Hoàng Thanh Trúc (Danlambao) - Thành ngữ dân gian có câu “họa vô đơn chí - phúc bất trùng lai”: Họa không đến chỉ 1 lần (vô đơn chí) - phúc không đến 2 lần (bất trùng lai) - Nghĩa là tai họa thường hết cái này tới cái khác nhưng diễm phúc thì ít khi lập lại. Trên đời, việc may mắn ít gặp lắm, còn tai họa lại có thể rất nhiều.
Từ ngàn xưa, nghiệm suy đời người và vận nước Tiền Nhân cha ông chúng ta đã từng trải chắc lọc truyền lại cho hậu thế khuôn vàng thước ngọc ấy như một lời răn để giống nòi Âu Lạc biết tận dụng nhiều nhất cái “phúc” khi nó đến và phòng ngừa cái “họa” từ qui luật nghiệt ngã này.
Nhưng thật vô phúc đến tận ngày nay vận nước đã chứng minh rằng: Hồ Chí Minh và đảng CSVN khác với thiên hạ xua đuổi cái “Phúc” đi rồi tự nguyện rước cái “họa” liên tục vào nhà Việt Nam.
Họa vô đơn chí (tai họa không đến chỉ 1 lần).
Ừ, thì là thế kỷ 20 tiến trình văn minh của nhân loại, thể chế quân chủ phong kiến phải lùi vào quá khứ nhường lại cho nền dân chủ tự do, thay hoàng gia vua chúa là Nhân Dân ủy nhiệm cho đảng phái chính trị đại diện thay mình lãnh đạo điều hành nhà nước.
Nhưng vạn bất đắc dĩ, Hồ Chí Minh và tay chân cướp được chính quyền rồi thì làm trái với văn minh nhân loại, không cho dân chủ “đa” đảng tham chính mà lại “độc” đảng cầm quyền? Đã độc đảng cầm quyền, nhưng sao không lấy dân tộc Tổ Quốc làm cứu cánh như (Việt Nam Quốc Dân Đảng) mà lại rước một thứ chủ nghĩa Cộng Sản ngoại lai xa lạ rất khát máu vào nhà mình và để chứng tỏ mình cũng khát máu không hề kém cạnh, Hồ Chí Minh “mở hàng” đấu tố 172.000 ngàn đồng bào, giết chết không kịp ngáp (CCRĐ)? Một đại họa đau thương mà dân tộc Việt hơn 40 thế kỷ dựng nước chưa bao giờ chứng kiến.
172.000 oan hồn CCRĐ, HCM và CSVN, Đại họa của dân tộc Việt Nam.
Nam quốc sơn hà Nam đế cư – Tiệt nhiên định phận tại Thiên thư (Sông núi nước Nam, Vua Nam ngự trị - Hiển nhiên địa phận trời đã định - Nam Quốc Sơn Hà - Lý Thường Kiệt). 4000 năm dựng nước dân tộc Việt Nam tồn tại là nhờ mái nhà Trường Sơn, lúa gạo đồng bằng, cá mắm biển Đông “trời đã định” như thế.
Nhưng “họa vô đơn chí”… Thật lạ lùng - Không cần trưng cầu ý kiến toàn dân, không quan tâm chứng tích bản đồ địa giới, Hồ Chí Minh chỉ đạo cho Phạm Văn Đồng (thủ tướng) nhân danh nước VN/DCCH ký tên đóng dấu vào cái công hàm năm 1958 công nhận Biển Đông ngư trường truyền thống bao đời của Việt Nam là của Trung Quốc, mặc dù hầu hết các bản đồ của Trung Quốc và quốc tế đều thể hiện biển Đông và các nhóm đảo trên đó hoàn toàn không có trong bản đồ chủ quyền lãnh thổ của TQ.
