những kẻ cuồng tín mà bị cáo đang trả tiền. Họ đang bắn vào trẻ em; họ đang bắn bừa bãi vào nhà dân. Những kẻ cuồng tín này là những ai? Họ có phải là dân chúng, hay ai đang trả tiền cho họ? 

CEAUSESCU: Tôi sẽ không trả lời. Tôi sẽ không trả lời bất kỳ câu hỏi nào. Không có phát súng nào bắn ở Quảng trường Hoàng cung. Không có phát súng nào. Không có ai bị bắn. 

KIỂM SÁT VIÊN: Đến bây giờ đã có 34 người thương vong. 

Elena nói: Xem kìa, như thế mà họ gọi là diệt chủng. 

KIỂM SÁT VIÊN: Tại tất cả thủ phủ quận, mà ông gọi một cách trang trọng là các đô thị, bắn giết vẫn đang diễn ra. Nhân dân đã là những nô lệ. Toàn bộ giới trí thức của đất nước đã bỏ trốn. Không ai còn nuốn làm gì cho bị cáo. 

MỘT NGƯỜI KHÔNG RÕ DANH TÍNH NÓI: Thưa chủ tọa phiên tòa, tôi muốn biết một điều: bị cáo nên cho chúng ta biết những tên lính đánh thuê ấy là ai. Ai trả tiền cho họ? Và ai đã đưa họ vào nước ta? 

KIỂM SÁT VIÊN: Vâng, Bị cáo, hãy trả lời. 

CEAUSESCU: Tôi sẽ không nói gì thêm. Tôi chỉ sẽ nói ở Quốc Hội Tối Cao. 

Elena nói thầm hoài với chồng. Vì vậy, kiểm sát viên nói: Elena hay nói nhiều, nhưng bà chẳng biết gì nhiều. Tôi nhận thấy bà thậm chí cũng chẳng biết đọc cho đúng nữa, nhưng bà xưng là tốt nghiệp đại học. Elena đáp trả: Những trí thức nước này nên nghe ông nói, ông và các đồng nghiệp của ông. Kiểm sát viên nêu ra tất cả các chức danh học vị mà bà tuyên bố có. 

ELENA CEAUSESCU: Trí thức nước này sẽ nghe thì nghe vậy chứ chẳng tin những gì ông tố cáo chúng tôi. 

KIỂM SÁT VIÊN: Nicolae Ceausescu nên nói cho chúng tôi biết tại sao bị cáo không trả lời các câu hỏi của chúng tôi. Điều gì khiến ông không trả lời. 

CEAUSESCU: Tôi sẽ trả lời bất kỳ câu hỏi nào, nhưng chỉ trả lời ở Quốc Hội Tối Cao, trước các đại biểu của giai cấp công nhân. Hãy nói cho nhân dân biết rằng tôi sẽ trả lời tất cả các câu hỏi của họ. Toàn thế giới nên biết chuyện gì đang xảy ra ở đây. Tôi chỉ công nhận giai cấp công nhân và Quốc Hội Tối Cao--ngoài ra tôi không công nhận bất kỳ ai. 

Kiểm sát viên nói: Thế giới đã biết chuyện gì đã xảy ra ở đây. 

Tôi sẽ không trả lời các ông những kẻ đảo chính, Ceausescu nói. 

KIỂM SÁT VIÊN: Quốc Hội Tối Cao đã bị giải tán. 

CEAUSESCU: Không thể nào có chuyện này được. Không có ai có thể giải tán Quốc Hội. 

KIỂM SÁT VIÊN: Chúng tôi hiện nay có cơ quan lãnh đạo khác. Mặt trận Cứu nguy Dân tộc hiện nay là tổ chức tối cao. 

CEAUSESCU: Chẳng ai công nhận tổ chức ấy. Vì thế nhân dân đang chiến đấu trên khắp cả nước. Bè lũ này sẽ bị tiêu diệt. Bọn họ đã tổ chức cuộc đảo chánh. 

KIỂM SÁT VIÊN: Nhân dân đang chiến đấu chống lại bị cáo, chứ không chống lại diễn đàn mới. 

CEAUSESCU: Không, nhân dân đang chiến đấu cho tự do và chiến đấu chống lại diễn đàn mới ấy. Tôi không công nhận tòa án này. 

KIỂM SÁT VIÊN: Bị cáo nghĩ tại sao ngày nay nhân dân đang chiến đấu? Bị cáo nghĩ gì? 

Ceausescu trả lời: Như tôi mới nói trước đây, nhân dân đang chiến đấu cho tự do của họ và chiến đấu chống lại cuộc đảo chánh này, chống lại sự tiếm đoạt quyền lực này. Ceausescu tuyên bố nước ngoài đã tổ chức cuộc đảo chánh. 

CEAUSESCU: Tôi không công nhận tòa án này. Tôi sẽ không trả lời nữa. Tôi bây giờ nói với ông với tư cách một công dân bình thường, và tôi hy vọng ông sẽ nói sự thật. Tôi hy vọng ông cũng không hoạt động cho những kẻ ở nước ngoài để phá hoại Romania. 

Kiểm sát viên yêu cầu luật sư biện hộ hỏi Ceausescu có biết ông ta không còn là chủ tịch nước, và Elena Ceausescu cũng đã mất tất cả các chức vụ nhà nước chính thức và chính phủ đã bị giải tán. 

Kiểm sát viên muốn biết phiên tòa có thể tiếp tục diễn ra trên cơ sở nào. Tòa phải giải thích rõ ràng là Ceausescu muốn trả lời, nên trả lời, phải trả lời hay có thể trả lời. Hiện nay tình trạng này rất không rõ ràng 

Bây giờ luật sư biện hộ, do tòa án chỉ định, hỏi Nicolae Ceausescu và Elena Ceausescu rằng họ có biết những điều đã được đề cập đến trước đây - như ông không còn là chủ tịch nước, và bà đã mất tất cả các chức vụ chính thức. Ceausescu đáp: Tôi là chủ tịch nước Romania, và tôi là tổng tư lệnh tối cao của quân đội Romania. Không ai có thể tước các chức vụ này của tôi. 

KIỂM SÁT VIÊN: Nhưng không phải quân đội của chúng tôi, ông không phải là tổng tư lệnh tối cao của quân đội chúng tôi. 

CEAUSESCU: Tôi không công nhận ông. Tôi đang nói với ông ít ra với tư cách công dân bình thường, với tư cách công dân bình thường tôi cho ông biết: tôi là chủ tịch nước Romania. 

KIỂM SÁT VIÊN: Vậy hiện nay ông thật sư có tư cách gì? 

CEAUSESCU: Tôi lặp lại: tôi là chủ tịch nước Romania và là tổng tư lệnh tối cao quân đội Romania. Tôi là chủ tịch của nhân dân. Tôi sẽ không nói với các ông những kẻ khiêu khích nữa, và tôi sẽ không nói với những kẻ tổ chức cuộc đảo chánh và với những tên lính đánh thuê. Tôi không có liên hệ gì đến họ. 

KIỂM SÁT VIÊN: Có, nhưng ông đang trả lương cho những tên lính đánh thuê ấy. 

Không, không Ceausescu nói. Và Elena nói: Thật chẳng thể nào tin được là họ đang bịa đặt, chẳng thể nào tin được. 

KIỂM SÁT VIÊN: Xin tòa lưu ý: Ceausescu không công nhận cấu trúc chính quyền hợp pháp mới của quốc gia. Bị cáo vẫn còn coi mình là chủ tịch nước và là tổng tư lệnh tối cao của quân đội. 

Tại sao bị cáo đã tàn phá đất nước nặng nề: tại sao bị cáo xuất khẩu tất cả mọi thứ? Tại sao bị cáo lại khiến cho nông dân lâm vào cảnh đói kém. Nông sản nông dân trồng bị xuất khẩu, và nông dân từ các tỉnh xa xăm nhất phải lặn lội đến Bucharest và đến các thành phố khác để mua bánh mỳ. Họ trồng trọt theo đúng những mệnh lệnh của bị cáo nhưng chẳng có gì ăn. Tại sao bị cáo bỏ đói nhân dân? 

