Suy nghĩ cùng bác Lê Hiền Đức

(nhân bài Thế thiên hành đạo) [1] 

PHẦN 1: Suy nghĩ về “ phương pháp đòn bẩy”.

Nhân vụ án/ vụ xung đột Đoàn Văn Vươn ở Tiên Lãng-Hải Phòng, bác Lê Hiền Đức [2] đã viết một bài, nhan đề “Thế thiên hành đạo”. Bài viết rất ngắn, nhân một vụ việc ở một địa phương nhưng mang sức nặng ngàn cân, bởi trong đó kìm nén những áp lực mang tính hệ thống, trải dài nhiều năm và trải rộng suốt mọi miền đất nước. Một chướng ngại khổng lồ như vậy lại đè lên vai một phụ nữ đã ngoại 80 (do bà tự nguyện gánh lấy), lại còn bị trói bởi đủ thứ dây vô hình (nào là đảng viên tham gia từ ngày đầu cách mạng, nào là mật báo viên thân cận của “bác Hồ”, nào là cái tên Hiền Đức cũng do cụ Hồ đặt cho…). Một người nhỏ thó muốn bẩy một tảng đá khổng lồ, nếu không thể dùng mìn dùng bom, đương nhiên phải biết dùng đòn bẩy.

Chẳng riêng gì bác Hiền Đức mà trong tương quan toàn xã hội hiện nay thì phe CHÍNH còn quá nhỏ yếu so với phe TÀ ( thơ Nguyễn Duy: Người tốt nhiều hơn sao cái xấu mạnh hơn?), nếu không biết dùng đòn bẩy thì những người tử tế chỉ còn cách ngồi mà khóc.Về lý thuyết đòn bẩy, một người có thể nâng cả Trái đất nếu có một điểm tựa chịu nổi sức tỳ và có một cánh tay đòn đủ dài vả đủ cứng. Bác Hiền Đức, do đơn thương độc mã nên đã buộc phải dùng kiểu đòn bẩy này và dùng rất tài.

Vụ Tiên Lãng cũng như bao vụ oan sai khác đều là xung đột giữa CHÍNH QUYỀN và DÂN QUYỀN. Một bài rất ngắn bênh cho DÂN QUYỀN mà dẫn ra toàn những lời, của những người thuộc hệ CHÍNH QUYỀN [3]. Dùng đến hai phần ba bài viết chỉ để thiết kế cho xong chiếc đòn bẩy, có đòn bẩy rồi bác Hiền Đức chỉ cần dùng một lực rất nhẹ , chỉ mấy dòng thôi mà đủ dồn đối phương (tức quốc nạn tham nhũng cửa quyền) từ tư thế những quan cách mạng chuyển thành tự thế các phạm nhân, bị ép sát vào cái vành móng ngựa cứng như thép của toà án đạo lý và pháp lý:

Mới trên các báo "lề phải" thôi, y sì, không suy diễn mà đã rõ mười mươi chính quyền huyện Tiên Lãng, chính quyền thành phố Hải Phòng cố ý vi hiến, vi phạm pháp luật, bất chấp luật pháp, có nhiều cái sai, vừa trái luật vừa trái đạo lí, vô liêm sỉ, lèo lá, tráo trở tới mức không còn giới hạn, cố tình cưỡng đoạt, tước bỏ quyền lợi của người dân, hủy hoại tài sản của công dân, không nhằm vào lợi ích của quốc gia và nhân dân, không xứng đáng đại diện cho dân, lợi dụng lòng tin của nhân dân vào chính quyền để làm tổn hại tới quyền lợi của nhân dân, đẩy người nông dân lương thiện vào đường cùng và biến họ thành tội phạm…

Phương pháp đòn bẩy này còn được gọi một cách hình ảnh là “gậy ông đập lưng ông” , mà “ÔNG” to nhất là ông Hồ và ông Mác. Nhưng đòn bẩy là con dao hai lưỡi, như chiếc đòn sóc có hai đầu, có tác dụng hay phản tác dụng, hại cho đối phương hay hại cho mình là do bản lĩnh và trình độ của người sử dụng.

Trong bài viết nói trên đã hai lần Lê Hiền Đức mượn lời Hồ Chí Minh làm vũ khí.

Lần thứ nhất: “Trong bối cảnh ông(Vươn) càng nhân nhượng thì chúng càng lấn tới,…thử hỏi ngoài vùng lên, có súng dùng súng, có gươm dùng gươm, không có gươm thì dùng cuốc, thuổng, gậy gộc” ông Đoàn Văn Vươn còn cách nào khác?

Câu nói chẳng những xoá toẹt lời buộc tội cho Đoàn Văn Vươn là kẻ “giết người” mà đặt ông Vươn vào vị trí tự vệ bất khả kháng như dân Việt Nam đã phải vùng lên chống lại Thực dân xâm lược Pháp vậy. Từ phi nghĩa trở lại tư thế chính nghĩa. Bác bênh vực luôn cả hành động dùng súng hoa cải, vì trong tay có gì buộc phải dùng nấy (súng hoa cải là thứ để ngăn, để doạ, để tự vệ). Lại gợi ý cho toàn xã hội một phương châm thiết thực mà nhiều người chưa hiểu. Thật vậy, “…vùng lên, có súng dùng súng, có gươm dùng gươm, không có gươm thì dùng cuốc, thuổng, gậy gộc” có nghĩa là hiện nay bất cứ ai cũng có thể góp phần chống quốc nạn, chống cái Ác, dù là người ngoài đảng hay trong đảng, cán bộ hay dân thường, ngoài nước hay trong nước, có tư duy triệt để hay còn tư duy cải lương, có Internet hay chưa có Internet, đang tại vị hay đã thành “nguyên”, đã bị bỏ tù hay còn là tù dự khuyết…vân vân…, ở vị trí nào thì dùng “vũ khí” ở chỗ ấy mà đánh “giặc”! Nghĩa là đừng đòi hỏi phải “nhất thể hoá” các lực lượng đánh “giặc” (nội xâm) hay phải thống nhất một phương thức đánh. Dùng “lời Bác” làm đòn bẩy như vậy chẳng tuyệt lắm sao? Lời hô hào này của cụ Hồ đúng trong mọi trường hợp, đặc biệt khi những người tử tế còn chưa có lực lượng mà phía cái Ác thì trùng trùng điệp điệp như bọn Thực dân!

Lần thứ hai dẫn lời cụ Hồ: "Nếu chính phủ làm hại dân thì dân có quyền đuổi chính phủ", Câu này khẳng định DÂN QUYỀN dứt khoát cao hơn CHÍNH QUYỀN, Dân quyền là chủ, Chính quyền là công bộc của Dân, Chủ nhân thay công bộc là chuyện bình thường! Thế mà đã bao năm nay người dân cứ thấy bị quy tội “chống chính quyền” là sợ run như cầy sấy. Chính quyền là quyền thật sự, do dân bầu ra mà dân còn có quyền chống thì việc chống lại một đảng nào đó, dân chưa hề bầu, là việc nhỏ hơn nhiều, tại sao phải sợ? Người đảng viên lão thành Nguyễn Văn Trấn trong cuốn “Gửi cho Mẹ và Quốc hội” đã nói thẳng: Đảng là gì mà không được chống? Chính lời cụ Hồ cho Dân “quyền đuổi Chính phủ” chỉ ra cho thấy tình trạng Dân chúng sợ Đảng, sợ Chính phủ là vô lý, Cụ Hồ đã cho ta chiếc đòn bẩy tuyệt vời.