Trên tấm bản đồ Trung Quốc năm 1909 do nhà bản đồ học người Pháp Jean-Baptiste Bourguignon d'Anville thực hiện được một nhà xuất bản của Đức in. Cương vực phía nam của Hoa Lục cũng chỉ kéo tới đảo Hải Nam hoàn toàn không có biển Đông và 2 quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa.
Bản đồ Việt Nam với Hoàng Sa và Trường Sa thế giới công nhận
Nhưng Hồ Chí Minh và quan chức CSVN thì không công nhận như thế, chỉ công nhận Quyết Định của Tàu Cộng:
Công hàm 1958 và Báo chí CSVN đăng tải phổ biến với toàn dân.
(nội dung Quyết Định lãnh hải ngày 4 tháng 9 năm 1958 của TQ).
“Quyết Định của Nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc về lãnh hải:
Bề rộng lãnh hải của nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc là 12 hải lý. Điều lệ này áp dụng cho toàn lãnh thổ Trung Quốc, bao gồm phần đất Trung Quốc trên đất liền và các hải đảo ngoài khơi, Đài Loan và các đảo phụ cận, quần đảo Penghu, quần đảo Đông Sa (Hoàng Sa) quần đảo Tây Sa, quần đảo Trung Sa, quần đảo Nam Sa (Trường Sa) và các đảo khác thuộc Trung Quốc”.
Cũng vì cái u mê cuồng tín ấu trĩ tựa hồ là bán nước đó mà ngày nay trong khi Philippines hiên ngang khởi kiện Trung Quốc xâm chiếm lãnh hải tại tòa luật biển LHQ còn “đảng ta” mở miệng mắc quai cái công hàm đóng dấu nhà nước, phải ngậm bồ hòn làm ngọt im re không dám thưa gởi.
Và vì vậy nó kéo theo “họa vô đơn chí” tiếp tục. Trung Quốc thè cái lưỡi bò đòi liếm hết biển Đông. Mới nhất, ngày 26 tháng 5 -2015 tại Bắc Kinh:
Ngày 26/5/15 Phát ngôn viên Bộ Quốc phòng TQ họp báo nói trước báo chí quốc tế: “Nhìn từ góc độ chủ quyền, việc Trung Quốc phát triển xây dựng trên các đảo (biển Đông) của mình hoàn toàn không khác gì so với việc xây dựng trên khắp đất nước Trung Quốc.” (“sách trắng” Trung Quốc 2015)
“…Trung Quốc phát triển xây dựng trên các đảo (biển Đông) của mình”!?
Ba hồn chín vía Hồ Chí Minh trong lăng Ba Đình và Phạm Văn Đồng ở nghĩa trang Mai Dịch có nghe rõ lời đó chưa? và cả Lê Duẩn trong tư cách chóp bu CSVN năm 1974 Hoàng Sa bị TQ xâm lược trong tay QL/VNCH, biện minh cho sự im lặng không lên án, Lê Duẩn giải thích với nhân dân và cán bộ CS dưới quyền rằng: “Hoàng Sa để ông anh Trung Quốc giữ hộ, dù sao cũng còn hơn để kẻ thù (miền Nam) giữ. Bao giờ hòa bình thống nhất, chúng ta sẽ xin lại” (BBC phỏng vấn vợ Lê Duẩn) (1)
Ngày nay hòa bình thống nhất lâu rồi, “đảng ta” thử kéo hết ban chấp hành và bộ chính trị sang Bắc Kinh xếp hàng cùng quỳ mọp dập đầu bưu trán xin lại Hoàng Sa xem đồng chí 4 tốt có cho lại không? hay là...
Trên đảo chữ Thập - Binh Lính TQ và đường băng sân bay 3000m đủ điều kiện cho máy bay TQ cất cánh oanh tạc khắp lãnh thổ miền Nam VN rồi trở về mà không cần đến tàu sân bay… Một cái “họa vô đơn chí” rất nghiêm trọng đang chờ Việt Nam do cái công hàm ấy tạo ra.
Tai họa do chủ nghĩa CS mà các chóp bu CSVN rước vào nhà từ lớn đến nhỏ nhiều vô số kể ra không hết, ngược lại…
“Phúc bất trùng lai” - Phúc không đến 2 lần. Quả nhiên là may mắn không thể đến thêm lần nữa khi thế sự đã xoay vần, một tờ lịch bóc xuống là những lợi thế, cơ hội rơi theo ngày tháng năm ấy, vĩnh viễn trôi đi sẽ không bao giờ quay lại, vì vậy người khôn ngoan luôn biết tận dụng…
Nhật Bản, một kẻ chiến bại là tù binh của Mỹ sau thế chiến nhưng biết tận dụng thời cơ đưa đến biến “họa thành phúc” như nguyên lý vàng của mô võ
Nhật Bản “Aikido”, môn võ nghệ thuật lấy nhu thắng cương, dùng chính sức mạnh của đối thủ để mang chiến thắng về cho mình mà không gây tổn thương cho đối phương. Nương vào sức mạnh Mỹ để bảo toàn đất trời biển đảo trước hiểm họa CS Trung Quốc và Bắc Triều Tiên, Nhật Bản rảnh tay vận dụng toàn tâm toàn lực vào phát triển để bùng nổ kinh tế tài chính, từ một quốc gia duy nhất ăn bom nguyên tử vươn lên vị trí tóp đầu các nước hùng mạnh về quân sự và kinh tế trên thế giới, Trung Quốc phải kiêng dè, từ một kẻ thù không đội chung trời, hiện nay Mỹ vẫn là đồng minh gắn bó không thể thiếu của Nhật Bản.
Liên minh với Mỹ là yếu tố sống còn của Nhật Bản trước Trung Quốc.
1950 Nam Hàn như chỉ mành treo chuông khi bị CS Bắc Triều Tiên do CS Trung Quốc và Liên Xô hỗ trợ quân sự tấn công chớp nhoáng chiếm được thủ đô Seoul. Nhờ quân Mỹ và đồng minh đổ quân vào cứu thoát, sau khi chia đôi đất nước Nam Hàn cũng nương tựa vào sức mạnh Mỹ bảo vệ trước hiểm họa cộng sản, như láng giềng Nhật Bản, Hàn Quốc nhờ nền kinh tế Mỹ hỗ trợ khoa học kỹ thuật dồn nỗ lực từ trong điêu tàn đói khổ vươn lên thành quốc gia quân sự kinh tế tài chính hàng đầu Châu lục. Cả 2 Nước Nhật - Hàn hiện tại vẫn chi trả quân phí hàng năm để duy trì quân đội Mỹ tại quốc gia mình.
Quân Mỹ là đồng minh, lá chắn thép cho Hàn Quốc trước CS Bắc Hàn
Con Rồng kinh tế Đài Loan cũng vậy – Trong 2 lần khủng hoảng quận sự tại eo biển Đài Loan (1954 và 1958) nếu không có lực lượng hải quân hạm đội 7 của Hoa Kỳ tiến vào thị uy và nếu Đài Loan không có sự viện trợ máy bay chiến đấu và tàu khu trục của Mỹ thì CS Trung Quốc đã nuốt chửng Đài Loan lâu rồi.
Hiện nay ngoài Biển Đông, Trung Quốc còn tranh chấp biển đảo với Nhật Bản (Quần đảo Senkaku) - với Hàn Quốc (đảo đá ngầm Socotra) - với Đài Loan Kim (Môn và Mã Tổ) nhưng tại các nơi ấy trực tiếp có bóng dáng quân Mỹ và sự hùng mạnh của đối phương nên Trung Quốc chùn tay không dám bắt nạt như Việt Nam.
Tàu TQ “bắt nạt” tàu VN - Đây là vì “đồng chí đại cục”. Phát biểu của (TBT/Nguyễn phú Trọng)
Trước năm 1975. Cơ hội may mắn của miền Nam Việt Nam cũng ngang bằng với cơ hội của Nhật Bản-Hàn Quốc và Đài Loan.
Một ẩn dụ - Hai “căn nhà” Hàn Quốc và Đài Loan trước nguy cơ bị lửa Cộng Sản thiêu rụi người Mỹ đã ra tay chữa cháy xong rồi tiếp tay xây dựng lại vững chắc tốt đẹp hơn trước mà không lấy đi bất cứ thứ gì từ 2 căn nhà ấy.
1965 Người Mỹ xắn tay áo vào Việt Nam cũng trên tinh thần y như vậy khi lữa cộng sản bên kia vĩ tuyến 17 ngùn ngụt thổi sang, nhưng không ai chữa cháy mãi một căn nhà thậm chí tốn cả máu xương mà trong nhà ấy có kẻ (CSVN) cứ tạt mãi thêm dầu, lòng tốt cũng có điểm dừng, người Mỹ ngoảnh mặt ra về… Tất nhiên về theo cách nào là tùy ở họ.
Chỉ đau đớn nuối tiếc cho Việt Nam khi một cơ hội diễm phúc ngàn năm có một để dân tộc vươn lên như thiên hạ phát triển cường thịnh và bảo toàn cương thổ dưới sự giám hộ của Mỹ đã bị Hồ Chí Minh và một số ít con người cuồng tín chủ nghĩa CS lạc hậu nhưng khát máu bằng mọi cách quét đi mà “phúc thì bất trùng lai” không quay giờ lại.
Ngày nay Trung Quốc gián tiếp phá bỏ CNXH với “mèo trắng hay đen không quan trọng, miễn sao bắt được chuột” (Đặng tiểu Bình) mở cửa rước “tư bản giãy chết” vào nhà, thặng dư mậu dịch hơn 3000 tỷ đôla, ngân sách quốc phòng 145 tỷ đô/năm (gạt qua bom hạt nhân) Trung Quốc có 1773 bệ phóng tên lửa hành trình, 9150 xe tăng, 2860 máy bay, 1 hàng không mẫu hạm, 47 tuần dương tên lữa, 25 khu trục tên lửa, 67 tàu ngầm. (Theo Global Firepower.com). Ai có khả năng chặn lại bàn tay nhám nhúa của Trung Quốc thâu tóm biển Đông làm ao nhà mình? Họa may là Liên Minh Nato và Mỹ (có tiềm lực kinh tế, quân sự và vũ khí hạt nhân).
Và vì vậy gần với Việt Nam không chỉ có Nhật - Hàn - Đài Loan đã tận dụng nhiều nhất cái “phúc” vì nó “bất trùng lai” khi người Mỹ mang lại mà ngay cả đảo quốc nhỏ bé Singapore cũng đã cho Tàu chiến Mỹ đồn trú vì “Chỉ có kẻ ngu mới chống Hoa Kỳ” (tượng đài của Sigapore Lý Quang Diệu) một người không ngu chút nào khi biến đảo quốc vô danh Singapore trở thành một quốc gia giàu mạnh hơn Việt Nam nhiều lần.
“Phúc bất trùng lai” – Một khi cơ hội đi qua thì không bao giờ quay lại.
Khác với tư tưởng Đông phương “họa vô đơn chí-phúc bất trùng lai”, Hồ Chí Minh và các chóp bu CSVN thấm nhuần tư tưởng quốc tế CS “Mác Lenin” và CNXH biến nó thành “Họa là đồng chí-Phúc là Mác-Lê”. Bởi thật buồn cười “đồng chí 4 tốt 16 vàng” mà TQ lại đè cổ CSVN cướp đất đai biển đảo – Còn Mác Lê Nin thì thế giới đang khinh bỉ kéo đổ chôn lấp nó!?
25/06/2015