CEAUSESCU: Tôi sẽ không trả lời câu hỏi này. Là công dân bình thường, tôi cho biết như sau: lần đầu tiên tôi đã bảo đảm rằng tất cả nông dân đều nhận 200 kí lô lúa mì cho mỗi người, không phải cho mỗi gia đình, và họ có quyền nhận hơn thế. Thật là láo khoét khi nói tôi đã bỏ đói nhân dân.Nói láo, dám nói láo ngay trước mặt tôi.Láo như thế này thì chả có yêu nước gì đâu, mà chỉ phạm thêm những tội phản quốc. 

KIỂM SÁT VIÊN: Bị cáo tuyên bố đã thực hiện những biện pháp để cho tất cả nông dân có 200 kí lô lúa mì. Vậy tại sao nông dân mua bánh mỳ ở Bucharest? 

Kiểm sát viên trích dẫn những lời của Ceausescu, những chương trình của Ceausescu. 

KIỂM SÁT VIÊN: Chúng ta có những chương trình tuyệt diệu. Chỉ có giấy tờ mới đủ kiên nhẫn thôi. Tại sao những chương trình của bị cáo không được thực hiện? Bị cáo đã tàn phá làng quê Romania và đất đai Romania. Bị cáo nói gì với tư cách một công dân? 

CEAUSESCU: Với tư cách một công dân, tư cách một công dân bình thường, tôi cho ông biết như sau: chưa lúc nào mà có sự cải thiện nhiều như thế, công trình xây dựng rất nhiều, sức mạnh được củng cố rất nhiều ở các tỉnh Romania. Tôi đảm bảo rằng tất cả các làng đều có trường học, bệnh viện, và bác sĩ. Tôi đã làm tất cả mọi thứ nhằm tạo ra cuộc sống đàng hoàng và khá giả cho nhân dân ở nông thôn, không có nước nào trên thế giới sánh bằng. 

KIỂM SÁT VIÊN: Chúng ta luôn luôn nói về sự bình đẳng. Tất cả chúng ta đều bình đẳng. Mọi người nên được trả theo công sức lao động. Nhưng bây giờ cuối cùng chúng tôi thấy biệt thự của bị cáo trên truyền hình, thấy những dĩa ăn bị cáo dùng đều bằng vàng, thức ăn thì nhập từ nước ngoài, những cuộc liên hoan xa xỉ, thấy những bức ảnh về những cuộc liên hoan xa xỉ của bị cáo. 

ELENA CEAUSESCU: Chẳng thể nào tin được. Chúng tôi sống trong căn hộ bình thường, giống như tất cả các công dân khác. Chúng tôi đã cam đoan theo luật lệ quy định mỗi công dân đều có một căn hộ. 

KIỂM SÁT VIÊN: Bị cáo có nhiều cung điện. 

CEAUSESCU: Chúng tôi không có cung điện. Các cung điện đều thuộc về nhân dân. 

Kiểm sát viên đồng ý, nhưng nhấn mạnh rằng các bị cáo sống trong cung điện trong lúc nhân dân đau khổ. 

KIỂM SÁT VIÊN: Trẻ em thậm chí không thể nào mua kẹo bình thường, còn bị cáo sống trong những cung điện của nhân dân. 

CEAUSESCU: Chẳng lẽ chúng tôi bị buộc các tội như thế? 

KIỂM SÁT VIÊN: Chúng ta bây giờ nói về các tài khoản ở Thụy Sĩ, ông Ceausescu. Cài tài khoản này thế nào? 

ELENA CEAUSESCU: Các tài khoản ở Thụy Sĩ. Hãy cung cấp bằng chứng! 

CEAUSESCU: Chúng tôi không có tài khoản ở Thụy Sĩ. Chẳng có ai mở tài khoản. Điều này lần nữa chứng tỏ rằng các tội trạng đều không đúng. Thật là quá phỉ báng, quá khiêu khích! Đây là cuộc đảo chánh. 

KIỂM SÁT VIÊN: Ông Bị cáo, được rồi, nếu bị cáo không có những tài khoản ở Thụy Sĩ, bị cáo hãy ký vào bản tuyên bố khẳng định rằng tiền bạc mà có thể có ở Thụy Sĩ nên được chuyển giao cho nhà nước Romania, Ngân hàng Nhà nước. 

