Thái Phục Nhĩ (danlambao) - Luận này là luận cuối cùng Solzhenitsyn viết trên đất mẹ của ông dưới chế độ cộng sản, được lưu truyền rất nhiều trong giới trí thức đương thời ở Moscow. Luận đề ngày 12 tháng Hai 1974, cùng ngày ông bị công an mật đột nhập vào nhà và bắt đi. Bản dịch sau của chúng tôi dựa vào bản tiếng Anh in trên The Washington Post, số ra Thứ Hai 18/2/1974, có lưu tại WashingtonPost.com
Chúng tôi dịch luận này, mong nó tới được mắt những người người cầm bút, văn sĩ, kí giả, dù ở lập trường hãy lĩnh vực nào. Người cầm bút cần có tinh thần trách nhiệm hơn với những điều mình nói, vì một lời nói ra thế nào nó cũng có tác động, không tốt thì xấu, cho người nghe.
Phụng sự chân lí, quyết tâm tìm sự thật, nghĩ tới đồng loại và tương lai của con cháu, thì dù không cần tô chuốt tài tình, ngòi bút vẫn tỏa sáng và lưu tiếng thơm. Cứ bóp méo sự thật và diễn giải lịch sử theo dục vọng của mình một cách trâng tráo để chỉ được vài nắm cơm và cái địa vị yên ổn, thì mãi mãi chỉ lún sâu vào chỗ ngu si và tội ác, kéo dài thêm những ngày nô lệ trói buộc tinh thần và làm tàn tạ thân xác nhiều người rất thân yêu. Mà cái việc tồi như thế, ai cũng biết là không thể nào làm mãi được, dù có tài tình và tàn nhẫn đến đâu.
Thái Phục Nhĩ
______________________________________________________________________________
Đừng Lấy Dối Trá Làm Lẽ Sống
Aleksandr Solzhenitsyn
Đã có thời thậm chí rỉ tai nhau chúng ta cũng không dám! Bây giờ thì chúng ta viết và đọc sách báo chui, và thỉnh thoảng có tới Khoa Học Viện hút thuốc gặp nhau thì cũng thành thật mà phàn nàn với nhau rằng:
Chúng đang giở trò gì đây? Chúng còn xỏ mũi ta tới đâu nữa? Quê hương vừa nghèo vừa điêu tàn mà chúng cứ huyênh hoang khoe nhau những thành tựu trên vũ trụ. Chúng ôm mấy cái chế độ cai trị lạc hậu và dã man, rồi thổi cho lửa nội chiến bùng lên. Chúng rút ruột để nuôi Mao Trạch Đông một cách vô tội vạ - rồi tống cổ chúng ta ra chiến trường đánh nhau với hắn, mà chúng ta phải đi. Trốn sao cho thoát? Chúng thích đưa ai ra tòa thì đưa, chúng nhốt người tỉnh táo vào nhà thương điên – chúng nó luôn giở những trò đó, còn chúng ta thì bất lực.
Mọi thứ sắp rớt xuống đáy cùng. Tinh thần chúng ta đã chết hết, còn thân xác chúng ta và cả con cái chúng ta nữa, cũng sắp bị ném vào lửa cháy rụi. Thế mà chúng ta vẫn bình chân như vại, cứ nhếch mép cười một cách tiểu nhân, và lưỡi không bị ngọng mà vẫn lúng búng trong miệng. Nhưng chúng ta biết làm gì mà ngăn nó cho được? Hay là chúng ta không đủ sức?
Chúng ta bị tước đoạt nhân tính một cách tàn bạo tới mức chỉ vì miếng cơm manh áo qua ngày thôi mà chúng ta sẵn sàng vứt bỏ mọi nguyên tắc và linh hồn của mình, mọi nỗ lực của tiền nhân và mọi cơ hội của hậu thế - miễn sao đừng đụng tới sự tồn tại mong manh của mình là được. Chúng ta không có khí phách, không có tự trọng, không có nhiệt tình. Vũ khí hạch tâm, thế chiến thứ ba chúng ta không sợ. Chúng ta đã nấp kĩ trong hang rồi. Chúng ta chỉ sợ làm người công dân có dũng khí. Chúng ta sợ lạc đàn, sợ đi một mình không có cơm ăn, không có khí đốt, không có hộ khẩu thành phố. [i]
Chúng ta bị nhồi sọ chính trị, bị người ta tiêm cho cái ý nghĩ phải an thân đã, rồi sau sẽ tốt đẹp hết. Chúng ta không thoát khỏi được hoàn cảnh và điều kiện xã hội của mình. Cuộc sống hàng ngày quyết định ý thức. Chúng ta thì có liên quan gì tới mấy việc đó? Và có thật là chúng ta không thay đổi được gì không?
Được chứ, được tất cả là đàng khác. Nhưng chúng ta dối lòng mình để an thân. Đừng trách bọn chúng, có trách thì trách chúng ta đi. Có người vặn hỏi: thì ông muốn nghĩ gì mà chẳng được. Chúng đã dém miệng chúng ta. Có ai chịu nghe chúng ta, có ai thèm đoái hoài chúng ta. Làm sao mà bắt chúng nghe chúng ta nói được? Không thể nào thay đổi được não trạng của chúng.
Tất nhiên là có thể đầu phiếu để loại bọn chúng, nhưng mà đất nước này làm gì có tuyển cử. Ở phương Tây người ta có bãi công và biểu tình phản đối, còn chúng ta thì bị đàn áp thẳng tay, có những cảnh mới nghĩ tới đã thấy rùng mình: ai dám thình lình bỏ việc mà xuống đường? Song le, những con đường chết chóc mà dân tộc Nga đã mò mẫm trong đau khổ suốt thế kỉ qua không phải dành cho chúng ta, mà quả thật chúng ta không cần đi lại những con đường như vậy.
Bây giờ búa liềm đã làm xong việc, hạt giống gieo xuống đã nảy mầm, chúng ta có thể thấy là những kẻ còn trẻ tuổi mà cuồng vọng, cho là có thể dùng khủng bố, cách mạng đẫm máu và nội chiến để mang lại bình đẳng và hạnh phúc cho đất nước chúng ta, chính họ là những kẻ lạc lối.
Thế đủ rồi, xin cảm ơn các vị giác ngộ cách mạng tiên phong! Bây giờ chúng ta mới biết phương pháp xú uế tất sinh kết quả xú uế. Hãy để cho tay của chúng tôi trong sạch.
Cái vòng trói buộc này đã đóng chặt rồi sao? Không còn lối thoát? Và chúng ta chỉ còn một đường duy nhất thôi, là khoanh tay đợi? Đợi cho tới khi có biến? Chừng nào mỗi ngày chúng ta đều thừa nhận, ca ngợi, và nuôi dưỡng – chứ không tự mình chém phăng đi một điều không ai không thấy, là sự dối trá – thì đừng mong có chuyện gì xảy ra.
