
Nguyễn Hưng Quốc - Sau khi những việc như vậy đã hoàn tất thì việc Việt Nam được sát nhập vào Trung Quốc sẽ vô cùng an toàn và dễ dàng. Sẽ chẳng có ai bất mãn hay phản kháng cả. Lúc ấy, ngay cả khi Mỹ hay bất cứ nước nào "quỳ lạy" xin dâng vũ khí cho dân chúng Việt Nam để họ chống lại Trung Quốc thì cũng chẳng ai thèm nhận...
*
Tôi mới đọc bài "Làm thế nào để Trung Quốc đánh bại Mỹ?" (How China Can Defeat America) của Diêm Học Thông (Yan Xuetong) trên tờ The New York Times. Một bài viết thật hay. Trong đó, Diêm Học Thông vạch ra kế sách để Trung Quốc có thể thắng Mỹ và trở thành siêu cường quốc số một trên thế giới.
Diêm Học Thông sinh năm 1952, tốt nghiệp tiến sĩ tại Đại học Berkeley, California năm 1992 và hiện đang làm giám đốc Viện Nghiên cứu Quốc tế Hiện đại tại Đại học Thanh Hoa, Bắc Kinh, tác giả của nhiều công trình nghiên cứu nổi tiếng, người được tạp chí Chính sách Đối ngoại (Foreign Policy) của Mỹ bình chọn là một trong 100 trí thức công chúng có ảnh hưởng nhất thế giới vào năm 2008. Ông cũng là người, như lời chính ông tự nhận trong bài viết, bị nhiều học giả Tây phương liệt vào thành phần “diều hâu” ở Trung Quốc.
Trong bài viết nêu trên, Diêm Học Thông cho biết, trong tình hình hiện nay, khi kinh tế của Trung Quốc càng ngày càng phát triển mạnh mẽ, một cuộc đối đầu giữa Trung Quốc là Mỹ là điều không thể tránh khỏi. Nhiều nhà lãnh đạo trấn an dân chúng là cuộc đối đầu sẽ diễn ra trong hòa bình. Nhưng Diêm Học Thông không tin vào điều đó. Theo ông, một siêu cường mới nổi bao giờ cũng muốn khẳng định vị thế của mình, điều mà siêu cường được xem là độc nhất và độc tôn trong hiện tại không bao giờ chấp nhận được. Huống gì giữa Trung Quốc và Mỹ lại có những xung khắc hầu như không thể hóa giải được về ý thức hệ và thể chế chính trị. Không hóa giải được thì sao? Thì có chiến tranh. Chứ còn gì nữa?
Nhưng theo Diêm Học Thông, nếu xung đột diễn ra, trong tình hình hiện nay, Trung Quốc không thể thắng được. Dù Mỹ có suy thoái đến mấy thì Mỹ vẫn mạnh hơn ở hai điểm quan trọng: Thứ nhất, Mỹ có nhiều kinh nghiệm chiến tranh hơn. Gần đây, Mỹ tiến hành cả ba cuộc chiến tranh cùng lúc: ở Iraq, Afghanistan và Libya. Mà vẫn đầy sinh lực. Còn Trung Quốc thì từ sau chiến tranh với Việt Nam vào năm 1979, không hề tham gia vào một trận đánh lớn nào. Hầu hết các tướng lãnh, do đó, đều không có kinh nghiệm trận mạc. Nhưng yếu tố thứ hai này mới thực quan trọng: Mỹ có đồng minh quân sự ở khắp nơi. Với hơn 50 quốc gia. Trong đó không ít đồng minh sẵn sàng sống chết với Mỹ. Còn Trung Quốc thì hoàn toàn không. May lắm thì có Bắc Hàn và Pakistan. Nhưng đó không hẳn là đồng minh. Khi xảy ra chiến tranh với Mỹ, chưa chắc đã có nước nào nhảy vào đứng chung chiến tuyến với Trung Quốc.