CEAUSESCU: Chúng tôi sẽ thảo luận vấn đề này trước Quốc Hội Tối Cao. Tôi sẽ không nói bất kỳ điều gì ở đây. Đây là sự khiêu khích thô bỉ. 

KIỂM SÁT VIÊN: Bây giờ bị cáo có ký vào bản tuyên bố hay không? 

CEAUSESCU: Không, không. Tôi không ra tuyên bố gì, và tôi không ký một tuyên bố nào cả. 

KIỂM SÁT VIÊN: Xin tòa lưu ý như sau: Bị cáo từ chối ký vào bản tuyên bố này. Bị cáo không công nhận chúng tôi. Bị Cáo cũng từ chối công nhận diễn đàn mới. 

CEAUSESCU: Tôi không công nhận diễn đàn mới này. 

KIỂM SÁT VIÊN: Như vậy bị cáo biết về diễn đàn mới. Bị cáo có thông tin về diễn đàn. 

Elena và Nicolae Ceausescu tuyên bố: Ông đã nói cho chúng tôi biết về nó. Ông đã nói cho chúng tôi biết về nó ngay ở đây. 

CEAUSESCU: Không ai có thể thay đổi các cấu trúc nhà nước. Điều này không thể nào được. Suốt trong những thế kỷ qua trong lịch sử Romania những kẻ soán đoạt đã bị trừng phạt nặng nề. Không ai có quyền xóa bỏ Quốc Hội Tối Cao. 

Kiểm sát viên quay sang Elena: Là nhà khoa học, bị cáo thông thái hơn và sẵn sàng nói hơn. Bị cáo đã là trợ lý quan trọng nhất, người số hai trong nội các, trong chính phủ. 

KIỂM SÁT VIÊN: Bị cáo có biết về vụ diệt chủng ở Timisoara? 

ELENA CEAUSESCU: Diệt chủng nào? Mà thôi, tôi sẽ không trả lời các câu hỏi nữa. 

KIỂM SÁT VIÊN: Bị cáo biết về vụ diệt chủng hay, là nhà hóa học, bị cáo chỉ biết về polymers? Bị cáo, với tư cách nhà khoa học, biết gì về vụ này? 

Đến đây Nicolae Ceausescu liền can thiệp để bảo vệ vợ. 

CEAUSESCU: Các bài viết về khoa học của bà ta đã được đăng ở nước ngoài! 

KIỂM SÁT VIÊN: Elena, ai viết các bài ấy cho bị cáo? 

ELENA CEAUSESCU: Thật quá láo xược! Tôi là hội viên và là chủ tịch Viện Hàn lâm Khoa học. Ông không thể ăn nói với tôi như thế! 

KIỂM SÁT VIÊN: Đúng ra với tư cách phó thủ tướng bị cáo có biết về vụ diệt chủng? 

CEAUSESCU: Bà ta không phải là phó thủ tướng, mà là phó thủ tướng thứ nhất. 

KIỂM SÁT VIÊN: Bị cáo đã làm việc với nhân dân và thực thi chức vụ của mình như thế này sao! Nhưng ai đã ra lệnh bắn? Hãy trả lời câu hỏi này! 

ELENA CEAUSESCU: Tôi sẽ không trả lời. Tôi đã bảo với ông ngay từ đầu là tôi sẽ không trả lời bất kỳ một câu hỏi nào. 

CEAUSESCU: Là viên chức các người nên biết rằng chính quyền không thể nào ra lệnh bắn. Nhưng những kẻ bắn vào những người trẻ là các nhân viên an ninh, những kẻ khủng bố. 

ELENA CEAUSESCU: Những kẻ khủng bố này đều từ Bộ An ninh Nhà nước. 

KIỂM SÁT VIÊN: Những kẻ khủng bố này đều từ Bộ An ninh Nhà nước? 

ELENA CEAUSESCU: Đúng. 

KIỂM SÁT VIÊN: Vậy ai đứng đầu Bộ An ninh Nhà nước? Một câu hỏi khác... 