Song, việc dẫn câu này của cụ Hồ cũng là con dao hai lưỡi. Cụ Hồ nói “dân có quyền đuổi chính phủ”, hay quá, nhưng muốn thực hiện quyền ấy Dân cần một điều khoản trong Luật, và cần một xã hội dân sự đủ mạnh nằm ngoài bàn tay của đảng và chính phủ để có thực lực, có hai điều kiện ấy Dân có thể “đuổi” một chính phủ rất ôn hoà chỉ bằng lá phiếu. Thực tiễn thế giới Cộng sản cho thấy, đã theo con đường Cộng sản thì hai điều kiện nói trên là cấm kỵ, chẳng nên trách gì riêng cụ Hồ. Mong ước tốt đẹp mà không tạo được cơ chế dân chủ để thực hiện thì điển hình là danh ngôn của Mạnh Tử nói “Dân vi quý, xã tắc thứ chi, quân vi khinh”, nghe thì sướng mà thực tế thì thần dân và xã tắc muôn đời cứ là tài sản của vua, nô lệ của vua, đã mấy đời có được Minh quân ?. Yêu mến câu của Mạnh Tử là đúng, nhưng “trở về với Mạnh Tử” thì thật là điên.

Dẫn những lời nói đẹp của cụ Hồ làm đòn bẩy cho cuộc đổi mới hôm nay là khôn ngoan, nhưng thật sự muốn “trở về với Hồ Chí Minh” như một mô hình, một nền móng thì chỉ là lặp lại một vết xe đổ, lặp lại một ảo tưởng, giúp cho cái Ác luân hồi.

Những mơ xoá Ác ở trên đởi
Ta phó thân ta với đất trời
Ác xoá đi, thay bằng cực thiện
Tháng ngày biến hoá, Ác luân hồi
(Trần Độ)

Tháng ngày “biến hoá”? Hiểu “biến hoá” là sự tha hoá của những kẻ thiếu tu dưỡng đạo đức cần lên án thì thành anh Cải lương, hiểu “biến hoá” là sự tuột dốc nhân quả không thể khác của một sự chọn đường sai lầm mới là nỗi đau Trần Độ.

Thiết tưởng viết lời bình cho bài “Thế thiên hành đạo” của bác Lê Hiền Đức không gì đích đáng bằng bốn câu thơ “Ác luân hồi” này của vị Trung tướng quá cố.

Đòn bẩy cũng là trò chơi bập bênh, hai mặt, nhận thức không thấu đáo nhiều khi phản tác dụng. “Gậy đập lưng ai, gậy chống lưng(cho) ai?” là điều phải tính.

PHẦN2: Suy nghĩ về “Lỗi hệ thống”..

Trước những vấn nạn của xã hội hiện nay, đã là người hiểu biết ắt không ai coi đó là những mụn nhọt ngoài da, mà phải coi đó là căn bệnh trầm kha nên phải tìm nguyên nhân từ gốc rễ, từ “lỗi hệ thống”, từ cội nguồn….

Trong một chế độ Cộng sản lấy chủ nghĩa Mác-Lê làm nền tảng để đảng Cộng sản lãnh đạo đất nước một cách “trực tiếp, toàn diện và tuyệt đối” thì LỖI HỆ THỐNG không tìm ở trong Chủ nghĩa, trong lòng sự lãnh đạo của đảng Cộng sản thì tìm ở đâu? Nếu khuyên nhau coi đây là vùng không nên chạm đến thì xin im lặng cho khoẻ, đừng bày vẽ phản biện phản biếc làm chi cho mất thì giờ? Phải giải quyết ngay những vụ việc là cần thiết, nhưng khoanh giới hạn nhận thức trong những vụ việc cụ thể, trong một chính sách cụ thể, một thói hư tật xấu cụ thể chẳng những không chữa được “bệnh căn” mà vô tình còn che khuất tầm nhìn, hoặc tự bịt mắt, làm cho xã hội cứ bùng nhùng như chơi ú tim, chữa chỗ này hỏng chỗ khác, ngày một nặng thêm.

Hãy xem bác Lê Hiền Đức, một người hoạt động thực tiễn, chỉ đối mặt với những vụ việc cụ thể, mà thực tiễn tự nhiên dẫn bác đến những phản đề hết sức tổng quát, hoàn toàn ngược với các quan điểm tuyên huấn của chế độ.

Để đối phó với những bê bối, thối rữa của hệ thống, các quan tuyên huấn một mặt làm giảm mức nghiêm trọng bằng cách gọi đó là những thiếu sót, khuyết điểm…, mặt khác coi những khuyết điểm ấy chẳng qua là của cấp dưới, của những cán bộ thoái hoá, không chịu tu dưỡng rèn luyện, trái với đường lối chung, càng lên trên thì càng “trong sạch vững mạnh” hơn, lên đến lãnh tụ và chủ nghĩa thì vẫn cao đẹp, thiêng liêng như chiếc kim chỉ nam vậy. Đấy là quy trình che dấu khuyết điểm ở tầm vĩ mô.

Bác Hiền Đức thì khác. Về độ trầm trọng bác gọi thẳng những tội lỗi của cấp xã cấp huyện đang diễn ra khắp nước bằng đúng tên của nó là nạn “CƯỚP NGÀY”, sau đó bác chứng minh sự “cướp ngày” này gắn liền với cấp thành phố, cấp tỉnh. Bác viết: "Con ơi nhớ lấy câu này - Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan". Đối với ông Đoàn Văn Vươn và rất nhiều người dân lao động cần cù, chân chính khác, chính quyền huyện Tiên Lãng, thậm chí cả chính quyền thành phố Hải Phòng thật sự là bọn cướp ngày .


"Nhưng tôi nói rằng chính 'thằng' TỈNH là 'thằng' cướp đất, chính 'thằng' TỈNH là 'thằng' ăn đất của dân (trả lời đài BBC).

Quan trọng hơn, từ đó bác phóng chiếu bọn Cướp ngày ấy lên cấp Trung ương bằng đoạn viết như sau:

“ chừng nào ông Đoàn Văn Vươn và những người thân của ông còn phải nằm trong vòng lao lí, còn chưa được bồi hoàn các quyền lợi về vật chất, tinh thần đã bị xâm phạm thì chừng đó tôi còn nhìn chính quyền trung ương của Việt Nam chỉ như là sự PHÓNG TO của chính quyền huyện Tiên Lãng, chính quyền thành phố Hải Phòng mà thôi “. Về cơ bản, thực tiễn đang và sẽ còn diễn ra đúng như giả thiết mà bác lo ngại.

Khi cái đơn vị dưới cùng đã là một đám CƯỚP NGÀY thì nếu “phóng to” lên cấp Tỉnh và cấp Trung ương ắt phải là những bọn CƯỚP NGÀY to lớn hơn, không hơn không kém. Vế thái độ, nếu trước bọn Cướp ngày nhỏ ta đã phải “uất ức-căm thù” (chữ của LHĐ) thì đối với bọn Cướp ngày lớn, lòng “uất ức-căm thù” đương nhiên phải lớn lên theo chứ không thể giảm. Bác Hiền Đức mới “phóng to” đến cấp Trung ương thôi, chưa phải nơi cội nguồn, nhưng “nhà thực tiễn” nói như vậy cũng sáng lắm rồi.

Các quan chức Hải Phòng-Tiên Lãng đánh giá nhân dân vùng này rất tốt rất “thuần” (như cừu chứ gì nữa) , gây gổ bất trị như gia đình anh Vươn chỉ là cá biệt. Cứ trong ý ấy mà suy, nếu cái thiểu số anh Vươn được giáo dục tốt theo “mấy điều Bác dạy” chẳng hạn thì toàn dân là tốt cả và xã hôi ổn định. Bác Hiền Đức phản pháo bằng một nhận định rắn như thép:

"Sáu mươi ba tỉnh thành phố ở Việt Nam thì có lẽ trong tay tôi phải đến từ 50 đến 52 tỉnh thành phố có dân bị mất đất.


"[Những vụ mất đất] giống như Đoàn Văn Vươn rất nhiều, nhưng Vươn là một kỹ sư, có trình độ cho nên anh ấy đi theo con đường như vậy. "Vì bây giờ người ta chưa có trình độ, chứ nếu người ta có trình độ như ông Vươn thì sẽ còn nhiều Đoàn Văn Vươn nữa chưa không phải là một Đoàn Văn Vươn đâu (trả lời BBC)

Bác Hiền Đức khẳng định hiện tượng nhân dân nổi lên chống bọn chính quyền “cướp cạn” là phổ biến khắp nơi chứ không cá biệt, càng ngày sẽ càng tăng lên chứ không giảm đi, dân trí ngày càng có trình độ sẽ càng “vùng lên”(chữ của LHĐ) quyết liệt như anh Vươn chứ không ôn hoà như lâu nay được nữa. Luận điểm này chống lại sự tuyên truyền của Đảng đến từng chi tiết, mặc dù bác Hiền Đức chỉ cảm nhận từ thực tế, không định lý luận gì hết.

Nhân việc bác Hiền Đức khẳng định anh Vươn vì “có trình độ” nên mới biết phản ứng quyết liệt ta cũng hiểu thêm về hai chữ Dân trí. Anh Vươn cũng chỉ là một nông dân có học, đâu phải trí thức uyên bác gì mà sao “Dân trí” nơi anh lại cao hơn nhiều “Trí thức chùm chăn” hay “Trí thức xoa vuốt”? Chị Thương, vợ anh Vươn trước nỗi đau tan cửa nát nhà lại tuyên bố “Gia đình tôi chịu MẤT nhưng để cho xã hội ĐƯỢC”. Ý tưởng mới cao quý làm sao, Dân trí trong gia đình này mới cao quý làm sao? Thực tiễn cho thấy DÂN TRÍ không chỉ ở sự học hành, không lớn lên theo bằng cấp hay huân huy chương, mà trưởng thành trong những cuộc đấu tranh thực tế, bằng óc bằng tim, bằng xương bằng thịt, lấy chính chống tà, lấy thiện chống ác…

Lại bàn về chuyện địch-ta. Một trong những đặc điểm của chế độ Cộng sản là quan niệm địch ta. Bất cứ bài nghị luận chính trị nào của “lề phải” cũng không thể thiếu một kẻ địch, một bè lũ xấu xa nào đó cần phải trừng trị. Ta gọi đó là sự “phân tuyến” địch-ta. Sự phân tuyến càng quyết liệt thì gân cốt của chế độ càng cứng, càng xăn. Phân tuyến không được hay phân tuyến mù mờ thì chế độ lúng túng.

Bác Hiền Đức lại dùng câu ca từ kháng chiến chống Pháp làm điểm tựa:

Trong tay cầm khẩu súng dài
Ngắm đi ngắm lại, bắn ai thế này?

Trong cuộc chiến chống ngoại xâm thì ranh giới địch-ta rất rõ. Đến thời xây dựng đất nước trong hoà bình thì sự phân tuyến khác hẳn, cứ quen quy kết theo quán tính thì hỏng. Nếu chính quyền không dân chủ, không thực sự của dân-do dân-vì dân mà lại còn dung dưỡng nạn “cướp ngày” (để “chú phỉnh” kết với “cô đồn”) thì địch-ta coi chừng lẫn lộn, dễ dàng hoán vị cho nhau.

Người chiến sĩ chống tham nhũng Lê Hiền Đức sống trong thực tế, nơi đầu sóng ngọn gió của cuộc đấu tranh chống nội xâm bảo vệ dân lành đã phát hiện ra cái điểm nút rất nan giải của lực lượng vũ trang.

Trong những cuộc tranh chấp với dân thì lực lượng vũ trang chủ yếu là công an. Nhưng phía công an thì “chỉ biết còn Đảng còn mình” chẳng coi dân ra gì. Còn dân nghĩ về công an thế nào, bác Hiền Đức nói tiếp: "Các ông cấp cao ngồi ở trong văn phòng, trong cơ quan kín cổng cao tường [có] lính gác, đi xe hơi, về xe hơi, biết đâu rằng ngoài chợ người ta chửi công an như thế nào. "Người ta bảo công an là 'cướp ngày' là 'cướp cạn'.(trả lời đài BBC).

Anh Đoàn Văn Vươn bị phía Chính quyền khởi tố tội giết người, mới bị bắt để điều tra đã bị cạo trọc, mặc áo tù , theo ý công an rõ là tên phản động. Vậy mà bác Hiền Đức và phía dân coi anh Vươn chẳng những vô tội mà có công lớn trong việc trừng trị kẻ phạm pháp cướp ngày, mở mang đầu óc cho dân. Anh chính là người “Thế thiên hành đạo” tức thay trời hành đạo. Mới nghe thấy lạ, vì ông Marx là thuỷ tổ đẻ ra chủ nghĩa Cộng sản chưa bao giờ được gọi tên như thế. Nhưng bác Hiền Đức, một người Cộng sản suy tôn anh Vươn như thế chỉ vì anh là đại diện nổi bật của Dân, mà ý Dân là ý Trời. Tổ tiên vẫn suy tôn như thế, bác Hiền Đức đâu dám bịa ra?

Nhân vật ngược lại là sĩ quan công an Đỗ Hữu Ca, người chỉ huy cuộc càn quét khu đầm tôm của anh Vươn, với tất cả khoái cảm của viên tướng chỉ huy chiến dịch chống dân, một cuộc hành quân “đẹp tuyệt vời, đáng viết thành sách” thì phía dân coi anh ta là tên tội phạm chính, cần cách chức ngay và khởi tố. Dân quyền và Chính quyền ngược nhau đến thế là cùng.

Trong tình hình “địch-ta” cài răng lược như vậy thì lực lượng vũ trang phải “ngắm đi ngắm lại” thế nào cho trúng kẻ địch? Địch là người dân nghèo khổ mất đất hay lũ cướp ngày chỉ biết còn Đảng? Khó thật nhỉ, với người đang mặc áo công an?

***

Đọc bài Thế thiên hành đạo hôm nay, tôi không không khỏi giật mình, như đọc lại bài của chính mình viết ra cách đây 20 năm vậy. Tôi vẫn thường viết ra những luận điểm như vậy, tất nhiên bằng ngôn ngữ của một anh học khoa học tự nhiên. Khác hẳn với bác Hiền Đức, tôi không là đảng viên, chẳng kinh qua một sứ mệnh chính trị thực tiễn nào như bác, mà sự đúc kết sự đời lại giống nhau đến thế? Hoá ra Chân lý rất đơn giản, chỉ con đường nhận thức ra Chân lý là phức tạp, và có nhiều cách diễn tả Chân lý khác nhau.

Nhân sự đồng cảm này, cho phép tôi nhắc đến mấy ý kiến của mình liên quan đến suy tư về “Lỗi hệ thống”:

- Một chủ nghĩa ảo tưởng gồm những “lời có cánh”, người cùng khổ nếm vào như được bay lên, tưởng là thần dược. Nhưng đó là sự GIẢI KHÁT BẰNG THUỐC ĐỘC, sau khoái cảm của cơn khát được thoả mãn, chất độc ngấm vào xương tuỷ, không biết chữa cách nào.

- Chủ nghĩa Mác-Lê xuất phát từ một ảo giác VĨ CUỒNG LƯƠNG THIỆN, muốn làm lại hết thảy trần gian, ôm hết lịch sử và thế giới vào tay, sự “tham lam” của giấc mơ hành thiện tuy không thực tế nhưng thật dễ thương. Nhưng khi áp đặt giấc mơ ấy vào hiện thực thì từ LÒNG THAM DỄ THƯƠNG trong lý thuyết hình thành một LÒNG THAM ĐÁNG GIẬN, đáng ghét trong hiện thực, ngày càng không có đáy, nhất là tham quyền và tham…đất!. Nạn lộng hành và cướp đất đang hoành hành ở Trung quốc và Việt nam hiện nay chính là hiện thân của “LÒNG THAM CỘNG SẢN” không đáy ấy mà thôi.

- Nói như vậy không phải xã hội theo chủ thuyềt Cộng sản không có những thành tựu, công lao, trái lại có nhiều, có rất nhiều, nhất là để chống lại nguy cơ bị lịch sử đào thải. Nhưng như một toà lâu đài chót xây lầm trên cát hay trên núi lửa, thì mọi thiết kế đẹp đẽ ưu việt trong lâu đài ấy sẽ có số phận ra sao, nên dành sức làm gì với lâu đài ấy? Các nước Cộng sản Đông Âu là câu trả lời. Các nước Bắc Phi và Trung Đông có thể là hình ảnh tham khảo.

14/2/2012

Hà Sĩ Phu


http://danlambaovn.blogspot.com/

--------------------------------------------------------------------------------------------
[1] Lê Hiền Đức-Thế thiên hành đạo:
http://nguyencuvinh.wordpress.com/2012/01/29/thich-qua-c%C6%A1-hom-nay-qua-nhi%E1%BB%81u-bao-vi%E1%BA%BFt-v%E1%BB%81-tien-lang
hoặc http://danlambaovn.blogspot.com/2012/01/thien-hanh-ao.html

[2] Bà Lê Hiền Đức, một công dân độc lập chống tham nhũng của Việt Nam, từng được tổ chức minh bạch thế giới trao giải thưởng. Hồi còn trẻ, bà là điệp báo mật mã cho Bác Hồ tại chiến khu Việt Bắc. Cái tên Lê Hiền Đức là tên do Bác Hồ đặt.

[3] Lê Hiền Đức đã dẫn lời của 12 vị sau đây:
-Vũ Trọng Kim (uỷ viên Trung ương - Đảng cộng sản, phó chủ tịch kiêm tổng thư kí Uỷ ban trung ương Mặt trận Tổ quốc)

-Lê Đức Tiết (luật sư, phó chủ nhiệm Hội đồng tư vấn về dân chủ và pháp luật của Uỷ ban trung ương Mặt trận Tổ quốc)

-Đặng Hùng Võ (giáo sư, tiến sĩ, cựu thứ trưởng Bộ tài nguyên - môi trường)

-Lê Đức Anh (đại tướng, cựu uỷ viên Bộ chính trị - Đảng cộng sản, cựu chủ tịch nước)

-Nguyễn Quốc Thước (trung tướng, cựu uỷ viên Trung ương - Đảng cộng sản, cựu tư lệnh Quân khu 4, cựu đại biểu Quốc hội) .

-Phạm Xuân Thệ (trung tướng, cựu tư lệnh Quân khu I)

-Huỳnh Đắc Hương (thiếu tướng, cựu phó chính ủy Quân khu Tây Bắc, cựu thứ trưởng Bộ lao động - thương binh - xã hội)

-Trần Vũ Hải (luật sư)

-Trần Công Trục (luật sư, cựu trưởng ban Biên giới chính phủ),

-Đinh Xuân Thảo (tiến sĩ, viện trưởng Viện nghiên cứu lập pháp - Ủy ban thường vụ Quốc hội),

-Phạm Thanh Bình (luật sư), Trương Anh Tú (luật sư)

-Bùi Hoàng Tám (nhàbáo)

41 Nhận xét

  1. Dưới chế độ Cộng Sản, đất nước như một nhà máy, đảng là Ban Giám Đốc, chính phủ là Ban Quản Lý, có tài sản, nhà cao cửa lớn, xe đời mới, còn công nhân là những người làm thuê với đồng lương rẻ mạt, ở nhà ổ chuột, còng lưng đi xe đạp. Nhân danh nhân dân là nghề của Cộng Sản. Cái gì cũng của nhân dân, từ bộ đội nhân dân, công an nhân dân, bệnh viện nhân dân… chỉ trừ những nơi có hơi xôi thịt là của nhà nước như ngân hàng, cục dự trữ và ủy ban chứng khoán…
    "Cũng bởi thằng dân ngu quá lợn
    Cho nên quân nó dễ làm quan".(Tản Đà)
    Dân càng hèn thì chính phủ càng lộng quyền, áp chế.Cảnh chính quyền cướp nhà cướp đất nhân dân ngày càng lên cao, dân oan cùng khắp cõi đất nước.Chúng khinh dân,cướp của dân song còn đánh đập,bắt dân bỏ tù, dân bị bợp tai đá đít, bị lôi đi như con chó, bị đạp vào mặt, bị đánh chết vô tội vạ, bị tước đoạt hết quyền làm người -Bây giờ nhà cầm quyền họ thích đâm, thích chém, thích giết ai thì họ giết.
    "Đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý, nhân dân làm chủ" là khẩu hiệu mà người dân dưới chế độ cs đã thuộc nằm lòng. Thậm chí chúng còn giương cao biểu ngữ: "Đảng là người đầy tớ của nhân dân!"
    khốn nạn! Đảng,tên đầy tớ phản phúc!

    Trả lờiXóa
  2. Bài viết quá hay, nhận thức thì đến tận cùng mà phương pháp thì khôn ngoan. Giải quyết rất nhiều điều cần thiết hiện nay.
    Cám ơn bạn BờM đã đưa tin quan trọng kẻo sa bẫy.

    Trả lờiXóa
  3. xin anh lên tiếng giúp chúng tôi
    ruộng nương nhà cửa chúng cướp rồi
    vợ mang thai nghén, dùi cui đập
    đau xót niềm riêng thấu đất trời!
    bao nhiêu công sức các anh ơi
    con thơ chết thảm lệ nào nguôi
    máu trả ngân hàng từng giọt nhỏ
    đóng mác "vì dân" chúng cướp rồi!
    miếng cơm manh áo, các anh ơi
    chưa kịp nuốt đâu, lỡ khóc cười
    thân mang trọng tội, nhà tan nát
    bè lũ quan tham khoái chí cười!
    xin anh lên tiếng giúp chúng tôi
    ngăn bao tội ác lũ "đười ươi"
    Tiên Lãng Bến Tre bao vùng nữa...
    tiếng khóc dân oan dậy đất trời?!!!

    Trả lờiXóa
  4. người vuốt tre (worcester)lúc 19:43 15 tháng 2, 2012

    Biết chỉ nói xuông thì cũng vô ích thôi. Hãy đúung lên :có súng dùng súng, có dao dùng dao, chúng mối sợ

    Trả lờiXóa
  5. Bác Hiền Đức muốn đánh thức lương tri.

    Trả lờiXóa
  6. Bài viết hay,hy vọng những người dân bị áp bức được đọc và suy nghĩ để có những hành động cần thiết.tks

    Trả lờiXóa
  7. Mong sao có nhiều hơn những người như Bác Lê Hiền Đức.
    Bác Hà Sĩ Phu phân tích quá hay.
    Mỗi người có một cách tranh đấu riêng . Bác Hiền Dức, Bác Hà Sĩ Phu mà cầm cuốc thì ảnh hưởng chỉ ở một THÔN, nhưng khi cầm BÚT thì sẽ ảnh hưởng cả nước.

    Trả lờiXóa
  8. "Khôn ngoan không bằng ác gian cộng sản" và các nhà báo Lề Dân xin đừng dùng từ Lề phải dành cho hơn 700 báo đài cộng sản nữa. Xin làm ơn! Chúng nó chỉ có thể là lề đảng, lề đểu mới đúng. Đến giờ mà nó vẫn là phải, hóa ra mình là trái à? Những gì đúng là có lý thì nên sửa. Thói quen chứ có phải là bản chất đâu mà ko sửa được.

    Trả lờiXóa
  9. bài viết đễ đời,cám ơn bác HASIPHU./.