Theo Diêm Học Thông, đó chính là điểm yếu nhất của Trung Quốc. Muốn khắc phục được nhược điểm ấy, tức muốn mạnh hơn Mỹ và đánh thắng được Mỹ, Trung Quốc phải chiến thắng, trước tiên, trái tim của mọi người trên thế giới. Nhưng để chiến thắng mặt trận đó, những cuộc viện trợ kinh tế hào phóng mà Trung Quốc đã vung tay thực hiện rõ ràng là không đủ. Diêm Học Thông đề nghị: để chinh phục thiện cảm của thế giới, phải bắt đầu từ ngay trong nhà mình: chính phủ phải chuyển trọng tâm từ việc phát triển kinh tế sang việc xây dựng một xã hội hài hòa, bình đẳng, không có khoảng cách quá xa giữa người giàu và người nghèo; phải từ bỏ tâm lý sùng bái tiền bạc để đề cao các giá trị đạo đức truyền thống; phải chống tham nhũng để xây dựng một quốc gia công chính và bình quyền. Đối với nước ngoài, Trung Quốc phải thể hiện một gương mặt nhân đạo, phải có chính sách ngoại giao có chất lượng cao hơn hẳn Mỹ, đặc biệt về phương diện đạo đức, phải dám nhận lãnh trách nhiệm bảo vệ các nước nhỏ và yếu. Hơn nữa, Trung Quốc phải cố gắng thu hút thật nhiều nhân tài từ khắp nơi trên thế giới để nâng cao khả năng quản trị của mình.
Nói cách khác, theo Diêm Học Thông, cuộc chiến tranh thực sự giữa Trung Quốc và Mỹ là cuộc chiến tranh nhằm tranh thủ nhân tâm trên thế giới. Cuối cùng, quốc gia nào chứng minh được rõ thứ quyền lực nhân đạo nhất, quốc gia ấy sẽ chiến thắng.
Kể ra, nếu, trong tương lai, Trung Quốc thực sự là một siêu cường mang bộ mặt nhân đạo như thế thì việc nước nào thắng trong trận chiến Trung-Mỹ cũng chẳng phải là một vấn đề gì quan trọng khiến chúng ta phải quan tâm.
Tôi nhắc đến bài báo của Diêm Học Thông vì một lý do khác. Đọc xong, trong óc lóe lên ý nghĩ: sẽ viết một bài, đại khái, làm thế nào để Việt Nam thắng Trung Quốc? Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, thấy không ổn. Thứ nhất, mình chỉ là một blogger chứ chả phải chính khách chính khiếc gì cả; bàn những vấn đề như vậy, nghe "nổ" quá. Thứ hai, chuyện Việt Nam thắng Trung Quốc giống như một thứ khoa học viễn tưởng. Cả hai đều không nên chút nào. Thôi thì bàn chuyện làm thế nào để thua Trung Quốc một cách nhanh chóng vậy.
Một đề tài như thế đã bao hàm cái ý là Việt Nam nhất định thua Trung Quốc. Không cần bàn cãi nữa. Chỉ phân tích vấn đề là: làm thế nào để thua cho nhanh thôi.
Nói thế, tôi biết, nhiều người sẽ cho là nhảm. Muốn thua nhanh ư? - Dễ quá! Cứ ký một hiệp ước trao nhượng chủ quyền cho Trung Quốc là xong ngay thôi. Hay cứ để Trung Quốc tràn qua biên giới tiếp quản Bộ chính trị, Trung ương Đảng và guồng máy chính phủ. Là xong. Chỉ mất vài tuần, hay nhiều lắm, vài tháng.