Bạo động len lỏi vào cuộc sống an bình, cái mặt nó toát ra vẻ ngạo mạn, y như đang khoác một ngọn cờ và hô to: “Bạo động đây. Tránh ra, nhường đường cho tao, không tao nghiến nát tụi bay.” Nhưng mà bạo động mau già. Rồi nó mất hết tự tín, và để giữ cho cái mặt ra vẻ khả kính nó rước thằng dối tra về làm đồng minh – vì không phải ngày nào nó cũng thò bàn tay thô bạo của nó ra được, mà thò ra được cũng bất tất chụp hết mọi người. Nó chỉ cần chúng ta ngoan ngoãn phục tùng dối trá và hàng ngày thực hành dối trá – đây chính là yếu huyệt của mọi sự trung thành.
Cái chìa khóa đơn giản nhất và dễ làm nhất mở ra cánh cửa tự do, tự do mà bấy lâu nay chúng ta lãng quên, là: mỗi người cùng tẩy chay dối trá. Mặc dù dối trá che giấu tất cả, mặc dù dối trá phủ lấy tất cả, nhưng tôi tuyệt không nhúng tay.
Làm vậy tức là mở một lối thoát ra khỏi cái vòng luẩn quẩn hoang tưởng do chúng ta khoanh tay đứng nhìn mà ra. Cách đó vừa dễ làm nhất vừa tiêu diệt dối trá mau nhất. Vì rũ bỏ dối trá, tức là cắt đứt đường sống của nó. Dối trá giống như bệnh dịch, chỉ có thể sống bám vào một sinh vật.
Chúng ta không cần phải ám thị mình. Chúng ta chưa đủ già dặn để tiến vào các quảng trường mà gào lên sự thật hay biểu hiện tư tưởng của mình. Chưa tới lúc phải làm thế. Nguy hiểm nữa. Chỉ cần điều gì mình không nghĩ thì chúng ta từ chối đừng nói là được.
Đó là con đường của chúng ta, con đường dễ nhất ai cũng làm được, con đường đã chiếu cố sự hèn nhát thâm căn cố đế của chúng ta. Nó dễ hơn phương pháp công dân bất phục tùng của Gandhi xiển dương – dễ tới mức viết những lời này còn nguy hiểm hơn.
Con đường của chúng ta là không tự nguyện ủng hộ bất kì sự dối trá nào. Khi chúng ta đã biết bản chất của hư ngụy ở đâu, thì chúng ta mỗi người sẽ biết cách nhìn ra đâu là dối, đâu là thật.
Con đường của chúng ta là tránh xa chỗ thối nát. Nếu chúng ta đừng ghép đống xương tàn và lớp vảy khô của ý thức hệ lại với nhau, nếu chúng ta đừng mất công vá lại mớ giẻ rách, thì chúng ta sẽ ngạc nhiên thấy là sự dối trá sẽ hóa ra bất lực và tiêu ma nhanh chóng. Lúc đó, cái gì cần lột trần mới thực phơi ra trước cả và thiên hạ.
Vì thế, dù có dè dặt, mỗi chúng ta hãy lựa cho mình: hoặc là, cam tâm làm nô lệ cho hư ngụy – tất nhiên chúng ta nuôi dưỡng con cái mình trong tinh thần dối trá không phải vì đó là bản tính của chúng ta, mà chẳng qua là để kiếm ăn nuôi gia đình – hoặc là rũ sạch mọi sự dối trá làm một người lương thiện xứng đáng được con cái và người đồng thời kính trọng.
Và từ đó trở đi chúng ta sẽ:
• bằng mọi cách không viết, kí, hay in một lời nào chúng ta cho là bóp méo sự thật;
• không nói những lời như thế, dù là nói chuyện riêng hay nói trước đông người, tự ý mình hay theo ý người khác, dù làm công tác cỗ vũ, dạy học, giáo dục hay đóng trò trên sân khấu;
• không mô tả, cổ vũ, hay truyền đi một ý tưởng nào chúng ta thấy rõ ràng là sai hay bóp méo sự thật, dù bằng hội hoạ, điêu khắc, nhiếp ảnh, khoa học kỹ thuật hay âm nhạc;
• không trích lời người khác nói hoặc viết mà không đặt lời trích vào ngữ cảnh, để lấy lòng ai đó, hay để lót đường cho mình, hay để thành công trong công việc nếu mình không hoàn toàn đồng ý với ý tưởng trích dẫn, hoặc nếu ý trích dẫn đó không phản ánh chân thực bản chất vấn đề;
• không để cho mình bị ép phải dự những cuộc biểu dương hay hội họp nào trái với sở thích hay ý nguyện mình, không cầm hoặc giương lên những tiêu ngữ hay biểu ngữ nào mình không hoàn toàn chấp nhận;
• không giơ tay biểu đồng tình cho một đề xuất mà ta không thành thật tán đồng, không bầu cho người mình cho không xứng đáng hay đáng ngờ về tài năng, dù bầu công khai hay bí mật;
• không để cho mình bị lôi tới những cuộc họp mà mình đoán người ta sẽ bức mình thảo luận hoặc bóp méo một vấn đề;
• lập tức bước ra khỏi những cuộc họp, hội nghị, thuyết trình, biểu diễn, chiếu phim nếu nghe thấy diễn giả nói láo, rêu rao những rác rưởi ý thức hệ, hoặc những lời tuyên truyền lố bịch;
• không đóng góp hoặc mua những báo chí bóp méo thông tin hoặc giấu giếm những sự thật hiển nhiên.
Tất nhiên là chúng ta chưa liệt kê hết mọi biến thái hư ngụy cần phải liệt kê. Nhưng người nào thanh luyện mình sẽ nhờ lương tâm trong sạch mà phân biệt được chân ngụy.
Những người chọn con đường này ban đầu cuộc sống sẽ rất thay đổi. Có người bị mất việc. Những người trẻ muốn sống chân thật, thì những việc như thế này sẽ làm cho đời thanh xuân của họ ra phức tạp, vì khóa học bắt buộc nào cũng nhét toàn dối trá, không thể không chọn lọc.
Nhưng không có lối đi nào dễ dãi hơn cho người muốn làm người lương thiện. Ngày nào chúng ta cũng có người phải đối diện ít nhất là một trong những tình huống trên, cho dù là trong những ngành khoa học kĩ thuật vô thưởng vô phạt dễ tìm được chỗ nương náu nhất. Hoặc là chân thật, hoặc là hư ngụy: một đường đi tới tự do tinh thần, một đường đi tới nô lệ tinh thần. Còn những kẻ không đủ dũng khí bảo vệ linh hồn mình– các người chớ vin vào mấy quan điểm ‘tiến bộ’ của mình mà kiêu ngạo, chớ huyênh hoang mình là hàn lâm học sĩ, là nghệ sĩ nhân dân, là yếu nhân có nhiều công trạng, hay là đại tướng – các người hãy tự nói với mình: Mình thà ở lại đàn làm một thằng hèn. Sao cũng được, miễn no bụng ấm lưng thì thôi.
Lối phản kháng này tuy nhu nhược nhất trong mọi lối phản kháng cũng không phải là dễ. Tất nhiên là dễ hơn tự thiêu hay tuyệt thực: lửa sẽ không dìm thân anh, mắt anh không bị nung cho nổ ra, và gia đình anh sẽ không lúc nào thiếu cơm ăn nước uống.
Một dân tộc vĩ đại ở châu Âu, dân Tiệp Khắc, họ bị chúng ta phản bội và lừa dối, chẳng là họ đã cho chúng ta thấy nếu trong lồng ngực có một trái tim cao thượng thì tấm ngực mỏng manh kia có thể đứng lên chống lại xe thiết giáp đấy sao? [ii]
Anh bảo làm thế không dễ? Nhưng trong mọi cách thì cách đó là dễ nhất. Cách đó có thể nguy tới tánh mạng, nhưng muốn cứu linh hồn thì không còn cách nào khác. Phải, con đường đó không phải là con đường dễ đi. Nhưng mà có nhiều người, rất nhiều nữa là khác, năm này qua năm nọ đã theo đuổi lí tưởng ấy, chỉ vì họ lấy chân thật làm lẽ sống.
Cho nên anh không phải là người đầu tiên chọn đi đường này, anh chỉ gia nhập dòng người đã dấn thân vào đó. Nếu chúng ta nâng đỡ nhau và sát cánh nhau thì con đường này sẽ dễ đi và ngắn bớt lại. Nếu chúng ta đông tới hàng ngàn người thì bọn chúng sẽ không làm gì được chúng ta. Nếu chúng ta lên tới hàng vạn người thì đất nước này sẽ khoác bộ mặt mới đến mức chúng ta không còn nhận ra nữa. Nếu chúng ta khiếp nhược quá, thì đừng trách người ta đàn áp mình mãi.
Chính chúng ta đang tự mình đàn áp mình đấy. Lúc đó thì hãy khom lưng xuống nữa, hãy rên xiết nữa, và đợi tới ngày những người anh em của chúng ta, các nhà sinh học, tìm ra cách đọc được tư tưởng của chúng ta, một thứ tư tưởng vô giá trị và tuyệt vọng.
Và nếu thậm chí đã chọn con đường yên thân mà chúng ta vẫn rơi vào chỗ cùng khốn, thì chúng ta đúng là đồ bỏ đi, không còn cách gì cứu vớt được. Lúc đó, chúng ta đáng dành cho những lời khinh bỉ này của Pushkin:
"Đồ súc sinh thì làm gì có tự do. Muôn đời di sản của nó chỉ là ách nặng và roi vọt.”
-------------
[i] Nguyên văn là hộ khẩu Moscow
[ii] Mùa xuân năm 1968 dân Tiệp Khắc đứng lên đòi tự do, muốn li khai khỏi Liên Bang Soviet. Nhà cầm quyền Liên Bang Soviet cho thiết giáp vào Prague nghiến nát người biểu tình.
***
Thái Phục Nhĩ biên soạn
Văn sĩ Aleksandr Isayevich Solzhenitsyn (1918 - 2008) được nhiều người coi là văn hào Nga lớn nhất thế kỉ 20. Sống, thành tài và thành danh trong Thời Đại Hắc Ám Mới – chủ nghĩa cộng sản, Solzhenitsyn viết những tác phẩm tả thật chế độ Liên Bang Soviet, và can đảm sống một cuộc đời của một chính nhân quân tử ông còn được nhiều người gọi là lương tâm của một thời đại.
Solzhenitsyn bắt đầu sự nghiệp viết văn của mình trong khi phục vụ cho Hồng Quân trong Đệ Nhị Thế Chiến. Ở trong đó, ông đã hoài nghi những giá trị luân lí của chế độ Stalin. Đệ Nhị Thế Chiến sắp chấp dứt, năm 1945, Solzhenitsyn bị bắt vì dám phê bình chính sách chiến tranh của Joseph Stalin. Ông bị khép vào tội tuyên truyền chống nhà nước xã hội chủ nghĩa Soviet, bị áp giải về Moscow và xử tám năm lao động khổ sai trong trại lao động cưỡng bức. Trong trại, ông ghi chép và lưu lại nhiều tài liệu làm đề tài cho những tác phẩm sau này. Năm 1950, ông bị đưa vào Trại Giam Đặc Biệt dành cho tù nhân chính trị. Tuy việc chính là thợ nề, thợ mỏ, ông cũng dành thì giờ ghi chép. Những ghi chép của ông ở trại đặc biệt này là tài liệu cho cuốn One Day in the Life of Ivan Denisovich sau này.
Năm 1953, mãn án, ông bị đưa đi Kazakhstan giam lỏng. Trong thời kì giam lỏng này, ông bị ung thư suýt chết, và bắt đầu suy tư sâu sắc hơn về giá trị của cuộc đời, của tự do. Từ đây, ông quyết định giã từ chủ nghĩa cộng sản của Marx.
Khrushchev lên thay Stalin cai trị Liên Bang Soviet, nới lỏng bàn tay sắt và cho văn sĩ tự do ngôn luận. Nhờ vậy mà Solzhenitsyn được tha bổng năm 1956. Về lại Nga, ông ban ngày dạy học, ban đêm bí mật viết lách. Khrushchev đang chủ trương bài Stalin, cho phép ông xuất bản bộ One Day in the Life of Ivan Denisovich, năm 62. Bộ đó mô tả nhiều tội ác của chế độ Stalin trong các trại tù lao động cưỡng bức, là tác phẩm văn học thời Soviet viết về chủ đề chính trị mà tác giả lại là người không theo cộng sản. Tất nhiên là phải kiểm duyệt gắt gao và cắt bỏ nhiều. Bộ đó còn được đưa vào trường dạy cho học sinh. Nhưng thời vàng son đó không lâu; Solzhenitsyn chỉ xuất bản được thêm vài ba tác phẩm ngắn nữa thì Khrushchev thoái vị, và ông cũng bị treo bút. Từ đó trở đi, viết lách đối với ông là một sự cả gan, vì sợ mật thám KGB. Trong diễn văn nhận giải Nobel Văn Chương, ông viết rằng từ sau khi được thả lỏng cho tới 1961, ông tin là mình sẽ không bao giờ xuất bản được một dòng nào nữa, viết rồi cũng không dám đưa cho bạn bè và người thân đọc, vì sợ người ta biết. Mặc dù sau này có bạn bè làm trong ngành xuất bản giúp đỡ, tác phẩm của ông cũng không qua khỏi con mắt dò xét của Hội Nhà Văn. One Day in the Life of Ivan Denisovich là một trong những tác phẩm ít ỏi của ông được xuất bản tại Liên Bang Soviet.
Sau khi chính quyền Liên Bang Soviet siết chặt lại chính sách văn nghệ, Solzhenitsyn gần như bị treo bút. Bị mật thám KGB theo dõi, ông vẫn cặm cụi làm việc để viết cho xong tác phẩm lớn nhất của ông The Gulag Archipelago. Mật thám KGB cuối cùng cũng biết ông đang lén lút cưu mang những tác phẩm phê phán chế độ. Bản thảo bị cướp; năm 1969 Solzhenitsyn bị khai trừ khỏi Hội Nhà Văn. Ông hoảng sợ và tuyệt vọng. Trong cơn tuyệt vọng ấy, ông ngộ ra sự tự do tâm thức mà không công an mật hay nhà tù nào có thể cướp đi được của một người muốn xiển dương chân lí. Dần dần ông giải phóng mình khỏi cái bẫy của những vinh dự dối trá dành cho những nhà văn được chính quyền công nhận. Mặc dù toàn bộ tài liệu và ghi chép của ông bị tịch thu, ông vẫn tìm cách bí mật chuyển bản thảo The Gulag Archipelago (viết 1958–67) cho một người bạn cất giữ. Bộ đó đợi tới sau khi chế độ cộng sản sụp đổ tại Liên Bang Soviet, ông mới có dịp công bố và xuất bản. Thật là một lịch sử li kì của một áng văn bất hủ.
The Gulag Archipelago tả trại lao động cưỡng bức dưới chế độ cộng sản Soviet, chủ yếu dành cho tù binh chiến tranh và tù nhân chính trị. Solzhenitsyn dùng lời chứng của nhiều tù nhân và công trình khảo cứu của ông về hệ thống trại tù này, truy lại nguồn gốc của nó từ thời cách mạng Bolsheviks. Nhờ nó mà độc giả biết được Lenin mà nhiều người cộng sản tôn sùng chính là tác giả của các quy trình tra vấn, vận chuyển tù binh, cách xử sự trong trại tù, và các phương pháp giam lỏng liên quan tới hệ thống tù khét tiếng này. Tác phẩm này nhanh chóng trở thành tác phẩm kinh điển của thế kỉ hai mươi, được dịch ra nhiều thứ tiếng, và đưa gulag vào thành một mục từ trong các từ điển của phương Tây.
Năm 1970, ông được trao giải Nobel Văn Chương, nhưng không sang Stockholm nhận thưởng được, vì ra đi tức là sẽ không còn ngày về lại quê hương. Năm 1974, khi đang lưu vong ở Tây Đức, người ta mới làm lễ trao giải riêng cho ông.
Ngày 12 tháng Hai 1974, Solzhenitsyn bị công an đột nhập vào nhà. KGB tìm thấy một phần bản thảo bộ The Gulag Archipelago. Ông bị tước quyền công dân Soviet và trục xuất sang Frankfurt, Tây Đức. Sau đó ông lưu vong ở nhiều nơi, Thụy Sĩ, Mĩ, cho tới khi chế độ Liên Bang Soviet sụp đổ, ông cùng vợ trở về Nga và phục hồi quyền công dân.



Đề nghị tác gỉa dịch và đăng cằng nhiều, càng tốt lên thôn DLB và các blogs để mọi người, nhất là đám đảng viên và dân chúng trong nước được biết bộ mặt thật của chế độ CS Liên Xô để so sánh với chế độ CSVN bây giờ.... co khác gì nhau?
Trả lờiXóaTRỜI ƠI ! TRỜI HỞI ! TRỜI À !
Trả lờiXóaÔNG TÂY ỔNG NÓI NHƯ LÀ... VIỆT NAM
sao chuyen o lien xo hoi xua ma y chang o viet nam zi ta?
Trả lờiXóaTuyệt vời bài viết! Từ ngày đài truyền hình cắt xén lời của TGM Ngô Quàng Kiệt mình tẩy chay sự dối trá và không thỏa hiệp với nó. Người Nga có câu châm ngôn " Sự Thật-Sự Thật-Không có gì ngoài Sự Thật". Hôm nay đọc bài viết này mình thấy thật sung sướng vì mình đã làm đúng.Sự thật sẽ là ngọn đuốc soi đường cho ta
Trả lờiXóaGửi 21:13 khó hiểu nhỉ... Kẻ ngoài cuộc thì sáng, kẻ trong cuộc thì tối ông bà ta nói cấm có sai.
Trả lờiXóaNăm 1968, khi tôi tám tuổi từng đọc những sách nói về chế độ cộng sản tàn ác ở Nga và Bắc việt từ tủ sách của nhà hàng xóm. Nhưng không hiểu sao ??? Những trí thức giáo sư sinh viên đan tâm làm nội ứng cho cộng sản xâm chiếm miền Nam VN. Chả trách ngu dân không biết đọc bị lừa bịp, nhưng giới trí thức sao lại không hiểu gì về cộng sản vậy...
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóaBác nào comment lúc 21:57 Ngày 22 tháng 11 năm 2011 mà lời lẽ vừa khó hiểu vừa thô tục thế.
Trả lờiXóaLuận này hay. Nếu chúng ta tất cả đều không thỏa hiệp với dối trá thì sự thaajt sẽ bày ra ngay thôi. Lúc đó sẽ biết cái gì hay cái gì dở. Dối trá giống như cát bụi trong vàng vậy, đãi nó đi thì vàng là vàng ròng. Ai không muốn vàng ròng, ai không muốn sự thật. Cho nên tôi thích nhất đoạn mời gọi của Sozhenitsyn, tiện chép lại đây.
Và từ đó trở đi chúng ta sẽ:
• bằng mọi cách không viết, kí, hay in một lời nào chúng ta cho là bóp méo sự thật;
• không nói những lời như thế, dù là nói chuyện riêng hay nói trước đông người, tự ý mình hay theo ý người khác, dù làm công tác cỗ vũ, dạy học, giáo dục hay đóng trò trên sân khấu;
• không mô tả, cổ vũ, hay truyền đi một ý tưởng nào chúng ta thấy rõ ràng là sai hay bóp méo sự thật, dù bằng hội hoạ, điêu khắc, nhiếp ảnh, khoa học kỹ thuật hay âm nhạc;
• không trích lời người khác nói hoặc viết mà không đặt lời trích vào ngữ cảnh, để lấy lòng ai đó, hay để lót đường cho mình, hay để thành công trong công việc nếu mình không hoàn toàn đồng ý với ý tưởng trích dẫn, hoặc nếu ý trích dẫn đó không phản ánh chân thực bản chất vấn đề;
• không để cho mình bị ép phải dự những cuộc biểu dương hay hội họp nào trái với sở thích hay ý nguyện mình, không cầm hoặc giương lên những tiêu ngữ hay biểu ngữ nào mình không hoàn toàn chấp nhận;
• không giơ tay biểu đồng tình cho một đề xuất mà ta không thành thật tán đồng, không bầu cho người mình cho không xứng đáng hay đáng ngờ về tài năng, dù bầu công khai hay bí mật;
• không để cho mình bị lôi tới những cuộc họp mà mình đoán người ta sẽ bức mình thảo luận hoặc bóp méo một vấn đề;
• lập tức bước ra khỏi những cuộc họp, hội nghị, thuyết trình, biểu diễn, chiếu phim nếu nghe thấy diễn giả nói láo, rêu rao những rác rưởi ý thức hệ, hoặc những lời tuyên truyền lố bịch;
• không đóng góp hoặc mua những báo chí bóp méo thông tin hoặc giấu giếm những sự thật hiển nhiên.