    Trả lờiXóa
  10. Nhận Định của bac Hà Sỉ Phu thật chính xác cho hoàn cảnh người dân bị áp hiện nay do tập đoàn đảng CSVN mà thực chất chỉ là một đàng cướp ngày hợp pháp bằng sức mạnh súng dạn và quyền lực ! Vì vậy , muốn đấu tranh hữu hiệu , người dân phải thực sự đoàn kết vượt qua mọi sợ hãi , phải chấp nhận hy sinh mới mong có kết qủa . Một Đoàn Văn Vươn ở Tiên Lảng cũng đã làm cho đảng CSVN lúng túng và run sợ , nhiều tiếng súng của Đoàn Văn Vươn nổ ra khắp mọi miền đất nước sẽ làm cho đảng đảng Cộng Sản càng run sợ hơn và đi dến chia rẽ nội độ dễ dàng bị tan rã .
    Riêng bác Lê Hiền Đức nhiệt tình đấu tranh bằng cách lấy chiêu bài Hồ Chí Minh và cương lỉnh trong thời cách mạng chống Pháp để làm đòn bẫy và làm cái khiên che chắn ! Tuy nhiên , những thành phần lảnh đạo đảng CS ngày nay thực chất chỉ là đảng cướp mất nhân tính . Các tỉnh , huyện xã là những vùng cát cứ của những ông vua địa phương được chia đều với sự bảo kê của 14 tên trong bộ chính trị đảng . Bất cứ tên huyện , xã nào cũng có quyền cướp bóc mà nạn nhân là người dân thấp cổ bé miệng !
    Từ ngày xãy ra vụ cướp đất đầm ở huyện Tiên Lảng đến nay , có khi nào TBT Nguyễn Phú Trọng lên tiếng về mặt đảng ! Trước đó Nguyễn Phú Trọng tuyên bố cần chấn chỉnh đảng .

    Trả lờiXóa
  11. Cái dại của tất cả chúng ta là vẫn dựa vào HCM cho mục đích gì??? HCM chính là cha đẻ ra những khốn khổ mà tất cả chúng ta đang gánh chịu, loại hẳn HCM ra khỏi cuộc đấu tranh của người dân chúng ta hay chúng ta lại tự nguyện đưa cổ vào thòng lọng nô lệ mòn kiếp, bọn cộng sản bán nước hại dân.

    Phải khẳng định rõ và giữ vững lập trường, HCM chính là tội phạm của chiến tranh là tội đồ của dân tộc, nếu tất cả chúng ta không phân biệt được đâu là chánh và tà thì con đường lẽ phải chúng ta đi tới sẽ trở thành ba rọi.

    Bao giờ Bác Lê hiền Đức và Bác Hà sĩ Phu vạch mặt thần tượng HCM là tội phạm của dân tộc thì tiếng nói và đóng góp của hai Bác sẽ được con cháu chúng ta mai sau ghi nhớ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhìn quả thì biết cây.Quan trọng là lòng yêu nước, thương dân.

      Xóa
    2. Cám ơn bác Chân thật, mong bác qua bài "Đảng và Quân Đội Nhân Dân Việt Nam nên cám ơn ông Đoàn Văn Vươn", xem hình bà con mình vẫn lấy cái mái dột từ nóc ra mà che mưa. phản tác dụng, chỉ thêm mù loà.

      Xóa
  12. QUÁ HAY ko cần chĩnh sữa tiếp tục viết nữa đi BÁC TỤ (HS PHU ),viết theo tiếng gọi cũa con dân nước VIỆT .

    Trả lờiXóa
  13. "Nếu chính phủ làm hại dân thì dân có quyền đuổi chính phủ"
    Thế thì 80 triệu dân Việt Nam còn chờ đợi gì nửa ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đuổi chính phủ như là đuổi cướp. Chúng có vũ khí, có số đông lại cộng thêm hung ác. Phải tính toán, cân nhắc, chọn đúng lúc đúng điểm để ra tay chứ!

      Xóa
  14. Cả hai con Người, bác Lê Hiền Đức và bác Hà Sỹ Phu đều ngày càng hay! Xin cám ơn các bác và ngày ngày vẫn chờ mong nghe, đọc ý kiến của các bác. Kính chúc các bác luôn mạnh giỏi!

    Trả lờiXóa
  15. Bạn Tôi Yêu Quê Hương Tôi chẳng hiểu biết gì về Phó Tiến sĩ sinh học Hà Sĩ Phu ( Nguyễn Xuân Tụ )tốt nghiệp tại Tiệp Khắc. Ông là một trong những trí thức hàng đầu của cộng sản phản tỉnh, muốn phê phán Hà Sĩ Phu bạn hãy đọc những tác phẩm của ông, bạn đã đọc 4 tác phẩm nổi tiếng của Hà Sĩ Phu chưa ? Chia tay ý thức hệ, Dắt tay nhau đi dưới tấm biển chỉ đường của trí tuệ, Đổi mới là tự vượt qua mình, Phong kiến biến trướng.

    Chỉ nghe tên những tựa đề của những bài luận triết chính trị xã hội nầy thì đã thấy trong ông Hà Sĩ Phu một cái nhìn rất rõ nét về thể chế cộng sản, có thể nói phê phán CSVN và cả gốc rễ chủ thuyết cộng sản quốc tế do Karl Marx và angel lập nên, ông đã phê bình rất cay độc đập đổ ,bẻ gãy toàn bộ luận thuyết không tưởng của cộng sản, một học thuyết phản khoa học, chống lại nhạn loại. Tôi có thể nói ông là người đầu tiên đả phá thể chế cộng sản ở VN bằng những luận thuyết chắc chắn nhất.

    Chính vì vậy người Mỹ đặt ông lên hàng đầu, những nhà trí thức đối lập tại VN, hàng năm đích thân Đại Sứ Mỹ tại VN đến tận nhà thăm hỏi, trong khi công an CSVN ngày đêm canh gác nhà ông từ bao năm nay để cô lập. Bạn gọi HCM là tướng cướp, ông Hà Sĩ Phu không gọi giống bạn, nhưng ông ta phê püha1n HCM nặng tội hơn cả tướng cướp thì bạn nghĩ sao ??

    Trả lờiXóa
  16. Ông cựu Trung Tướng Trần Độ, Cụ Bà Lê Hiền Đức là cựu đảng viên (từng nắm trọng trách trong ngành công an, quân đội, tuyên huấn), những người trực tiếp đóng góp công xây dựng nên cỗ máy CSVN. Chính nhờ vậy họ hiểu rất rõ mọi việc làm của cộng sản, người của cộng sản chống lại cộng sản thì cộng sản mới không có chỗ trốn. Riêng ông Hà Sĩ Phu là một nhà nghiên cứu khoa học, ông không có hưởng bổng lộc và tham gia gì trong guồng máy cai trị đàn áp nhân dân.

    Trả lờiXóa
  17. Thưa bạn "Tôi yêu quê hương tôi" bạn khen KS Đỗ Nam Hải hết lời và nghi ngờ ông Hà Sĩ Phu tôn thờ ông Hồ, tôi chỉ nói như thế nầy cho bạn dễ hiểu, bạn KS Đỗ Nam Hải phải tôn HSP bằng thầy trên mọi phương diện, mong bạn không nên phê bình ông HSP hồ đồ như vậy !

    Trả lờiXóa
  18. Xin mọi người ghi nhớ là ở ngay trong lòng Cọng Sản rất khó mà lên tiếng chống đối Cộng Sản mà không bị chúng vu oan giáng hoạ.
    Vì vậy không có gì ngạc nhiên khi nghe những người có tâm với dân tộc như Hà Sỹ Phu, Đỗ Nam Hải và bác Lê Hiền Đức viện dẫn lời của Hồ Chí Minh trong phản biện của họ.
    Tôi nghĩ là trong lòng họ không còn Hồ Chí Minh, viện dẫn lời Hồ Chí Minh chỉ là phương pháp phản biện của họ mà thôi.
    Theo thiển ý của tôi, chúng ta có thể viện dẫn Hồ Chí Minh, nhưng mà chỉ ghi là Hồ Chí Minh, hoặc ông Hồ Chí Minh, hoặc là Nguyên chủ tịch Hồ Chí Minh thôi, chứ không cần phải ghi là cụ Hồ, bởi "cụ Hồ" mang tính tôn thờ, còn "ông Hồ Chí Minh" là cách gọi chính danh của một nhân vật lịch sử.

    Trả lờiXóa
  19. Nếu bạn có một kẻ thù và bạn thấy một người khác đánh kẻ thù của bạn, bạn sẽ chọn:

    Cách 1: Chê "Mày không có tư cách và trình độ để đánh"

    Cách 2: Chê "Mày đánh dỡ ẹt"

    Cách 3: Khen "Xin trân trọng cám ơn, tôi hy vọng sẽ thấy ông xuất chiêu nhiều hơn nữa trong tương lai"

    Đôi dòng để cùng nhau ngẫm nghĩ.
    Trân trọng.

    Trả lờiXóa
  20. các ông.các bà lý sự nhiều quá.Thấy có đi về đâu không?Quả thực!vốn liếng ăn học của các vị có là bao mà tự nhận...nào là trí thức có ăn có học hơn người dân hiểu biết hơn người dân.Đánh giá nhân dân chưa có trình độ,đó là nhận định sai lầm lớn của những con người sống bám vào dĩ vãng.Hãy cố sống thêm để nhìn lịch sử biến chuyển xem thành phần nào sẽ làm nên lịch sử.
    Riêng tôi.Tôi không thể tin những cục than sắp tàn mà sáng lên cho đời.Hãy cúi đầu im lặng mà sám hối lấy tay đấm vào ngực!Lỗi này là lỗi cả tôi nữa...hãy đứng lui ra..để cho tuổi trẻ ngày hôm nay giải quyết vấn đề của thế ngày hôm nay. Thế hệ đi trước đã để lại những gì cho thế hệ ngày hôm nay?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xin trích: Thế hệ đi trước đã để lại những gì cho thế hệ ngày hôm nay?

      NHỤC và HÈN

      Xóa
    2. Xin trích: Thế hệ đi trước đã để lại những gì cho thế hệ ngày hôm nay?

      NHỤC và HÈN ai là trí thức hưởng trọn vẹn

      Xóa
  21. Tôi có thói quen, đọc một bài viết, thường không chú trọng đến lỗi chính tả, không dị ứng với ngôn từ trong bài, không bắt bẻ từng chữ từng câu, cũng không quan tâm đến tác giả thuộc thành phần nào. Tôi đọc toàn bài và suy nghiệm ý của tác giả. Bản thân tôi vô cùng khâm phục bài viết nầy của Bác Hà Sĩ Phu. Bác đã dùng “gậy ông Hồ để đập lưng ông Hồ”. Mượn bài viết “thế thiên hành đạo” của cụ Lê Hiền Đức, Bác đã vạch mặt bọn cướp ngày, bọn ác, với cả một hệ thống và mọi người phải chống lại chúng bằng bất cứ khả năng và phương tiện nào mà mình có được. Đoàn Văn Vươn chỉ là một trong hàng triệu triệu nạn nhân của chủ nghĩa ảo tưởng. Ước gì VN có thật nhiều Hà Sĩ Phu!

    Trả lờiXóa
  22. Đồng ý với ông Bùi Phương. Xin thêm mấy câu trong đoạn kết của HSP:
    LÒNG THAM CỘNG SẢN là hệ quả của chủ nghĩa Mác Lê VĨ CUỒNG! Cộng sản chết ở Lòng tham không đáy.

    Bà Hiền Đức rất đáng quý ở tấm lòng và sự quyết tâm, nhưng nhận thức chưa chắc đã đến tận cùng.
    Với bài này HSP đã “nhấc” Lê Hiền Đức ra khỏi quỹ đạo Chu Hảo!

    Trả lờiXóa
  23. Trong tất cả những dối trá mà Đảng dựng nên, ít ra cũng còn một điều có thể gọi đó là bảo đảm sự trung thực, đó là câu mang tính thương hiệu của CA VN: "chỉ biết còn đảng còn mình"
    Các "đầy tớ" của dân giờ đây chỉ còn biết tìm mọi cách để bảo toàn Đảng.
    Muốn thế Đảng ta chỉ có cách nhìn sang Trung Cộng mà làm theo. Và chỉ còn biết tuyệt đối trung thành với Trung Cộng. Những tuyên bố chống lại Trung Cộng chỉ là những màn kịch trấn an dư luận để kéo dài chế độ. Mục đích cuối cùng là để còn nhiều thời gian vơ vét, bóc lột đến xương tủy tài nguyên quốc gia và sức lao động của người dân lao động VN.
    Cộng sản VN: Một thứ chế độ bóc lột tinh vi, vượt qua khỏi sự tinh vi của tất cả mọi chế độ từ cổ chí kim, từ Đông sang Tây trên hành tinh này.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. CS nó bóc lủm, bóc khỏi cần lột!!!

      Xóa
  24. Dân tộc Việt Nam hiện giờ được gì? Có gì?
    Những tòa nhà văn phòng chọc trời ư? Những khu công nghiệp mọc lên trên khắp đất nước ư?. Những công trình cầu đường do các nước tài trợ không hoàn lại (như cầu Mỹ Thuận) hoặc là hầu hết những công trình hạ tầng vay mượn vốn nước ngoài mà không biết đến bao giờ mới trả hết... Đó là cái vỏ bên ngoài của VN, nó có vẻ nguy nga giàu có. Nhưng hầu như đó là vốn của nước ngoài bỏ ra chứ có phải do vốn tự có của VN xây dựng nên đâu.
    Thế nhưng tiền thuế từ những vốn đầu tư này đi đâu? Phần lớn đi vào túi cán bộ Đảng Viên nhà nước qua rất nhiều cửa...
    Thế còn thực trạng người lao động VN hiện nay thì ra sao? Họ đang sống vất vưỡng, ngày nào có cơm ăn thì đỡ ngày nấy, lỡ như họ mắc bệnh nan y cũng không có điều kiện chữa trị, và nếu họ chết cũng không có tiền mà chôn cất. Nói chung là rất nghèo.
    Nếu không có Đảng thì sao? Nếu không đánh đuổi thực dân Pháp thì sao?
    Câu trả lời có thể là : ngày nay Pháp cũng đã trả chủ quyền cho VN như nhiều nước khác trên thế giới. Như thế có thể VN không xảy ra cảnh nồi da xáo thịt, không xảy ra cảnh huynh đệ tương tàn, người VN bắn giết người VN. Đã vậy bây giờ còn bị mất đất biên giới do Trung Cộng lấn chiếm, và nguy cơ sắp mất cả biển đảo,lại còn nguy cơ ngoại bang Tàu cộng đô hộ, có thể số phận VN sẽ trở lại thời kỳ hơn 200 năm về trước, thời bị giặc Tàu đô hộ và lại bắt đầu một cuộc tranh đấu kháng chiến mới ??
    Như thế thì liệu dân tộc VN được gì bởi Cộng Sản ? Đảng đang đưa VN về đâu??

    Trả lờiXóa
  25. nghèo hèn lạc hậulúc 14:50 16 tháng 2, 2012

    chỉ cần 1 %dân số việt nam như bác lê hiền đức và hà sĩ phu thì chế độ này sụp mẹ nó từ lâu rồi ....nhưng rồi cũng sụp đổ thôi cống tô lịch đang chờ lãnh đạo chóp bu đây ??

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. nghèo hèn lạc hậu hỏi dùm bác Lê Hiền Đức xem bao nhiêu hồ sơ bác đang cầm của nhân dân nhờ bác .bác đã thành công được bao nhiêu vụ ?.
      Nếu 1% dân số VN không theo CS như bác Lê Hiền Đức thì VN không có ngày hôm nay

      Xóa
  26. "chính quyền trung ương của Việt Nam chỉ như là sự PHÓNG TO của chính quyền huyện Tiên Lãng, chính quyền thành phố Hải Phòng mà thôi"
    Đúng như vậy.Cái băng ghi âm từ Trung ương đưa về Tỉnh,từ tỉnh đưa về Huyện,từ huyện đưa về Xã,từ xã đưa về Thôn,từ thôn đưa về Dân y chang bản chính.Có thể thêm lệ phí đưa về để dân đóng góp thêm .
    Vì vậy cái sai của Tiên lãng là cái sai của Trung ương ,nhưng "dưới sự lãnh đạo tài tình của Đảng" sẽ có thằng thế thân kiểu Lê Lai liều mình cứu chúa để cứu nguy cho Đảng.Hãy nhớ lại Cải cách ruộng đất hồi xưa xem cái chiêu bài này có giống không để thấy cái xảo trá ,lưu manh của Đảng.

    Trả lờiXóa
  27. Đảng viên tổ dân phốlúc 18:06 16 tháng 2, 2012

    Cảm ơn Bác: Hà Sỹ Phu. Tôi rất hay đọc tất cả các bài viết của Hà sỹ Phu, sắc xảo phản ánh đúng thực tế của xã hội Việt Nam hiện nay. Là một đảng viên quèn, tôi cũng ngao ngán cho mớ lý thuyết bậy bạ của cộng sản, nhưng tôi cũng chỉ chờ cơ hội để vùng lên và xóa sạch thuyết tà giáo cộng sản để mọi người quay về với tình yêu thương và nhân văn của dân tộc.

    Trả lờiXóa
  28. Gởi người CS:
    Hồ Chí Minh là tông đồ nhiệt thành của tôn giáo Cộng Sản, là vị thánh của chủ nghĩa Cộng Sản.Vậy các đồng chí CSVN hãy quỳ gối dưới chân ông bởi ông chính là Lenin sống lại và hoạt động trong ông hãy cứ học tập cho tốt gương của Bác mà đàn áp dối gạt dân tộc. Các đồng chí phải tôn kính người này, hãy quỳ gối trước ông ấy để tỏ lòng biết ơn về những đóng góp vô vị lợi của ông ấy cho chính nghĩa Cộng Sản.Trong bộ sách Hồ Chí Minh Toàn Tập, lời giảng dạy của Hồ Chí Minh về Quốc Tế Cộng Sản như sau : "Đệ Tam Quốc Tế là một đảng Cộng sản thế giới, các đảng ở các nước như là chi bộ, đều phải nghe theo kế hoạch và quy tắc chung. Việc gì chưa có lệnh và kế hoạch của Đệ Tam Quốc Tế, thì các đảng không được làm".

    Gởi con dân nước Việt:
    Con dân nước Việt hãy đứng thẳng dậy,mở mắt mở tai, nhìn kỹ những điều tệ hại Hồ Chí Minh đã làm cho Đất Nước, hãy lật đổ cái lăng ba đình và viết lại Lịch Sử rằng: Hồ Chí Minh là những Thái Thú Tàu và những Toàn Quyền Pháp sống lại và hoạt động trong ông! Về chủ quyền hai quần đảo Trường Sa-Hoàng Sa. Tên Quốc tặc Hồ Chí Minh đã cầm tay Phạm Văn Đồng ký, giống như cô giáo cầm tay em bé lớp vỡ lòng viết những chữ A, B, C đầu đời. "Bác" đã ký tên Bán Nước bằng Bàn Tay của Phạm Văn Đồng. Hồ Chí Minh là một mối Ô Nhục Lớn Cho Nền Văn Hóa Dân Tộc! Phải mau mau lật đổ lăng ba đình,lôi những chủ thuyết dối trá vất vào Sọt Rác Lịch Sử, càng để lâu cho sinh viên học càng di hại! Dân Tộc hãy quay về học lại bài học yêu nước của danh tướng Trần Bình Trọng "Thà Làm Quỷ Nước Nam Hơn Làm Vương Đất Bắc"

    Trả lờiXóa
  29. Bài này tôi đọc và khâm phục tư duy của anh Hà Sĩ Phu. Lý luận phân tích theo tư tưởng bác Lê Hiền Đức như anh Hà Sĩ Phu thì rất sắc bén và thực tế xã hội VN hiện thời.
    Dân miền Nam qua 36 năm rồi khổ cực quá nên nghèo nàn tư duy,chẳng còn suy nghĩ sâu xa.. Chỉ biết là bị lừa làm nô lệ mấy chục năm nay, giờ chỉ suy nghĩ muốn xây dựng cuộc sống, xã hội VN dân chủ hơn, tốt hơn thì biết làm gì đây?

    Trả lờiXóa
  30. Dân Tôi Nước Tôilúc 22:48 16 tháng 2, 2012

    Cũng chẳng thể trách cụ Lê Hiền Ðức được quý vị à !

    Ở cái thời cụ còn trẻ, của 82 năm về trước, Bà Cụ Lê Hiền Ðức cũng như bao nhiêu người khác , ngoài tình yêu Ðất Nước ra thì cụ nào tường tận rỏ về cái Chủ Nghĩa Cộng sản này !

    Cụ cũng chỉ là Nạn Nhân của một sự lừa gạt chính trị lớn nhất lịch sử Vietnam mà thôi. Rồi bao nhiêu năm đất nước chia đôi, cụ ở lại Miền Bắc, thì cũng như bao nhiêu người dân miền Bắc khác, phải nghe cả ngày những lời tuyên truyền dối trá của chính quyền Cộng Sản... nghe riết cũng nhập tâm...

    Tuy nhiên ở Cụ Hiền, ta có thể thấy cái Tâm thương Dân Tộc VN thực sự, điều này không thể chối cải .Về cái chủ nghĩa CS mà Cụ đã một thời suy tôn phục vụ nó, kể cả Già Hồ , thì ít nhiều Cụ vẫn còn "Lấn Cấn".

    Cũng nên thông cảm cho Cụ, vì Cụ cũng như và hầu như 90% tất cả người Việt sống ở Miền Bắc trước 75, họ đã trở thành một cái máy phát ... xưng hô, tung hô Bác và Ðảng một cách máy móc : " Ðội Ơn Bác, Nhờ Ơn Ðảng, Cầu Xin Bác, Cầu Xin Ðảng " .v.v...như thời Phong Khiến "Hoàng Thượng Vạn Tuế " để chờ ban ơn.v.v.. mặc dầu chính ngay Họ là nạn nhân của chính Kẻ Cướp, đó là Bác và Ðảng, mặc dầu họ bị cướp đất, cướp nhà, bị đấu tố .v.v.. mà họ cũng không nhận ra ...

    Ðiều đó cho thấy Người Miền Bắc không hiểu biết gì nhiều về Quyền Làm Người, hoàn toàn khác rất nhiều với người dân Miền Nam dưới vĩ tuyến 17.
    Dù 36 năm dưới chế độ Cộng Sản, nhưng tôi nhận thấy Người Miền Nam không có cái kiểu Van Xin hay Tung Hô Bác Và Ðảng như người Miền Bắc.

    Có lẽ Miền Bắc sống quá lâu dưới chế độ Phong Kiến Quân Quyền , sau bước qua chế độ Phong Kiến cộng Sản, ít tiếp xúc với Tây Phương nên ít hiểu biết về giá trị của Nhân quyền và Dân Quyên. Vì Sống Xã hội Phong Kiến Xua và Nay là Cộng Sản ấy, con người như " Cá Nằm Trên Thớt" trước bọn Quan Tham Ô Lại Cán bộ Ðảng, nên lúc nọ họ cũng có tư tưởng VAN XIN,hay XIN CHO để được sống... cách tung hô Bác Ðảng chẳng ngoài việc trông chờ sự Ban Ơn Mưa móc của Triều Ðình Ðỏ.

    Dầu sao cụ Lê Hiền Ðức cũng là một con người Thật Tốt trong một xã hội không tốt, cụ cũng chỉ là một nạn nhân của sự lừa gạt chính trị mà thôi như bất cứ bao người khác.

    Trả lờiXóa
  31. Tôi xa hà nội...lúc 00:08 17 tháng 2, 2012

    Bài viết, phân tích hay quá.
    Cám ơn các bác Lê Hiền Đức và Hà Sỹ Phu. Dân tộc này rất cần những người như các bác!

    Trả lờiXóa

  32. Đi về đâu hỡi Việt Nam ơi ? ? ? ! ! !
    =========================

    Đi về đâu hỡi Việt Nam ơi ? ? ? ! ! !
    Nền kinh tế thần kỳ như Tàu !
    Danh vị Siêu cường đi về đâu ?
    Làm gì không phục vụ con Người :
    Tự do - Bình đẳng - Bác ái – Huynh đệ - …

    *

    Việt Nam trên Đường Dân chủ ta đi
    Gió lộng Diên Hồng vang Sử thi
    Vọng lời Tổ tiên Cha ông ta đó
    Hội nghị Dân chủ đầu tiên ghi

    *

    Con đường Dân chủ ấm Mùa Xuân
    Sao do dự ngã ba đường chọn lựa ?
    Đa nguyên + Đa phương + Hợp tác rất cần
    Ta đi giữa Tình thương Quân Dân

    *

    Chỉ duy nhất Con đường Dân chủ
    Thuốc Thần dẹp muôn ngàn kẻ thù
    Việt Nam ơi ! Việt Nam thống khổ !
    Vươn lên lớn lên rồi đẹp Ngàn thu ...

    *

    Ta đi trên Đường Đại Ziên Hồng
    Tiếng Hồn Thiêng Sông Núi réo gọi
    Đường ta đi soi Lửa Lạc Hồng
    Đường ta về Ánh mắt Mẹ già trông ….

    *

    Giá trị Nhân bản phổ quát DÂN CHỦ
    Đâu phải riêng phương Tây chúng ru !
    Tổ tiên lập DIÊN HỒNG Hội nghị
    Việt Nam nên tự hào để trùng tu ….


    Nguyễn Hữu Viện

    Trả lờiXóa
  33. Nếu có dân chủ tự do ...Tôi sẽ bầu bà giáo già LÊ HIỀN ĐỨC vào chức vụ TRƯỞNG BAN CHỐNG THAM NHŨNG QUỐC GIA thử xem còn thằng quan lại nào dám tham nhũng ...chỉ có đi bóc lịch chứ không còn cái giá làm quan nói ẩu nói hồ đồ mị dân tham nhũng bán nước ...

    Trả lờiXóa
  34. Cám ơn Dân bần hàn VN

    Hãy Chụp Giùm Tôi

    Đừng khoe tôi, hỡi người bạn tài hoa,
    Những tấm ảnh mang ra từ địa ngục,
    Nơi bạn mới về rong chơi hạnh phúc,
    Dù bao người vẫn tủi nhục xót xa.

    Đừng khoe tôi hình ảnh một quê nhà,
    Mà bạn nghĩ đang trên đà "đổi mới",
    Những thành thị xưa hiền như bông bưởi,
    Nay bỗng dưng rã rượi nét giang hồ.

    Đừng khoe tôi những cảnh tượng xô bồ,
    Những trụy lạc giờ vô phương cứu chữa.
    Đất nước đã từ lâu không khói lửa,
    Sao rạc rài hơn cả thuở chiến chinh.

    Đừng khoe tôi những yến tiệc linh đình,
    Những phố xá ngập phồn vinh giả tạo,
    Nơi thiểu số tung tiền như xác pháo,
    Khi dân nghèo không muỗng cháo cầm hơi.

    Đừng khoe tôi cảnh tụ họp ăn chơi,
    Của những kẻ đã một thời chui nhủi,
    Bỏ tất cả, trong đêm dài thui thủi,
    Ngược xuôi tìm đường xăm xúi vượt biên.

    Đừng khoe tôi những con phố "bưng biền",
    Những quảng cáo, những mặt tiền nham nhở,
    Những khách sạn ánh đèn màu rực rỡ,
    Trơ trẽn bày, dụ dỗ khách phương xa.

    Đừng khoe tôi chốn thờ phượng nguy nga,
    Những dinh thự xa hoa nằm choán ngõ,
    Những màu sắc lam, vàng, đen, tím, đỏ,
    Đang uốn mình theo gió đón hương bay.

    Đừng khoe tôi ảnh Hà Nội hôm nay,
    Thành phố đã chết từ ngày tháng đó,
    Khi bị ép khoác lên màu cờ đỏ,
    Khi triệu người phải trốn bỏ vô Nam .

    Đừng khoe tôi những cảnh tượng giàu sang,
    Đã được bạn tóm càn vô ống kính,
    Những hình ảnh mà kẻ thù toan tính,
    Muốn tung ra để cố phỉnh gạt người.

    Bạn thân ơi, sao không chụp giùm tôi,
    Nỗi thống khổ của triệu người dân Việt,
    Nửa thế kỷ trong ngục tù rên xiết,
    Oán hờn kia dẫu chết chẳng hề tan.

    Chụp giùm tôi đàn thiếu nữ Việt nam,
    Thân trần trụi xếp hàng chờ được lựa,
    Hay bầy trẻ mặt chưa phai mùi sữa,
    Bị bán làm nô lệ ở phương xa.

    Chụp giùm tôi đôi mắt mẹ, mắt cha,
    Mà suối lệ chỉ còn là máu đỏ,
    Khóc con cháu ra đi từ năm đó,
    Biển dập vùi, đà tách ngõ u minh.

    Chụp giùm tôi số phận những thương binh,
    Đã vì nước quên mình trên chiến trận,
    Mà giờ đây ôm hận,
    Tấm thân tàn lận đận giữa phong ba.

    Chụp giùm tôi hình ảnh những cụ già,
    Bọn đầu nậu gom ra đường hành khất,
    Để đêm đến, nộp hết tiền góp nhặt,
    Đổi chén cơm dầm nước mắt nuôi thân.

    Chụp giùm tôi xác chết những ngư dân,
    Bị Tàu giết bao lần trên biển rộng,
    Hay những chiếc quan tài chưa kịp đóng,
    Chở cha, anh lao động Mã Lai về.

    Chụp giùm tôi thảm cảnh những dân quê,
    Chịu đánh đập chán chê dù vô tội,
    Hay cảnh những anh hùng không uốn gối,
    Gánh đọa đày trong ngục tối bao la.

    Chụp giùm tôi mốc biên giới Việt Hoa,
    Lấn vào đất của ông cha để lại,
    Hay lãnh thổ cao nguyên còn hoang dại,
    Lũ sài lang hèn nhát lạy dâng Tàu.

    Chụp giùm tôi những nghĩa địa buồn đau,
    Chúng tàn phá, chẳng còn đâu bia mộ.
    Kẻ sống sót đã đành cam chịu khổ,
    Người chết sao cũng khốn khó trăm đường.

    Hãy chụp giùm tôi hết những tang thương,
    Hình ảnh thật một quê hương bất hạnh,
    Nơi mà bạn, xưa đêm trường gió lạnh,
    Đã căm hờn quyết mạnh dạn ra khơi.

    Chiếc thuyền con, ca nước lã cầm hơi,
    Mạng sống nhỏ đem phơi đầu sóng dữ.
    Rồi tha phương lữ thứ,
    Tháng năm dài, quá khứ cũng dần phai.

    Lòng người chóng nguôi ngoai,
    Tháng Tư đến, có mấy ai còn nhớ!



    Trần Văn Lương

    Trả lờiXóa
Mới hơn Cũ hơn