Nhưng một "kế hoạch" như thế chắc chắn là bất khả thi. Lý do thứ nhất là dân chúng sẽ bất mãn và sẽ quyết liệt tranh đấu, thứ nhất, với những kẻ bán nước, và thứ hai, với những kẻ cướp nước. Lý do thứ hai là các nước Đông Nam Á sẽ hoảng lên: Trung Quốc chiếm Việt Nam, thế nào cũng tràn qua Lào và Miên, sau đó, Thái Lan, Miến Điện, Singapore, Mã Lai Á và Indonesia. Thuyết domino một thời nổi tiếng lừng lẫy lại tái hiện. Úc, xa xôi đến vậy, cũng sẽ run bắn lên. Dĩ nhiên, họ sẽ không khoanh tay chờ Trung Quốc xông vào nhà. Nhưng có lẽ sẽ không có nước nào đủ can đảm trực diện khai chiến với Trung Quốc. Cách thức quen thuộc, ít tốn kém và không chừng hiệu quả nhất là đổ viện trợ, kể cả vũ khí cho dân chúng Việt Nam để họ đánh nhau với Trung Quốc.
Như vậy, chiến tranh sẽ dằng dai. Và cuối cùng, như ngày xưa, Việt Nam sẽ đánh bật Trung Quốc và giành lại độc lập.
Bởi vậy, có thể nói "Kế hoạch" trao nhượng chủ quyền nghe tưởng dễ, nhưng thực tế, lại không thể thực hiện được. Đó là chưa kể, nó khá nguy hiểm. Lỡ lúc quân Trung Quốc chưa sang "tiếp quản", dân chúng nổi giận đứng lên tiêu diệt giới cầm quyền thì không biết họ sẽ chui vào đâu để trốn? Số lượng ống cống ở Việt Nam chắc không bằng Libya. Lại dơ bẩn nữa.
Tôi xin đề nghị một cách khác:
Hiểm họa lớn nhất đối với "kế hoạch thua nhanh" chính là ở dân chúng. Trọng tâm chiến lược, do đó, phải là dân chúng. Nhưng không thể giết hết dân chúng. Mà cũng không cần giết hết. Chỉ cần làm sao cho họ không thấy chuyện Trung Quốc đe dọa Việt Nam, đừng bất mãn vì chuyện Trung Quốc xâm lấn Việt Nam, đừng nổi giận nếu một ngày nào đó lính Trung Quốc tràn sang Việt Nam. Làm được những điều đó là bảo đảm an toàn. Sẽ không có ai, trong dân chúng, nổi giận chính quyền nếu chính quyền ký hiệp ước trao nhượng chủ quyền. Sẽ không có ai, trong dân chúng, căm thù Trung Quốc khi Trung Quốc kiểm soát hết đất đai, rừng núi, hải đảo và cả vùng biển mênh mông của Việt Nam. Mọi người sẽ coi đó là những chuyện bình thường.
Dĩ nhiên, những việc như vậy cần phải có thời gian. Không nên sốt ruột. Cần có thời gian để dân chúng tập thói quen không quan tâm đến việc nước. Cần có thời gian để mọi người tập thói quen xài hàng giả của Trung Quốc và xem phim lịch sử Việt Nam đóng theo khuôn mẫu của Trung Quốc để dần dần nhận ra Việt Nam, thật ra, chỉ là một tỉnh lẻ của Trung Quốc. Cần có thời gian để mọi người tập thói quen nhịn nhục trước Trung Quốc. Cần có thời gian để mọi người tập thói quen xem bất cứ chuyện gì xảy ra trên lãnh thổ Việt Nam đều không phải chuyện của mình.
Sau khi những việc như vậy đã hoàn tất thì việc Việt Nam được sát nhập vào Trung Quốc sẽ vô cùng an toàn và dễ dàng. Sẽ chẳng có ai bất mãn hay phản kháng cả. Lúc ấy, ngay cả khi Mỹ hay bất cứ nước nào "quỳ lạy" xin dâng vũ khí cho dân chúng Việt Nam để họ chống lại Trung Quốc thì cũng chẳng ai thèm nhận.
Lúc ấy, sứ mệnh coi như hoàn thành mỹ mãn.
À, mà này, đến đây, tôi mới nhận ra "kế hoạch" tôi vừa viết ở trên hình như cũng chẳng mới mẻ gì lắm, phải không?
Không chừng đã có kẻ áp dụng rồi.
Đảng cộng sản Việt Nam và đảng cộng sản Trung Quốc đặt đảng trên dân ,trên nước trên luật pháp thì chỉ có hại dân ,hại nước và nhân dân thù oán mà thôi ,Những tên cầm quyền nhân danh cộng sản ,nhân danh đảng thì luôn gian ác tham nhũng bất nhân thì làm sao thu được nhân tâm .
Trả lờiXóaThời phong kiến vua quan còn coi trọng dân coi trọng nước trên cá nhân mình mà còn nhiều kẻ lộng quyền .Nay cộng sản đặt đảng lên chỗ cao nhất thì quan của đảng là những kẻ quan liêu tham nhũng khinh dân là đúng quy luật .
Muôn đời Trung quốc cũng không bao giờ trở thanh siêu cường được.Vì muốn siêu cường thì trước hết phải là nước lớn ,thứ 2 phải giàu về kinh tế ,thứ 3 phải có vũ khí hiện đại bậc nhất ,thứ 4 có nhiều đồng minh trung thành thật sự ,thứ 5 có uy tín và được thế giớ kính phục ,thứ 6 có nền chính trị trong nước ổn định .Trong 6 điều trên Trung Quốc chỉ được điều thứ nhất ,nhưng Trung quốc lớn như vậy là do chủ nghĩa "ĐẠI HÁN" nên người Trung quốc luôn dùng sức mạnh để cướp nước khác .Đó là một trong những nguyên nhân dễ gây ra nội chiến ở Trung Quốc .
Nói như Diêm Ngọc Thông thì Trung Quốc phải đi vào dân chủ đa nguyên mới làm được điều đó ./.
bài viết hay ,tôi có nghĩ từ khi rung quốc thêm vào quốc kỳ của họ một ngôi sao, mà di hỏi việt nam ,là tôi dã nghĩ, ngôi sao dó là của việt nam
Trả lờiXóavà tôi cũng dã nói có thể việt nam hóa trung quốc mà
Ông Nguyễn Hưng Quốc cóp bi kế hoạch của Mao Trạch Đông và Hồ Chí Minh .
Trả lờiXóaTôi đã nghe lâu rồi lời bài hát : Việt Nam Trung Hoa núi liền núi sông liền sông ,chung một biển Đông mối tình hữu nghị sáng như rạng đông...
Nhân dân ta ca muôn năm HCM MTĐ .
Sắp về đến nơi rồi , có ai không nhìn thấy Nguyễn Phú Trọng ôm tay Hồ Cẩm Đào ,mù cũng thấy quần áo ca-vat của Nguyễn Tấn Dũng và Đới Bỉnh Quốc cùng mầu cùng kiểu ...
Chóp bu nhập một rồi , vài thằng dân lẻ tẻ ẩm ương kể chi .
Xâu chuỗi các sự kiện quan hệ giữa đảng 2 nước, cs VN đàn áp người biểu tình chống TQ, báo chí viết những bài có lợi cho TQ và lừa mị dân chúng VN, việc mở của cho TQ vào khai thác kinh tế, đấu thầu , thắng thầu hầu hết mọi công trình v.v... đều nằm trong kế hoạch làm cho dân chúng VN quen dần với sự bàn giao VN cho TQ trong nay mai. Đó là thực tế chứ không như Tg nói nghi vấn: "Không chừng đã có kẻ áp dụng rồi".
Trả lờiXóaĐáng ra anh NHQ nên chọn bút danh cho bài viết này là Vong Quốc, như vậy là tròn vành rõ chữ cho một bài báo. Nếu thời Nhà Trần mà có mạng internet, có blogger thì việc Vua Trần rút lui khỏi thành Thăng Long, làm "vườn không nhà trống" để "thua TQ thật nhanh" (ấy mà)thì sao nhỉ? thì ông ấy bị cộng đồng mạng (phi quan phương) trách mắng thậm tệ chứ sao nữa.
Trả lờiXóaThật lòng, tôi rất có thiện cảm và ngưỡng mộ với đất nước HK, với những giá trị mà cha ông họ đã tạo lập được từ khi lập quốc đến nay. Với ngàn vạn cuộc chiến đã diễn ra trên đất nước, chúng ta không bao giờ hối hận vì đã căm thù quân xâm lược, nhưng cũng thật buồn vì không hiểu biết về kẻ thù, hiểu hết đối thủ của mình. Thật tự hào khi "đánh và thắng những tên đế quốc to" Nhưng càng bất hạnh hơn nếu không biết cách làm bạn với họ, đi cùng họ đến cứu cánh là lợi ích dân tộc.
chúc sức khỏe!
Đảng cộng sản Việt Nam và đảng cộng sản Trung quốc cùng một bản chất là độc tài,giết người ,dối trá, tham nhũng và những kẻ nắm quyền ngu dốt nhưng ngạo mạn .Chúng chỉ vì quyền lợi cá nhân phe nhóm của chúng mà thôi .Một nước như vậy thì luôn luôn bất ổn và nhân dân thù ghét những kẻ nắm quyền .Vì để ổn định lòng dân Trung Quốc luôn phải khiêu khích đe doạ các nước láng giềng để hướng sự chú ý của dân chúng ra bên ngoài .Chứ thực tế chúng lo chuyện nội bộ bên trong đã bở hơi tai rồi .
Trả lờiXóaĐảng cộng sản Trung Quốc ,đảng cộng sản Việt Nam trong ít năm nữa một là bị nhân dân lật đổ ,hai là nội bộ đảng phải thay đổi để đi vào dân chủ đa nguyên .Như thế cộng sản Trung Quốc Không thể nuôt nổi Việt Nam .Chóp bu cộng sản Việt Nam vì muốn bảo vệ đảng ,bảo vệ quyền lợi cá nhân ,phe nhóm của mình nên bắt buộc phải dựa vào Trung Quốc để có đồng minh .
Trung quốc nắm và biết rất rõ chóp bu đảng cộng sản Việt Nam nên chúng dùng tiền mua chuộc ,dùng thủ đoạn ly dán ,gián điệp buộc chóp bu đảng cộng sản Việt Nam trở thành những con chó chỉ biết có chủ bắc kinh mà thôi chứ không còn biết đến dân và nước Việt Nam nữa ./.
Thì ra Đảng Cọng sản Việt Nam đang cố gắng biến cả Dân Tộc Việt thành những "con chó" .
Trả lờiXóaHọ đã thành công đối với lực lượng Lãnh Đạo Phường, lực lượng Công An, Đoàn Thanh Niên CSVN rồi, mai này sẽ là Bộ Đội...., và qua được keo này, thì chuyện còn sót lại dể ẹt!. Buồn cho thân phận "chó" của dân tộc tôi!.
Gửi Bạch Mã: Trước khi có kế hoạch "vườn không nhà trống" thì vua tôi nhà Trần đã tổ chức "Hội nghị Diên hồng" để qua đó thống nhất quân dân cả nước một lòng đánh giặc. Kế sách lúc đó là phù hợp với tình hình cuộc chiến và chắc chắn được cộng đồng mạng thời bấy giờ ủng hộ.
Trả lờiXóaMuốn làm bạn với người khác thì cũng phải xem người ta có muốn làm bạn với mình không đã. Hay bạn chỉ muốn ăn tươi nuốt sống mình.
Không biết Bạch Mã có biết nghĩ không?
Hảo lớ Hảo lớ. Ủng hộ hết mình. Đang đứng hàng thứ nhiêu mà tự nhiên nhảy lên số 2 là ngon rồi (sắp số 1 nữa) hihi, sát nhập muôn năm khỏi phải ra luật biểu tình, khỏi cần cay cú
Trả lờiXóaTat ca nhung viec ma dang csvn dang lam la cach nhanh nhat de dua dan toc VN vao con duong no le Tau. Than phuc Trung quoc,dan ap bieu tinh cua nguoi dan yeu nuoc chong xam lang,dem hang van binh linh Tau gia dang cong nhan vao don tru tren dat Viet,ru ngu thanh nien bang nhung an choi sa doa,giao duc thap kem,dao duc suy doi...Tai hai nhat la da so nguoi Viet khong con quan tam toi tinh trang an nguy cua dat nuoc do da bi dang csvn dau doc qua lau,mat het kha nang phan khang doi voi cai sai trai trong xa hoi,noi gi den su phan cong khi bi bon Tau cong danh chiem lanh tho.
Trả lờiXóaChi co mot cach duy nhat de giu duoc toan ven lanh tho la tach ra khoi anh huong cua Tau cong,dua dat nuoc di vao con duong dan chu,ket than voi the gioi tu do,de co duoc nhieu dong minh ung ho tren con duong bao ve dat nuoc,phat trien quoc gia ngang bang voi cong dong quoc te.
Hảo lớ hảo lớ, tác giả viết hay không kém Diêm Học Thông (Yan Xuetong)
Trả lờiXóaNgộ ái Nị dzồi đó
có lí ag!
Trả lờiXóaKhong bao gio co chuyen nhu vay xay ra, nhung day la phep gia su de di den ket luan rang nguoi VN luon luon chong giac ngoai xam phuong Bac, cho du bon Cong San VN co di theo Trung Cong.
Trả lờiXóaToi dang di tim mot con duong de VN thoat su le thuoc vao TQ.
John à Paris
nha thong thai nguyen hung quoc nhan xet ching xac 1ßß% thang dung tuyen lang nhang sap bi tinh bao tau cat luoi giac tau da tran nhap tu ai nam quan den mui ca mau mang hang trieu linh tau o sang cuop cua hiep dam phu nu vn bat lam no le them 1000 nam nua hay xem phim thang long doi do.gia dinh thang phai chet thi dan viet moi duoc an ngon nghu yen
Trả lờiXóaThua nhanh thì đã xảy ra rồi . Bởi thế TQ mới nắm cái cán tuyên bố về đường Lưỡi BÒ . Bất chiến tự nhiên thành thật là tuyệt .
Trả lờiXóa"csTQ chưa tham gia vào cuôc chiến nào sau chiến tranh BG Viêt-Trung 1979 cho nên không có kinh nghiệm bằng Hoa kỳ (Irak,Apganistan..." thế nhưng csTQ chuyên dứng vòng ngoài bàn cờ Chính tri để buôn bán kiếm lời("Mèo trắng cũng như Mèo đen" miễn là làm ra TIỀN -hàng nhái ,dổm .kém CL hoặc CL tốt ,độc hai hay không độc hại...và các loại hầm bà lằng với nhiều loai giá cả tùy theo ấn định ...). Do vậy ngày nay TQ phải là nước giàu nhất Thế giới mới đúng (vì HK phải tập trung rồi xa lầy vào nhiều cuộc chiến và LH Châu âu thì xa lầy vào khủng hoảng"nợ công"tài chánh...)
Trả lờiXóaTựa đề của bài này có vẻ bi quan. Nước VN cần phải phát huy sức mạnh của mình và chắc chắn có đầy đủ sức mạnh để giúp VN và thế giới giải quyết "các vấn đề TQ" ở mọi nơi và mọi lãnh vực. Dân chủ là vũ khí hiệu quả và VN cần phải xử dụng theo Chương Trình Hiện Đại Hóa và Dân Chủ Hóa Chủ Nghĩa Xã Hội.
Trả lờiXóaTác giả Nguyễn Hưng Quốc viết bài này kiểu châm biếm, nhưng 1 số người như Bạch Mã lại ko hiểu cái thâm ý phía sau đó :)
Trả lờiXóaVì Dân
Phải rồi,phải rồi!cái tùng chí Cuốc này hảo lớ,hảo lớ!ngộ lảm pảo là nếu cái tùng chí Cuốc mả tổ này mà sang tệ quốc là ngộ sai người đưa ra Tam Á thưởng cho 1 tuần du hí,phè phỡn cùng mấy a múi pán phấn buôn hương cho põ cái công làm đặc vụ nằm vùng cho Thiên triều á...
Trả lờiXóa