KIỂM SÁT VIÊN: Xin tòa hỏi Nicolae và Elena Ceausescu xem họ có từng bị bệnh tâm thần. 

CEAUSESCU: Cái gì? Ông ấy hỏi chúng ta cái gì? 

KIỂM SÁT VIÊN: Bị cáo có từng bị bệnh tâm thần hay không. 

CEAUSESCU: Thật là một sự khiêu khích rất thô bỉ. 

KIỂM SÁT VIÊN: Điều này sẽ giúp bảo vệ bị cáo. Nếu bị cáo có bệnh tâm thần và thừa nhận có bệnh này, bị cáo sẽ không chịu trách nhiệm về các hành vi của bị cáo. 

ELENA CEAUSESCU: Làm sao người ta có thể nói với chúng tôi điều như thế này? Làm sao người ta có thể nói ra điều như thế này? 

CEAUSESCU: Tôi không công nhận tòa án này. 

KIỂM SÁT VIÊN: Bị cáo đã không bao giờ có thể đối thoại với nhân dân. Bị cáo không quen nói chuyện với nhân dân. Bị cáo luôn luôn đọc thoại và nhân dân luôn luôn phải vỗ tay, giống như những lễ nghi của những người bộ lạc. Và hôm nay bị cáo cũng hành xử một cách vĩ cuồng như vậy. Bây giờ chúng tôi hỏi lần cuối cùng. Bị cáo muốn ký vào bản tuyên bố này hay không? 

CEAUSESCU: Không, chúng tôi sẽ không ký. Và tôi cũng không công nhận luật sư biện hộ. 

KIỂM SÁT VIÊN: Xin tòa lưu ý: Nicolae Ceausescu từ chối hợp tác với luật sư biện hộ do tòa chỉ định. 

ELENA CEAUSESCU: Chúng tôi sẽ không ký vào bất kỳ bản tuyên bố nào. Chúng tôi sẽ chỉ nói trước Quốc Hội, vì suốt cuộc đời mình chúng tôi đã tận tâm phục vụ nhân dân. Chúng tôi đã hy sinh cả đời mình cho nhân dân. Và chúng tôi sẽ không phản bội nhân dân mình ở đây. 

Tòa án thông báo phần thủ tục xét hỏi đã kết thúc. Tiếp theo sau đó là phần đọc tội trạng. 

KIỂM SÁT VIÊN: Thưa chủ tọa phiên tòa, chúng tôi xét thấy hai bị cáo có tội vì đã có những hành vi tội phạm theo những điều sau của bộ luật hình sự: các Điều 162, 163, 165 và 357. Vì các tội trạng này, chúng tôi đề nghị tử hình và tịch thu vào công quỹ toàn bộ tài sản của hai bị cáo. 

Luật sư biện hộ bây giờ phát biểu và thông báo cho vợ chồng Ceausescu một lần nữa rằng họ có quyền biện hộ và họ nên chấp nhận quyền này. 

LUẬT SƯ BIỆN HỘ: Mặc dù ông bà bị cáo đã phạm những hành vi điên cuồng, nhưng chúng tôi muốn bảo vệ họ. Chúng tôi muốn một phiên tòa hợp pháp. Chỉ chủ tịch nước hiện tại vẫn đang được giữ chức vụ mới có thể yêu cầu phát biểu ở Quốc Hội Tối Cao, còn nếu không còn giữ chức vụ nữa thì không thể nào được yêu cầu bất kỳ điều gì. Lúc ấy cựu chủ tịch nước được đối xử như một công dân bình thường. Vì chính quyền cũ đã bị giải tán và Ceausescu đã mất hết các chức vụ, bị cáo không có quyền được đối xử như một chủ tịch nước. Xin tòa lưu ý rằng phiên tòa diễn ra theo đúng những quy định pháp lý và đây là phiên tòa hợp pháp. Cho nên, hai bị cáo sai lầm khi từ chối hợp tác với chúng tôi. Đây là phiên tòa hợp pháp, và tôi lấy làm danh dự khi được bảo vệ họ. 

