Vấn đề của chúng tôi cũng là của mọi người dân chủ
Chúng tôi xin thông báo trước công công luận sự kiện sau đây:
Từ ngày 30-4-2011 ban biên tập Thông Luận không còn vào được báo điện tử Thông Luận (www.thongluan.org) nữa. Trang báo này đã bị cướp đoạt. Bọn tin tặc giữ nguyên giao diện và địa chỉ toà soạn cũng như nội dung của tờ báo cho đến tháng 3-2011 và thỉnh thoảng thêm một bài tạo ấn tượng là trang báo vẫn còn là của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên nhưng không được cập nhật.
Liên lạc với công ty Network Solution, nơi đăng ký tên miền thongluan.org chúng tôi được cho biết là tên miền này đã được chuyển sang một công ty khác, công ty OnlineNIC, do một công ty ở Hồng Kông làm dịch vụ bảo quản tên miền có tên là Domain ID Shield Service giữ thay cho một kẻ dấu mặt. Theo yêu cầu của chúng tôi Network Solution đã liên lạc với OnlineNIC và được biết là kẻ dấu mặt này đã mạo danh người đại diện Thông Luận để chuyển tên miền cho hắn. Bọn giặc mạng này sau khi đã mạo danh Thông Luận để cướp tên miền cũng đã vào được cơ sở dữ kiện của Thông Luận đặt tại một công ty khác để ăn cắp nội dung và đưa lên mạng.
Tóm lại trang Web www.thongluan.org hiện đang nằm trong tay bọn tin tặc.
Chúng tôi đang xúc tiến công việc đòi lại tên miền và truy lùng bọn giặc mạng để đưa chúng ra trước pháp luật. Cố gắng này có thể đòi hỏi một thời gian đáng kể. Do đó chúng tôi quyết định thành lập trang Web www.ethongluan.org này để tiếp tục hoạt động truyền thông trong khi chờ đợi kết quả cuộc tranh tụng.
Xin nhắc lại để nhấn mạnh một lần nữa là từ nay báo điện tử của THDCĐN là www.ethongluan.org.
Việc cướp đoạt tên miền và đánh phá các báo mạng bằng những hành động đạo tặc như gửi vi trùng, xóa hoặc thay đổi nội dung, tạo các đợt sóng thần truy cập giả do một robot phát ra làm tê liệt máy phục vụ, lan truyền địa chỉ gian để chuyển hướng những truy cập sang một trang Web gian v.v. là sự kiện đã xuất hiện từ vài năm nay và ngày càng được triệt để hóa và tinh vi hóa. Chính quyền cộng sản Việt Nam đã sử dụng cả một đội ngũ công an khoa học với hàng trăm chuyên viên mạng cho hành vi đạo tặc này. Hầu hết các báo mạng của những người và tổ chức dân chủ đối lập hoặc độc lập với chính quyền cộng sản Việt Nam đều đã bị đánh phá. Báo điện tử Thông Luận đã là đối tượng được đặc biệt chiếu cố từ hơn ba năm qua, có khi nhiều lần trong cùng một ngày.
Cho đến nay phản ứng của chúng ta đã chỉ giản dị là phục hồi lại nội dung đã bị phá hoại, sử dụng một tên miền khác mỗi khi bị cướp đoạt tên miền. Tình trạng này không thể tiếp tục, những hành động đạo tặc phải bị ngăn chặn và trừng phạt để lành sạch hóa không gian mạng. Chúng tôi quyết định phản công đòi lại tên miền, truy lùng các thủ phạm và đưa chúng ra trước pháp luật và công luận. Dù đây là chọn lựa vất vả và tốn kém nhưng chúng tôi sẽ làm.
Cuộc đấu tranh của chúng tôi trước hết nhắm ngăn chặn một hành động phạm pháp nghiêm trọng mà nhiều người và cơ quan ngôn luận đã và sẽ còn là nạn nhân. Đó cũng là cuộc đấu tranh chung của mọi người và tổ chức dân chủ mà vũ khí chính là truyền thông.
Cố gắng này có thể đòi nhiều thời gian và phí tổn vì hiện nay không gian mạng còn phức tạp và luật pháp mạng còn nhiều thiếu sót nhưng chúng tôi đã có chuẩn bị và có lý do vững chắc để tin rằng sẽ đạt kết quả, nghĩa là sẽ vạch mặt được bọn tin tặc và khiến chúng bị luật pháp trừng trị. Hãy yểm trợ chúng tôi, trước hết là bằng cách lên tiếng bênh vực một trong những quyền con người căn bản nhất và một tổ chức dân chủ, sau nhiều nhẫn nại, không còn chọn lựa nào khác hơn là phản công lại những đánh phá đạo tặc.
Nhưng ai có lý do và phương tiện để thực hiện những hành động đạo tặc này? Hỏi cũng là trả lời. Đó chỉ có thể là chính quyền cộng sản Việt Nam. Trong lần đánh phá này các dữ kiện mà chúng tôi có trong tay cũng chứng tỏ họ đã mượn bàn tay của công an mạng Trung Quốc. Thêm một chỉ dấu về sự câu kết giữa hai chế độ bạo ngược.
Nhưng tại so họ thấy có nhu cầu phải đánh phá các tiếng nói đối lập và độc lập? Tại sao một chính quyền lại phải hạ mình hành động lén lút như một bọn trộm cắp? Đó là vì những tiếng nói dân chủ trung thực đã có trọng lượng khiến họ phải sợ và vì chính họ có sẵn bản chất đạo tặc.
Quan trọng hơn, đó là vì họ không còn gì để nói. Như mọi chế độ độc tài còn lại sau khi bức tường Berlin sụp đổ, chính quyền cộng sản Việt Nam không còn gì để nói, không có gì để đề nghị và thuyết phục. Dù có hơn một ngàn tờ báo đủ loại nhưng họ không có gì để biện luận và thông tin cả vì mọi lý luận nghiêm chỉnh đều chỉ chứng minh chế độ không còn lý do tồn tại và mọi thông tin trung thực đều chỉ có tác dụng phơi bày sự tồi dở và gian trá của họ. Sự đoạn tuyệt giữa chính quyền cộng sản và nhân dân Việt Nam đã dứt khoát. Vũ khí duy nhất của chế độ chỉ còn là đàn áp.
Nhưng không một chính quyền nào có thể tồn tại nếu chỉ thuần túy dựa trên đàn áp. Mọi chính quyền, trong lịch sử của mọi dân tộc, muốn tồn tại được đều phải dựa trên hai cột trụ thuyết phục và khuất phục, trong đó thuyết phục là chính, bạo lực chỉ dùng để khuất phục một thiểu số không thể thuyết phục. Chế độ cộng sản Việt Nam chỉ đứng trên một chân, và một chân yếu. Nó chắc chắn sẽ bị đào thải. Trong thế tuyệt vọng đó nó đã luống cuống đánh phá những tiếng nói mà nó không thể dập tắt. Nhưng đây cũng chỉ là một phản ứng tuyệt vọng. Trong thời đại bùng nổ của truyền thông và các phương tiện truyền thông này một tiếng nói tạm thời bị ngăn trở sẽ có nhiều tiếng nói khác cất lên, một trang Web tạm thời bị gián đoạn sẽ có thêm mười trang Web khác. Vô vọng.
Không những vô vọng mà còn dại dột bởi vì sẽ càng bị lên án trước cả công luận lẫn luật pháp. Chúng tôi sẽ có quyết tâm và sự kiên trì cần thiết.