Ôi dào!anh nào cũng mạnh miệng thích và tôn trọng"sự thật".giả dụ là vợ anh cho anh mọc sừng,con trai anh là dân nghiện ma túy,con gái anh là gái gọi cao cấp...mà anh lại là một người thành đạt,có chức có quyền...Vậy anh có tôn trọng sự thật là mang con trai đi cai nghiện bắt buộc một cách công khai cho bàn dân thiên hạ biết?hoặc anh có gan tôn trọng sự thật bằng cách nói với bạn bè và người thân bên nội về việc vợ anh đang cặp bồ,con gái anh đang đàng điếm với đàn ông thiên hạ không?hay là đa phần tất cả chúng ta đều im lặng ém nhẹm những vết nhơ,những cái xấu của mình,của gia đình mình???Đừng mạnh miệng to mồm!Sự thật là khó chơi và khó gần lắm đấy!
Trả lờiXóaHay, bài này mới nhìn tưởng cao siêu, nhưng càng dọc càng thấm.
Trả lờiXóaSự dối trá chính là kẻ thù của chúng ta, của xã hội này
@ THẦY VỠ LÒNG : cách nói chuyện của THẦY VỠ LÒNG thể hiện sự dốt nát, không hiểu gì về vấn đề !
Trả lờiXóaHe he chủ nào tớ náy.CHXHCNVN = CHƯ HẦU XÔ HOA CỘNG NÔ VIỆT NAM.
Trả lờiXóaSống trong thiên đường lừa thì dối trá phải là một chân lý căn bản để thiên đường lừa mới có thể tồn tại. Ngoài ra bạo lực là một dụng cụ chính để giết đi bản chất thanh cao của con người và biến con người như con vật nhu nhược và hèn cho nên không dám nói lên sự thật và để sự thật biến mất đi trong thiên đường lừa. Bằng chứng hùng hồn nhất là hầu hết dân việt chấp nhận cuộc sống như con vật để được còn tồn tại trên cõi đời này. Nhưng họ quên rằng họ thực sự đang giết chính họ: Sự thanh cao của một con người.
Trả lờiXóa"Ông Tây ông nói như là Việt Nam", thì ổng ở Liên Xô cũ thì Việt Nam hay các nước CS khác cũng là cái khuôn ráp lại của Liên Xô củ thôi, bằng chứng và dẫn chứng có trước mắt (Liên Xô sụp đổ) mà biết đó là đường đi vào địa ngục mà tại sao người dân Việt Nam cũng đi ? vì sao ? vì đó là lợi ích của kẻ đứng sau (đó là Trung Quốc), mà nói chung người Việt mình quá HÈN vi biết đó là địa ngục mà vẫn đem con em của mình đến.
Trả lờiXóaTHẦY VỠ LÒNG says:
Trả lờiXóa22:41 Ngày 22 tháng 11 năm 2011
Ôi dào!anh nào cũng mạnh miệng thích và tôn trọng"sự thật".giả dụ là vợ anh cho anh mọc sừng,con trai anh là dân nghiện ma túy,con gái anh là gái gọi cao cấp...mà anh lại là một người thành đạt,có chức có quyền...
-----------------------------------------------------------------------
Thế này thì anh hoặc là cán múc, hoặc là đại gia buôn lậu, trốn thuế, chạy áp phe nhà đất ... Loại này thì tự tử mẹ nó cho sạch sẽ chứ thật với dối có liên quan tró gì ở đây, nhẩy !
Nhà văn Nga Solzhenitsyn nói : " Khi thấy thằng CS nói láo, ta phải đứng lên nói nó nói láo. Nếu ta không có can đảm nói nó nói láo, ta phải đứng lên ra đi, không ở lại nghe nó nói láo. Nếu ta không có can đảm bỏ đi, mà phải ngồi lại nghe, ta sẽ không nói lại, những lời nó nói láo với người khác. "
Trả lờiXóaXin mời Giới Trẻ sinh ra từ thập niên 70 (25-45) . Hiện đang sống (cư ngụ) và làm việc ở các nước Tự Do trên Thế giới (kể cả Du Học Sinh) . Xin lấy công tâm của một người VN “tự xét” Sự khác biệt giữa Dân chủ và Độc tài , để rồi trang bị cho mình một ý chí sắt đá mỡ đường … Chính các bạn có Trách nhiệm , Danh dự đưa Tổ quốc Dân tộc đến vinh quang ngang hàng với các nước lân bang cũng được .
Trả lờiXóaXin trân trọng
tnt
Bài nhạc của nhạc sĩ Phan Văn Hưng này nói rất rõ, tuổi trẻ Việt Nam nên cần gì ở đoạn kết
Trả lờiXóaTuổi Trẻ Việt Nam
Từ khắp những phương trời
Và muôn lối đi trong đời
Gặp nhau trong tâm hồn Việt Nam sáng ngời
Mồ hôi trên cánh đồng
Mẹ ru trên núi sông
Tình quê hương ta ôm ấp trong lòng
Chúng ta là bước người xông pha,
Chúng ta là những lớp phù sa
Chúng ta là ngọn đuốc bừng to
Chúng ta là TỰ DO !!!
Bạn hỡi ... ơ....ơi !
Hành trang ta đem trong ta,
Một khối óc, một tấm lòng, một giấc mơ
"Bán USD cho tiệm vàng sẽ bị tịch thu
Trả lờiXóaTừ tháng 11/2011, nếu bị phát hiện bán USD cho tiệm không có giấy phép thu đổi ngoại tệ, người vi phạm sẽ bị phạt 50-100 triệu đồng và tịch thu tang vật".NÉM ĐÁ ĐI.
Giao dịch bằng vàng sẽ bị tịch thu
Trả lờiXóaNgay từ 20.10.2011, sử dụng vàng, ngoại tệ trong thực hiện mua bán, niêm yết, quảng cáo hàng hóa, dịch vụ không chỉ bị phạt nặng, mà tang vật cũng sẽ bị tịch thu đưa vào ngân sách nhà nước.
Đồng chí Bí thư Ban Cán sự Đảng Bộ Ngoại giao Nguyễn Duy Chiến nhấn mạnh:" Đảng Cộng sản Việt Nam và Đảng Cộng sản Trung Quốc là anh em cùng cụ Tổ Mác Lê-nin."
Trả lờiXóaHèn chi VN học của Nga và TQ. Một lũ Mafia.
sao giống VN ta quá nhỉ?
Trả lờiXóaTừ thập 1950 - 1960 tôi sống ở miền nam VN cuộc sống tuy còn nghèo nhưng không mất tự do dân chủ ...chính quyền làm sai người dân có quyền phản đối ...nếu trầm trọng thì tổ chức biểu tình theo luật định ...trong lúc đó cs nằm vùng lợi dụng tổ chức cài cắm cán bộ cs vào trong dân đễ kích động hoạt động biểu tình từ trong nhân dân ,phật giáo lợi dụng lòng tốt của nhân dân ,mua chuộc cs ăn ở cùng dân đễ hoạt động chống lại chế độ VNCH tự do dân chủ hơn chế độ cs hiện nay và cũng cần biết rằng khi giành được chính quyền về tay bọn cs thì chúng liền dùng quyền lực cai trị ,áp đặt nhân dân bằng GPMB - GTĐB đễ cướp đất bất hợp pháp của nhân dân đễ làm giàu bất chính ...đẫy người dân vào đường cùng không được cất lên tiếng nói chân chính của nhân dân đành bất lực câm miệng đứng nhìn một sự cướp bóc trắng trợn của chính quyền cs từ T.Ư đến địa phương là một tập thể tham nhũng cướp đất của nhân dân ,tiêu xài tiền thuế của dân lợi dụng DNNN đễ rút ruột công trình như vụ PMU18 - Vinashin -EVN - TCT xăng dầu , tập đoàn than khoáng sản VN ... v .v là cái sân sau trục lợi của đám cs lấy tiền QG đem về làm của riêng cá nhân của đám vua tập thể dưới chế độ cs mất tự do dân chủ nhân quyền mà tất cả các nước trên thế giới và người dân trong nước đều nhìn thấy rõ ,nhưng cs vẫn lẽo mép tung hô tuyên truyền dối trá đễ nhồi sọ những kẽ nhẹ dạ cả tin đã hơn hàng chục thập kỹ đã và đang xảy ra nhất là thời kỳ CCRĐ đẫm máu tại miền bắc VN và thời NVGP dưới chế độ cs hà khác độc quyền tham nhũng ,hối lộ và bán nước buôn dân mặc cả dân tộc với bọn cs Trung cộng cúi đầu quỳ gối với bọn giặc phương bắc .
Trả lờiXóacs khong nhumg doi tra ma con mat day .tham lam. doc ac cho dan toc
Trả lờiXóaCái tiêu đề: "Đừng lấy dối trá làm lẽ sống" đã là câu châm ngôn rồi. Đó là chân lý, là lẽ sống!
Trả lờiXóaCảm ơn văn hào Solzhenitsyn của nước Nga đã tặng cho bạn đọc một bài viết quá tuyệt vời. Ông là văn hào vĩ đại! Dù sống trong lòng chế độ cộng sản Sô-viết đang được ca tụng lên tận mây xanh nhưng ông vẫn nhận ra bản chất bỉ ổi của chế độ này. Đó mới chính là bậc kỳ tài!
Cảm ơn ông Thái Phục Nhĩ đã giới thiệu với bạn đọc bài viết này (với lời dẫn cũng hay lắm) và mong lắm những bài viết như vậy tiếp tục được công khai với bạn đọc để phá tan bức màn bưng bít thông tin từ trước tới nay!
Bài viết và tư liệu hay !
Trả lờiXóa"Sự thật bao giờ vẫn là sự thật". Lấp liếm che dấu cũng thừa, chỉ có điều sẽ được phơi bày lúc nào mà thôi."ĐỪNG LẤY VẢI THƯA MÀ CHE MẮT THÁNH,CÂY KIM TRONG BỌC CŨNG CÓ NGÀY LÒI RA"
Trả lờiXóaNhư chuyện ở VN. Rõ ràng rồi nhé! Dưới chế độ độc đảng cộng sản thì dù ở đâu thì kết quả cũng đều như nhau. Thảo nào bên Mỹ dựng tượng đài "Tội ác của cộng sản". Nhưng Liên Xô đã sụp đổ, còn tàu cộng và Việt cộng đến khi nào mới nối gót đàn anh xuống hố đây?
Trả lờiXóaTấn dũng, Phú Trọng Sinh Hùng ... chúng nó xem những cái này là xa xỉ!!!
Trả lờiXóabực mình qúa sức, đang viết comment rất dài tự nhiên đụng phải cái key gì ma nó mất hết, công dã tràng thật, mà cứ bị hoài. con chu65t thì nhảy lung tung, nhieu khi viet no xen vao giua cau...làm doc cha hieu gi..tren BBC lau lau van thay xay ra. chán wá! ai biet vi sao ko?
Trả lờiXóaHONGLONG.....NEU DA LA BAN CHAT, THI TA GAP 1 NGUOI CS. CAI BONG HINH (DOI TRA) SE DI TRUOC CA HO. VA TO LON DEN MUC, PHU TRUM LEN CHE LAP TAT CA. VI SAO KHONG RIENG GI NHA VAN NAY, MA GAN NHU CA NHAN LOAI. KHI GAP THANG CS, THI DEU BUOT MIENG, TRONG LUC HIEN HUU, LAN KHI VO THUC. (NOI LAO).....
Trả lờiXóacomment về nick "thầy vỡ lòng":
Trả lờiXóađúng là người không biết lý luận là gì, từ khởi điểm đặt gỉa thuyết sai thì đưa đến kết qủa sai bét....ngưòi ta bảo,"dốt mà hay nói" là vậy đó!? đại khái ný nuận kiểu tam đoạn luận ấy mà. fk.
cont. on comment 21:30 Ngày 22 tháng 11 năm 2011.
Trả lờiXóatôi cũng đồng tình với bạn điều bạn nói. tôi, 16t đã đọc,"Muốn trở thành người cọng sản, bạn phải hiểu cọng sản là gì" (không nhớ đích xác tựa đề) cuả bác sỹ người úc. tôi không hiểu trí thức miền nam có đủ điều kiện để đọc sách đó ở các nhà sách tư nhân mà soa lại không đọc nhi? hoặc đọc mà làm lơ và vẫn theo CS?! tôi định hỏi ls CS Lê hiếu Đằng o SG mà thấy không cần vì sẽ không có câu trả lời thật lòng, dù sao ông cũng có chút liêm sĩ đi biểu tìng chống TQ bành trướng...nhung so với miền nam trước kia thì tự do đi biểu tình, bị cảnh sát Sg đàn áp (vi vc khủng bố phá rối nằm vùng độ lốt sinh viên học sinh)cũng đúng thôi.
Sẽ có mấy anh Cò, tay sai cẩu nô của bọn cướp mafia CSVN, hô hào rằng ông Solzhenitsyn này là "chống Cộng cực đoan" hay "phản động". bởi dzậy cho nên, ai nói gì thì nói, tui luôn ủng hộ "chống Cộng cực đoan" như ông Solzhenitsyn đây nghen.....
Trả lờiXóaNặc danh says:
Trả lờiXóa14:00 Ngày 23 tháng 11 năm 2011
Sẽ có mấy anh Cò, tay sai cẩu nô của bọn cướp mafia CSVN, hô hào rằng ông Solzhenitsyn này là "chống Cộng cực đoan" hay "phản động". bởi dzậy cho nên, ai nói gì thì nói, tui luôn ủng hộ "chống Cộng cực đoan" như ông Solzhenitsyn đây nghen.....
--------------------------------------------------------------------------
Ông này chỉ chống dối trá thôi. Chỉ ra chỗ nào trong bài luận trên cho thấy ông này chống CS đi ?
Đứng có mà chụp mũ trùm kín đầu ông văn nghệ này nhé.
TT 3D của ta yêu sự thật, ghét giả dối có khi là fan cuồng của ông này không chừng !
Đừng có mà xúc phạm người lương thiện.
Còn nhớ hồi nhỏ , rình chôm của ông già quyển sách " Một ngày trong đời của Ivandenisovit " của nhà văn Solzhenitsyn. Đọc một mình, say mê ! Thiệt hay , quyển sách cung cấp cho người đọc một tấm gương sống can trường, thà chết chứ không thỏa hiệp với điều dối trá, điều ác nhưng rất gần gủi với tính thật của một con người hèn mọn và rất bình thường. Trong lòng tôi dấy lên một niềm khâm phục tác giả vô biên. Đúng là nhà văn lãnh giải Nobel văn chương.
Trả lờiXóaKhác với cái cách mà các nhà văn CS Nga đương thời hay cố ý gieo vào đầu các độc giả trẻ lúc bấy giờ là : phe ta hoàn toàn trong sạch, đạo đức, tinh khiết như kiểu nhân vật Pavel trong "Thép đã tôi thế đấy", " Ruồi trâu" và do đó nhân vật này gần như không có ở thế giới loài người chúng ta vốn không phải thánh thần. Ôi ! cái tụi văn nô đỏ CS đã lừa bịp và lợi dụng biết bao thế hệ thanh niên VN, những người chưa từng va chạm với mặt trái của cuộc đời.
Trở lại với cuốn " Một ngày trong đời của Ivandenisovit ", trong đó nhà văn có tả một buổi ăn cháo nóng trong một buổi sáng mùa đông cho các tù chính trị tại Siberie. Đoạn văn thiệt hay, nó làm tôi thích ăn cháo trắng hột vịt muối cho đến bây giờ ! Hi Hi Hi.
CONG SAN LA MOT LU QUAI THU MA QUAI THU THI CHI SINH RA MOT LU QUAI THAI KG HON KG KEM././
Trả lờiXóaCÓ THỂ TÌM ĐỌC TRÊN GOOGLE, CÁC TÁC PHẨM CỦA ÔNG ĐÃ DỊCH SANG TIẾNG VIỆT:Một ngày trong đời của Ivandenisovit , QUẦN ĐẢO NGỤC TÙ HAY QUẦN ĐẢO GULAC
Trả lờiXóaTỘI ÁC CỦA CỘNG SẢN, TÌM TRÊN GOOGLE : CÂU CHUYỆN XÔ VIẾT
Trả lờiXóaSAO SÓNG HẬN VẪN DÂNG?
Trả lờiXóaQuê hương tôi triền miên bao trăn trở
Lòng đau buồn khi vận nước tai ương
Người dân tôi chịu kiếp sống tang thương
Thật khắc nghiệt theo dòng đời âm ỉ.
Hỡi vì đâu suốt chiều dài thế kỷ?
Đời thanh bình sao sóng hận vẫn dâng
Vẫn đau buồn vì những kẻ vô luân
Dạ hiểm ác thâm sâu và láu cá.
Bao luận điệu mưu mô toàn xảo trá
Bịp dân lành bằng những mảnh vải thưa
Mặc cho dân vùi dập giữa nắng mưa
Đem vận nước giang sơn mà đổi chác.
Ví dân tôi chẳng khác gì hạt cát
Bị vùi chôn lạc lối giữa dòng sông
Bị mê mờ huyển hoặc cả đời trong
Vũng nước đục ao tù của chủ nghĩa.
Ôi sự thật đắng cay đầy mai mỉa
Dân làm chủ_chúng ban tặng dân tôi
Như cái phông làm nền rách tả tơi
Dân khốn đốn suy tư trong đói rách.
Còn tôi tớ_ trời ơi khỏi phải trách
Nhờ dân tôi chúng béo ụ béo tròn
Có nhà cao lộng gió ngắm trăng trong
Nên thả sức tha hồ cắm cúi hưởng.
Rồi được thể điên cuồng sinh hoang tưởng
Dìm quê hương xuống tận hố bùn đen
Khiến dân tôi ngậm mãi trái bồ hòn
Tim uất nghẹn ngậm ngùi trong vị đắng.
csvn con co hang tram tu cai tao doc av hon nha tu cai tao gulag archipelag cua csnga nhu nha tu CONG TROI , BA SAO thanh hoa da giet 165.000 quan dan can chinh mien nam.bay gio van tiep san lung nhung nha van viet su that toi csvn nhu ks pham van viem dich cuon toi ac HISLER dai su balan bat ve thu tieu nhu vi duc hoi .pham van coi cung chua chac con song .csvn la lu quy khat mau phai chet chet som ngay nao dan khoi kho
Trả lờiXóaMuốn không có dối trá, không muốn tham nhũng,
Trả lờiXóakhông muốn phá hoại tài nguyên, môi trường ... và nói chung không muốn những gì xấu xa ở trên đời thì phải có dân chủ ở mọi nơi mọi cấp, đặc biệt phải có dân chủ ở cấp cao nhất: Bộ Chính Trị và Lãnh đạo nước. Dân chủ đa đảng thì CS không bao giờ chấp nhận vì sợ bị đào thải. Còn lại chỉ có dân chủ độc đảng và tiến dần tới dân chủ lưỡng đảng. Mời bạn xem Chương Trình Hiện Đại Hóa Chủ Nghĩa Xã Hội
ngày mai anh khải và anh phượng ở giáo sú thái hà tự thiêu bằng nước thải bệnh viện đống đa đấy có ai đến xem không
Trả lờiXóaBán USD cho tiệm vàng sẽ bị tịch thu
Trả lờiXóaTừ tháng 11/2011, nếu bị phát hiện bán USD cho tiệm không có giấy phép thu đổi ngoại tệ, người vi phạm sẽ bị phạt 50-100 triệu đồng và tịch thu tang vật".
- sự bỉ ổi và khốn nạn nhất cho dân tộc VN, được sống trong thiên đường cướp cạn,được mệnh danh KINH TẾ THỊ TRƯỜNG ĐỊNH HƯỚNG XÃ HỘI CƯỚP CẠN, CHỦ NGHĨA BẤT CÔNG ĐẦY VẨY, KHỦNG BỐ TOÀN DIỆN ./.
Vái trời cho “Mụ” Nguyễn thị Doan phó CT/ nước CSVN, đọc được bài này,để mụ ấy hiểu được như thế nào là “ XHCN tự do dân chủ gấp vạn lần Tư Bản” mà mụ ấy mới hét gần đây , nhìn cái bản mặt như cái thủ lợn, không thấy cái liêm sĩ đâu cả , thà im cái mồm cứ đưa cái mặt mẹt ra mà hứng ơn mưa móc của CS , phát ngôn “nâng bi” như phường vô học , mai mốt về hưu, ra chợ người dân “nôn” vào mặt không còn đường thở có mà toi mạng .
Trả lờiXóaChế độ Kmer Đỏ ở Campuchia là do ai ? và những thủ lãnh Kmer Đỏ là ai ?
Trả lờiXóaViệt Nam cũng đang đi lên con đường của Kmer Đỏ thôi
Những lãnh đạo Kmer Đỏ hiện giờ mà cũng chưa nhận tội, dù đã gần đất xa trời rồi, vậy thử hỏi mấy ông Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Phú Trong, Trương Tấn Sang...etc....có biết mình làm sai không ? Không bao giờ.
Một khi Việt Nam bị TQ kiểm soát như Kmer Đỏ thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Mình phải khai tử CS trước khi nó khai tử mình
Sự thật là hơn 3 triệu đảng viên cs đang lấy 'dối trá làm lẽ sống' và hàng triệu hàng triệu thanh thiếu nhi VN tội nghiệp từ lớp vỡ lòng cho đến những sinh viên đại học hàng ngày đang học 'sự dối trá làm hành trang vào đời' mai sau. Ngay từ lớp chồi, lớp lá, những đứa trẻ mới biết nói tiếng một, tiếng hai, ăn còn được cô giáo đút, tiểu tiện còn ngồi bô nhưng đã biết bập bẹ hát 'đêm qua em mơ gặp bác hồ...' rồi cho đến khi thi tốt nghiệp Cao đẳng, Cử nhân đều bắt buộc phải làm bài tốt môn học chẳng liên quan gì đến chương trình học đó là 'tư tưởng Mác-Lê' gì đó...
Trả lờiXóaNếu tính từ cái mốc năm 45, biết bao nhiêu thế hệ thanh thiếu niên VN đã lớn lên từ việc 'lấy dối trá làm lẽ sống'.
Đó là chưa kể việc hàng ngày mấy chục triệu dân VN mở TV hoặc nghe đài đều phải nghe những luận điệu tuyên truyền dối trá từ những người 'lấy dối trá làm lẽ sống'. Kể ra không hết.
Làm thế nào để đánh thức những người đang lấy dối trá làm lẽ sống có thể nói không dễ chút nào. Bằng chứng là hiện nay có rất nhiều kẻ hợm hỉnh tự cho là mình có học như ông Hoàng Hữu Phước, như TS Nguyễn Văn Quang, Ts Nguyễn Sĩ Đại, nhà thơ Trần Gia Thái, nhà thơ Hữu Thỉnh... không chỉ lấy sự dối trá làm lẽ sống mà còn 'sống bằng trái tim dối trá'.
Với những con người nay, dòng máu cs đang chảy trong huyết quản của họ và sẽ tiếp tục chảy cho đến một ngày họ nhắm mắt xuôi tay đi theo bác Mao, bác Hồ, bác Marx gì đó...
Còn với lớp trẻ hiện nay, làm thế nào để thay máu cho họ? Có bao nhiêu người đọc bản dịch 'Đưng lấy dối trá làm lẽ sống' của nhà văn đoạt giải Nobel Solzhenitsyn? Và gần gũi nhất, có bao nhiêu người quan tâm đến những cuộc biểu tình tại Hà Nội và Sài Gòn trong mùa hè vừa qua?
Những thế hệ thanh thiếu nhi VN vẫn tiếp tục học những điều dối trá trên ghế nhà trường. Hàng triệu người VN vẫn ngày đêm mở TV, nghe đài thấm nhuần từ hồi nào không biết sự dối trá từ những người lấy sự dối trá làm lẽ sống.
"Đần độn hóa" dân tộc, "lưu manh hóa" Lãnh Đạo là: Chủ trương lớn của Đảng và Nhà Nước!!.
Trả lờiXóaKhông dối trá, làm sao Đảng tồn tại nhỉ?
Không có câu nào để bình, một bài viết rất xuất sắc, tự bài báo đã nói lên tất cả. Cám ơn bạn Nhĩ, vậy mới gọi là báo chứ.
Trả lờiXóaBài trừ Chủ Ngĩa Cộng Sản - Bài trừ tập đoàn phát xít mới!
Trả lờiXóaXin cám ơn và sẽ chờ đọc các bài viết mới của tác giả.
day la kinh nhat tung cua nhung nha dau tranh dan chu chan chinh
Trả lờiXóaMác nói "...Lý luận cũng trở thành lực lượng vật chất khi nó thấm nhuần vào đầu óc quần chúng " Lực lượng vật chất là :Bão ,lụt ,sống thần vv...
Trả lờiXóaNhư vậy là Mác đã chủ trương dối trá rồi và cũng chủ trương làm cho con người chỉ là những lực lượng vật chất mà thôi (Thua cả loài thú)Vì vậy lấy dối trá làm lẽ sống là điều bắt buộc của các đảng cộng sản cầm quyền và nhân dân họ phải lấy dối trá làm lẽ sống của mình thì mới tồn tại được ,nếu anh nói thật là anh bị quy là phản động ,hay gián điệp và bị bắt ,bị tù ngay !./.
Đồng chí Bí thư Ban Cán sự Đảng Bộ Ngoại giao Nguyễn Duy Chiến nhấn mạnh:" Đảng Cộng sản Việt Nam và Đảng Cộng sản Trung Quốc là anh em cùng cụ Tổ Mác Lê-nin."
Trả lờiXóaNói thật với các bác, lúc trước, em tưởng Marx và Lenin là 1, ấy vậy mà sau khi học xong môn "Triết học Mác - Lê-nin" mới biết, 2 thằng ấy là 2. Giờ lại thêm 1 thằng 'ngu còn tỏ ra nguy hiểm' nói ĐCs VN và ĐCs TQ cùng cụ tổ mới kin chứ! Hãi thật!
ủng hộ dân làm báo
Trả lờiXóa