Ban đầu, Ceausescu tuyên bố rằng thật là một sự khiêu khích khi bị cáo được hỏi có bị bệnh hay không. Bị cáo đã từ chối khám tâm thần. Tuy nhiên, có sự khác biệt giữa bệnh thật sự mà cần phải điều trị và chứng điên cuồng tâm trí mà dẫn đến những hành động tương tự, mà bị cáo trong phiên tòa này đã phủ nhận. Các bị cáo đã hành động một cách rất vô trách nhiệm; các bị cáo đã đưa đất nước đến bờ vực phá sản và các bị cáo sẽ bị buộc tội trên cơ sở các điểm trong bản cáo trạng. Các bị cáo phạm những tội này dù các bị cáo không thừa nhận có tội. Cho dù như thế, tôi yêu cầu tòa án ra quyết định mà về sau chúng ta sẽ có thể biện minh. Chúng ta không được tạo ra bất kỳ ấn tượng nào về sự bất hợp pháp của phiên tòa. Elena và Nicolae Ceausescu nên bị trừng phạt trong một phiên tòa thật sự hợp pháp. 

Hai bị cáo cũng nên biết rằng họ có quyền có luật sư biện hộ, cho dù họ bác bỏ quyền này. Chúng ta nên khẳng định hoàn toàn và cuối cùng rằng tòa án quân sự này là hoàn toàn hợp pháp và các chức vụ cũ của vợ chồng hai bị cáo Ceausescu không còn giá trị. Tuy nhiên, họ sẽ bị kết án, và bản án sẽ được thông qua trên cơ sơ của hệ thống pháp lý mới. Họ không chỉ bị tố cáo đã phạm những tội trong vài ngày vừa qua, mà còn phạm những tội khác trong suốt 25 năm qua. Chúng tôi có đủ hồ sơ về thời kỳ này. Tôi yêu cầu tòa, với tư cách nguyên cáo, lưu ý rằng chứng cứ đã được cung cấp cho tất cả những điểm này, và hai bị cáo đã phạm những tội đã được đề cập đến. Cuối cùng, tôi muốn lần nữa nói đến vụ diệt chủng, tức thực hiện việc sát hại rất nhiều người trong vài ngày vừa qua. Elena và Nicolae Ceausescu phải hoàn toàn chịu trách nhiệm về tội ác này. Bây giờ tôi yêu cầu tòa thông qua bản án trên cơ sở pháp luật, vì mọi người phải nhận hình phạt thích đáng cho những tội họ đã phạm. 

Lời phát biểu sau cùng của kiểm sát viên như sau: 

KIỂM SÁT VIÊN: Chúng tôi thấy rất khó khăn khi thực hiện nhiệm vụ của chúng tôi, thông qua bản án dành cho những bị cáo mà thậm chí không muốn thú nhận những trọng tội họ đã phạm trong suốt 25 năm và không muốn thú nhận tội diệt chủng, không chỉ ở Timisoara và Bucharest, mà cũng chủ yếu thú nhận những trọng tội các bị cáo đã phạm trong 25 năm qua. Điều này chứng tỏ sự thiếu hiểu biết của họ. Họ không chỉ tước đoạt nhân dân sưởi ấm, điện, và thực phẩm, họ cũng cai trị tàn bạo tâm hồn của nhân dân Romania. Họ không chỉ giết trẻ em, người trẻ và người lớn ở Timisoara và Bucharest; họ cho phép các nhân viên thuộc Bộ An ninh Nhà Nước mặc đồng phục quân đội để khiến cho dân chúng tưởng rằng quân đội chống lại nhân dân. Họ muốn chia rẽ nhân dân và quân đội. Họ tìm người ở các trại mồ côi hay ở nước ngoài để huấn luyện họ trong những cơ sở đặc biệt để biến những người này thành những kẻ sát hại nhân dân mình. Họ xấc láo đến mức cắt đứt những dây dưỡng khí trong bệnh viện và bắn những người nằm trên giường bệnh. Bộ An ninh Nhà nước đã cất giấu lượng thực phẩm mà Bucharest, cả Bucharest, có thể sống trong mấy tháng trời. 

Họ đang nói về ai vậy, Elena hỏi. 

KIỂM SÁT VIÊN: Cho đến bây giờ, họ vẫn luôn tuyên bố họ đã xây dựng nên quốc gia này, chúng ta đã trả nợ, với điều này họ đã làm cho quốc gia chảy máu đến chết còn họ tích cóp đủ tiền bạc để đảm bảo cho cuộc trốn thoát. Bị cáo không cần thú nhận những sai lầm. Vào năm 1947, chúng ta nắm chính quyền, nhưng trong hoàn cảnh hoàn toàn khác. Năm 1947 Vua Michael đã chứng tỏ nhiều phẩm giá hơn bị cáo. Và bị cáo may ra nhận được sự cảm thông của nhân dân Romania nếu bây giờ bị cáo nhận tội. Đáng lẽ bị cáo nên ở lại Iran nơi bị cáo đã đáp may bay đến. 

Đáp lại, cả hai đều cười, và Elena nói: Chúng tôi không ở lại nước ngoài. Đây là quê hương của chúng tôi. 

KIỂM SÁT VIÊN: Thưa chủ tọa phiên tòa, là luật sư, tôi là một trong những người muốn phản đối án tử hình, vì nó vô nhân đạo. Nhưng chúng ta không nói về nhân dân. Tôi không yêu cầu án tử hình, nhưng đối với nhân dân Romania vốn đã phải chịu quá nhiều đau khổ họ sẽ không thể nào hiểu được khi thấy phiên tòa này kết thúc mà không kết án tử hình hai bị cáo Ceausescu. Tội ác chống lại nhân dân mỗi năm càng tăng thêm. Các bị cáo chỉ bận rộn lo tròng ách nô lệ lên đầu nhân dân và xây dựng bộ máy quyền lực. Họ thật ra chẳng quan tâm gì đến nhân dân. 

(Hình ảnh phiên tòa không còn) 

Sau khi đài Romania ngưng truyền hình về phiên tòa, xướng ngôn viên tuyên bố tòa tuyên án tử hình Elena và Nicolae Ceausescu. Tất cả tài sản của họ sẽ bị sung vào công quỹ. 


Sau khi chất vấn xong vợ chồng Ceausescu, chánh án chủ tọa phiên tòa chỉ mất một vài phút tuyên bố bản án: các bị cáo đều phạm tất cả mọi tội. Lệnh thi hành án tử hình bằng cách xử bắn được thực hiện ngay lập tức. 

Khi viên chỉ huy đơn vị hỏi những ai sẽ xung phong bắn họ, những người lính bắt đầu tranh giành nhau "đặc quyền" bắn vợ chồng Ceausescu! Cuối cùng người ta phải tổ chức bốc thăm, và "những ai trúng" thì được tham gia vào đội xử bắn. 

Vào xế chiều ngày 25 tháng 12, 1989, trong lúc mọi gia đình trên cả nước Romania lần đầu tiên trong hàng chục năm trời mới được công khai đón mừng Giáng Sinh thì Nicolae và Elena Ceausescu bị trói tay, bịt miệng, bịt mắt, và bị đặt đứng tựa vào bức tường đằng sau một trại lính ở Tirgoviste. Một viên chỉ huy ra lệnh bắn, và ngay tức thì hỏa lực của hàng trăm loạt đạn súng máy ghim nát người họ. Xác họ đổ gục xuống đất. Rồi màn đêm im lìm trở lại. 

Vài giờ sau, cuộc hành hình vợ chồng Ceausescu được thông báo, và hình ảnh xác họ đầy những lỗ đạn được chiếu lặp đi lặp lại trên đài truyền hình quốc gia. Romania vỡ òa sung sướng và vui mừng. Nhiều người hân hoan nói: "Tên chống Chúa đã chết vào ngày Giáng Sinh!" Những người khác cười nói hả hê, "Dracula và cô dâu cuối cùng đã chết!" 

Nguồn: trích dịch từ tác phẩm " 1989: The Year the World Changed " của Jeffrey Symynkywicz, nhà xuất bản Dillon Press,New Jersey, Hoa Kỳ. trang 122-123 

Người dịch:




Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo