Nỗi buồn Quê Hương - Dân Làm Báo

Nỗi buồn Quê Hương


Trào dâng mối hận thù
Đường tương lai mịt mù
Cá chết phơi bờ biển
Vũng Áng hận thiên thu.

Ai đi qua Hà Tĩnh
Nhớ ghé thăm quê tôi
Ngậm ngùi cùng chia sẻ
Dòng nước mắt mặn môi.

Biển miền Trung hoang vắng
Lòng ngập tràn cay đắng
Cá chết trắng biển quê
Ôi nỗi niềm tái tê.

Mai có về ai nhé
Ghé thăm vùng đất mẹ
Bên bờ ghềnh hoang tẻ
Sưởi cho mẹ nén hương.

Hà Tĩnh chiều vấn vương
Bước lang thang trên đường
Suy tư..tim quặn thắt
Ôi nỗi buồn quê hương.

*

Tôi đã thấy


Tôi đã thấy những bàn tay gầy yếu
Của em thơ và của những cụ già
Ngón run run vạch mái lá thò ra
Xin trợ giúp những phần quà mì gói

Tôi chứng kiến người mẹ mang bầu bụng đói
Lặp cặp lạnh run trong câu hỏi vô thần
Tôi đã làm những gì có thể làm để chia sẻ với người dân
Tình hải ngoại mối ân cần xa vạn dặm.

Lũ tràn về miền Trung, gây đau thương lắm
Lũ hoành hành
Lũ ngập cả trời quê
Lũ chặn tương lai
Lũ chắn cả lối về
Lũ vô cảm mãi mê trong tham vọng.

Tôi đã thấy cũng như tôi đã sống
Kiếp nhọc nhằn vô vọng của dân đen
Lối tương lai như ngõ tối không đèn
Đường nô bộc dần quen đời trâu ngựa.

Tôi đã thấy nơi thị thành quán bar nhà chứa
Những thằng tham quan
Những đứa lộng hành
Bày vẽ cuộc chơi gái trẻ lầu xanh
Còn trẻ lắm học hành chưa hết lớp.

Khách sạn bốn năm sao rượu bia choáng ngợp
Chúng thi nhau vung vãi đổ trên đầu
Đèn phố sáng chưng
Mờ dấu những vùng sâu
Miền Trung đó đục ngầu con nước cuộn.

Họa thiên tai cứ triền miên giáng xuống
Bọn tham quan vẫn ăn uống tiệc tùng
Nỗi đau này, đâu phải nỗi đau chung !
Dân khốn khổ bần cùng đành gánh chịu.

Bao nghịch lý, muôn vàn điều khó hiểu
Đau dân tôi
Nước nhược tiểu nhọc nhằn
Tròng ách trên đầu nối tiếp vạn khó khăn
Ngô khoai độn miếng ăn còn cơ nhọc.

Biến cố tai ương chỉ dân nghèo đùm bọc
Chắt chiu san sẻ từng nắm thóc cọng rau
Trong khi những thằng tham quan thì xe đẹp kín rào
Lộng lẫy biệt thư
Mặc niềm đau đồng loại.
Tôi đã thấy cùng muôn ngàn điều muốn nói
Đời lang thang dân đói cả ba miền
Uống máu của dân, quan các cấp sống như tiên
Vàng thành khối gởi tiền ra ngoại quốc.
Dòng đời trôi dân nghèo lê chân đất
Bọn nhà quan thì no giấc chăn lành
Lũ tràn về cuốn thóc lúa lẫn chòi tranh
Việt Nam hỡi
Trời hành thêm oan nghiệt.
Người Việt dẫu tha hương nhưng tình luôn tha thiết
Nghĩa đồng bào
Một nước Việt tang thương
Tôi đã thăm,đã nhìn thấy quê hương
Nên mong đợi mai con đường Dân Chủ.

Việt Nam ơi bao giờ tan con lũ…

*
Formosa mồ chôn cộng sản


Formosa nơi mồ chôn cộng sản
Vì lợi ích riêng tư, đảng đã bán non sông
Tội ác nối tiếp tội ác, tội ác chất chồng
Đảng trùm phủ cùm gông lên dân tộc.

Chúng là quân phản bội, một tập đoàn mất gốc
Kéo về đây gây tang tóc đau thương
Dã thú đây phá tàn phố lụi phường
Tạo nên một xã hội đầy nhiễu nhương khốn khó.

Người dân Việt hôm nay thua cả chó!
Đất nước hôm nay?
Một xó khốn cùng
Cuộc sống đầy lo âu dưới một thể chế tàn hung
Quê Hương ngõ tiệt, đường cùng nô lệ!.

Đảng cộng sản, lũ hung hăng đồ tể
Lừa mị dân…lắm kế mưu hèn
Hèn với giặc nhưng rất ác với dân đen
Tự xưng là lãnh đạo nhưng sách đèn chưa hết lớp

Tiệc tùng nghênh ngang, rượu bia choáng ngợp
Có máu dân, máu của tầng lớp khốn cùng
Nỗi đau này, nào phải nỗi đau chung!
Nên chúng vẫn ung dung chễm trệ.

Đảng đến đây để tròng vào đầu dân vòng nô lệ
Đảng xem dân loài giun dế kiếp hèn
Sống đời ngựa trâu riết cũng thành quen
Sợ hãi, cúi mặt… đảng càng dễ chèn, dễ trị.

Dân Chủ Tự Do…phải chăng điều trân quí?
Dân tôi ơi, mau quyết chí vùng lên
Gìn giữ non sông, dân tộc vững bền

Cả nước hỡi hãy cùng miền Trung đứng lên đuổi giặc.


Nguyên Thạch


Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo