Huỳnh Ngọc Chênh - Giải pháp đưa ra là tự phê và phê. Giải pháp ấy không có gì mới mẻ vì là sự lặp lại những gì từ thời mồ ma Mao Trạch Đông đã dùng và tỏ ra không mấy hiệu quả. Chưa nói đó là công cụ bị Mao lợi dụng để thanh trừng nội bộ mỗi khi y mắc sai lầm nhằm tiếp tục củng cố ngôi vị cá nhân độc tôn của y. Các vị cũng liên tục sử dụng giải pháp nầy từ xa xưa đến nay trong mỗi lần xây dựng và chỉnh đốn Đảng nhưng không lấy gì tỏ ra có hiệu quả bởi lẻ đến hôm nay lại báo động sự suy thoái đạo đức và lối sống của một bộ phận không nhỏ đảng viên đến mức nghiêm trọng, đến mức là chuyện sống còn của Đảng...
*
Thưa Đảng Cộng Sản Việt Nam!
Tôi không phải là người của quý vị nhưng quý vị đang cai trị đất nước, đang nắm vận mệnh của toàn dân, trong đó có tôi, nên dù quý vị không yêu cầu, không cần đến tôi nhưng tôi thấy cần thiết phải có đôi lời góp ý với quý vị về công tác xây dựng và chỉnh đốn đảng đang rất là cấp bách hiện nay.
Nói gì thì nói, đất nước ta cũng đang ở trong tình trạng của chủ nghĩa đức trị như thời phong kiến lạc hậu. Nếu có khác chăng là chế độ phong kiến do một cá nhân là ông vua đứng ra cai trị còn bây giờ là môt tập thể tức là Đảng đứng ra cai trị. Nói là đảng nhưng thực chất chỉ là một nhóm nhỏ người đại diện. Tối cao thì có bộ chính trị. Ở các địa phương thì có thường vụ các cấp ủy. Giống như ông vua phong kiến, các nhóm nhỏ nầy đứng trên pháp luật để cai trị đất nước. Do vậy sự hưng vong của đất nước hoàn toàn may rủi lệ thuộc vào cái đức của kẻ trị vì.
Vì lẻ đó ngày xưa các ông vua phải cố gắng tự rèn, tự mài dũa, tự tu tỉnh để trở thành một vị minh quân. Bây giờ cũng vậy, Đảng cũng thường xuyên ra sức xây dựng và chỉnh đốn Đảng để làm cho Đảng thành một “bậc minh quân”. Như ông Trọng nói Đảng luôn coi trọng công tác xây dựng nên chỉ kể từ Đại hội VI đến nay đã có tới 14 nghị quyết về xây dựng Đảng.
Tuy vậy, cũng theo ông Trọng chưa bao giờ nhiệm vụ xây dựng đảng lại cấp bách như hiện nay. Ông nêu ra ba vấn đề cấp bách và nhấn mạnh cấp bách nhất vẫn là: Ngăn chặn, đẩy lùi tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, trước hết là cán bộ lãnh đạo, quản lý các cấp.
Ông nói: Đứng trên tổng thể mà xét, hiện nay cái làm cho quần chúng oán thán nhất, gây mất lòng tin nhất, làm xói mòn bản chất Đảng đó chính là sự suy thoái cả về tư tưởng chính trị và đạo đức, lối sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên; cái này thật là nghiêm trọng.
Xem xét lại lịch sử, ông vua nào không muốn mình là bậc minh quân để thần dân được nhờ, để đất nước được thịnh trị, để bản thân được lưu danh hậu thế. Nhưng các biện pháp tự xây dựng, tự chỉnh đốn đều mang tính chủ quan duy ý chí nên hiệu quả bấp bênh. Có được mấy ông vua là minh quân trong một triều đại? Từ thời nhà Lý, qua nhà Trần, đến thời nhà Lê, nhà Nguyễn, mỗi thời chỉ được vài vị minh quân đầu triều còn sau đó là chấm hết. Chấm hết cho chế độ mà còn chấm hết cho vận mệnh của nước nhà.
Bây giờ các vị cũng đang tự xây dựng và chỉnh đốn với mục đích: “nâng cao năng lực lãnh đạo, sức chiến đấu của Đảng” tức là nâng cao đạo đức và năng lực cai trị của mình.
Giải pháp đưa ra là tự phê và phê. Giải pháp ấy không có gì mới mẻ vì là sự lặp lại những gì từ thời mồ ma Mao Trạch Đông đã dùng và tỏ ra không mấy hiệu quả. Chưa nói đó là công cụ bị Mao lợi dụng để thanh trừng nội bộ mỗi khi y mắc sai lầm nhằm tiếp tục củng cố ngôi vị cá nhân độc tôn của y. Các vị cũng liên tục sử dụng giải pháp nầy từ xa xưa đến nay trong mỗi lần xây dựng và chỉnh đốn Đảng nhưng không lấy gì tỏ ra có hiệu quả bởi lẻ đến hôm nay lại báo động sự suy thoái đạo đức và lối sống của một bộ phận không nhỏ đảng viên đến mức nghiêm trọng, đến mức là chuyện sống còn của Đảng.
Vận mệnh đất nước tùy thuộc vào đạo đức của các vị, nhưng kết quả của việc xây dựng và chỉnh đốn đạo đức và lối sống của các vị lại không lấy gì đảm bảo qua các giải pháp đưa ra.
Các đảng phái chính trị uy tín có tuổi đời trên dưới trăm năm ở Âu, Mỹ như Đảng Lao Động, Đảng Bảo Thủ (Anh), Đảng Xã Hội (Pháp), Đảng Cộng Hòa, Đảng Dân Chủ (Mỹ)… không hề thấy họ mở ra các cuộc chỉnh đốn rầm rộ tốn kém, đảng viên của họ không hề phải phê bình đấu tố lẫn nhau đến tang thương nhưng họ có bao giờ báo động về tình trạng suy thoái đạo đức và lối sống của cán bộ đảng viên của họ.
Ấy là do giải pháp gì?
Rất đơn giản: Các đảng đó tự đặt mình xuống dưới pháp luật. Pháp luật tự nó điều chỉnh đạo đức và lối sống của mỗi đảng viên như tất cả các công dân khác.
Vậy tại sao các vị không thử thực hiện giải pháp tốt đẹp và đơn giản nầy nhỉ?
Hãy đặt các tổ chức của Đảng CSVN vào trong khuôn khổ pháp luật và xây dựng một nhà nước pháp quyền thực sự, đó là giải pháp xây dựng và chỉnh đảng tốt nhất.
Rất mong thay.