Hồ Lan Hương - ...Và có dễ gì bỏ sức lao động, hay chất xám chân chính ra để kiếm vài triệu, hay vài chục triệu đô trong thời gian nhanh thế? Ngoài trừ mua dê bán chó, lấy mỡ nó xào nó, lấy cái quan hệ lobby cấp cao để kiếm lợi nhuận siêu khủng khiếp như vậy, và để đồng tiền trong túi quan có thể sinh đẻ thì đương nhiên phải có đám cào cào, bọ ngựa ấy nhảy ra rửa sạch quay vòng vào bất động sản hay những dự án sẽ thu tiền mệt mỏi vì đếm... Cái kiểu giàu xổi từ phá rừng, múc dầu lên bán, đào lấy tài nguyên của cả một đất nước bán đi lấy tiền bỏ túi riêng đang là một cách làm tuyệt diệt cả một dân tộc, chứ chả phải giàu có gì. Bởi thế ở Việt nam không có người giàu - mà chỉ có những thằng lắm tiền nhờ thời cuộc...
*
Giàu như Bill Gate , giàu như Buffee Warren, Hay tay chủ Huyndai, hay chủ các tập đoàn lớn ở Nhật, Mỹ, Âu....Nhìn theo dòng lịch sử và thời gian họ giàu bởi khối óc, chất xám và kinh doanh sản xuất đúng nghĩa.
Người giàu Việt Nam thì sao?
Những người đã từng sống ở miền Bắc đều biết, sau mấy cuộc cải cách tất cả đều nghèo như nhau, tất cả đều chui vào những cái hũ nhét nhau như chượp mắm và những bữa ăn chỉ có muối, may mắn có chút muối vừng ăn cơm độn. Thịt hay cá đều là những món ăn xa xỉ, quần áo tem phiếu đồng loạt, cho dù ai có tiền cũng chẳng mua nổi những món ngon vật lạ bởi tất cả đều là tem phiếu. Bọn làm thương nghiệp chỉ có thức ăn ngon hơn một tí, gạo nhiều hơn một tí, quần áo dôi dư một tí- đã được dân định nghĩa là người giàu rồi.
Và duy nhất có một con đường để tìm tương lai hơn tí là đi tu nghiệp, nghiên cứu sinh ở mấy nước xã hội chủ nghĩa để kiếm chút chênh lệch lận lưng mua chút gì cho gia đình, tranh nhau từng xuất giống như chó giành cứt...( Ngày xưa chó ở ngoài bắc ít được ăn cơm mà chỉ toàn ăn cứt là chủ yếu).
Còn như bọn con cháu của Trường Chinh, Lê Duẩn..vv... và vv, thì chúng chưa hề biết đến đói là gì, bởi tiêu chuẩn Tôn Đản thì ê hề thức ăn ngon vật lạ, kể cả nhập khẩu từ nước ngoài về Việt Nam để phục vụ cho những cái mõm sói đang nắm quyền sinh sát. Chuyện này thì mình biết rõ vì có thời gian ở cạnh nhà quan to, mình hay được chúng chia cho mấy khúc bánh mì kẹp thịt hảo hạng vì có công giải bài tập cho chúng. Trong khi đó, nếu có một hào xôi vừng đã là bữa sáng hoành tráng với bọn nhóc tụi mình.
Chỉ cần một cú điện thoại là hải quan sân bay phải gật đầu để con cháu mấy thằng lớn xách hàng va li vàng, tiền ngoại, đồng hồ đem từ nước ngoài về lọt qua cửa khẩu êm thắm - chúng đi mua sắm toàn đồ xịn ở những cửa hàng xịn bên Đông Âu thời bấy giờ - mình được nghe kể thế và hiểu ra là à, dân con quan chúng nó giàu. Hỏi giàu ra sao, mình chả biết đường giải nghĩa.
Đùng một phát chúng thắng miền Nam và đất nước hòa thành một - và mình theo cha vào Sài gòn, mình mới biết à thì ra trong Nam giàu quá - thịt cá ăn thoải mái, được ăn cơm không độn, lại còn có truyền hình để xem, quạt máy mỗi phòng đều có... nhưng mình cũng vẫn chưa biết đến vàng, đến xoàn, đến nữ trang là cái gì... chỉ biết nhà to đùng vật vã mà có vài người ở, lại còn có người giúp việc. Mình cứ tròn xoe mắt mà xem dân tình giàu theo cái mình hiểu như thế. Vui chưa tày gang - cải tạo tư sản mại bản, cải tạo tư sản dân tộc, cải tạo công thương xảy ra, người người lại xếp hàng mua theo tem phiếu- còn con cháu các sói lớn sói nhỏ chúng vẫn sứớng (Bạn học chung mình môt năm là con gái MCT).
Năm 90 đổi mới- sản xuất cái gì, làm ra sản phẩm gì để mà có hai mươi năm thôi, có kẻ giàu, giàu đến nỗi tiền xài bốn đời cũng không hết, hoặc giàu tới nỗi con gái của ông Lớn cỡ trung trung bay vào Sài gòn buổi sáng để kịp mua, gắn xoàn cái bộ vòng, nhẫn bông tai hột xoàn chỉ trả bằng một vali samsonite tiền đô mới cứng rồi bay ra HN ngay để kịp sáu giờ chiều tiệc sinh nhật. - mình chỉ là một con sẻ nhỏ vô tình ghé tới mà thấy va li tiền đô đầy nhóc chuyển vào trong cho máy đếm.
Chiều dày hai mươi năm của kẻ làm giàu nó bộc phát quá nhanh nên bản thân kẻ giàu không kịp học được chữ sang- mà chúng chỉ học được chữ sành điệu!
Và có dễ gì bỏ sức lao động, hay chất xám chân chính ra để kiếm vài triệu, hay vài chục triệu đô trong thời gian nhanh thế? Ngoài trừ mua dê bán chó, lấy mỡ nó xào nó, lấy cái quan hệ lobby cấp cao để kiếm lợi nhuận siêu khủng khiếp như vậy, và để đồng tiền trong túi quan có thể sinh đẻ thì đương nhiên phải có đám cào cào, bọ ngựa ấy nhảy ra rửa sạch quay vòng vào bất động sản hay những dự án sẽ thu tiền mệt mỏi vì đếm.
Bây giờ mọi người đều nhìn thấy rõ, những kẻ tiêu tiền vô tội vạ đều nợ cùng mình từ đại gia thủy sản, Quốc. C, hay bầu Đực vân vân... kẻ nợ ít cũng vài trăm tỷ, nợ nhiều lên cả ngàn - đồng tiền tự dưng nhảy vào túi từ những quan hệ bất chính thì kẻ đó chúng cũng xả tiền như giấy lộn thôi làm gì biết đến cái đạo đức xài tiền?
Cái kiểu giàu xổi từ phá rừng, múc dầu lên bán, đào lấy tài nguyên của cả một đất nước bán đi lấy tiền bỏ túi riêng đang là một cách làm tuyệt diệt cả một dân tộc, chứ chả phải giàu có gì. Bởi thế ở Việt nam không có người giàu - mà chỉ có những thằng lắm tiền nhờ thời cuộc.
Bỗng dưng tới đây lại nhớ câu chuyện thằng bán táo... mơ làm giàu... bán một quả lời thành hai, hai thành bốn và ba hôm sau bỗng dưng bà cô chết để lại cho một gia tài mấy triệu đô - thế là thành giàu... nhờ bán táo.
Kẻ giàu sang kiếm tiền gian nan - khi chi ra, đắn đo lựa chọn. Kẻ lắm tiền hợm mình quăng tiền ra như núi để rồi trở thành hành khất cũng chẳng bao xa - Gương Minh Phụng còn đó... chỉ bó chiếu mà chôn.

Bầu Đức thì ăn sẵn gỗ trên rừng Gia Lai Công Tum, Chúa Đảo Tuần Châu thì ăn từ đất dự án của Hạ Long, tên nhãi con Quốc Cường đô la thì mẹ cũng ăn ra từ đất...Nói tóm lại các "đại gia" Việt cùng bọn tư bản đỏ trong ĐCS VN đều ăn cướp tài nguyên của đất nước, bọn chúng chẳng cần tích lũy tư bản gì nhiều, chỉ cần vài mánh trúng quả là chúng lên đời ngay thành đại gia thiếu gia này nọ...Hình ảnh tởm lợm nhất của chúng là dùng những đồng tiền bẩn đấu giá, khoe của trên nỗi đau tủi nhục của người dân nghèo. Rồi cũng có ngày chúng bị nhân dân nổi lên lật đổ và trừng trị thôi.
Trả lờiXóaMình thấy trong đám nhiều tiền này có tay bác sỹ trẻ chủ thương hiệu Cà phê Trung Nguyên là tử tế trong sạch, Làm giầu cho mình và mở ra một thương hiệu ca phê Việt ra quốc tế tạo công ăn việc làm cho nhiều người dân.
Xóacái quan trọng : quyền tư bản người dân không chịu đòi cứ khăng khăng ôm cái vô sản , điển hình là quyền sở hửu đất. một cái sổ đỏ chỉ là quyền xử dụng đât' thế mà mọi người đã tự sương'...đòi lại quyền sở hữu đất là đòi lại quyền tư bản...khi quyền tư bản vào tay nhân dân thì vô sản tiêu vong.
Trả lờiXóaỞ VN có rất nhiều người nhiều tiền đó là sự thật nhưng tôi không dám tin rằng các vị làm giàu bằng tài năng của mình . Các đại gia VN có khi nào suy nghĩ cách kiếm tiền của mình có hợp lý không ? Trong kinh doanh ở VN nếu không lobby chung chi hối lộ mà thành công như các vị kể trên thì thật là thiên tài . Đa số những tỷ phú ở các nước khác người ta thành công là do tài năng . Sau khi đã thành công rồi họ dùng những kiến thức , kinh nghiệm và tiền bạc của họ để hướng dẫn chỉ vẻ và tạo mọi điều kiện để truyền lại cho mọi người cách nghĩ cách làm bằng các hình thức sau ( viết sách , giảng dạy ….từ thiện ….) với ươc mong cho xã hội tốt đẹp hơn .
Trả lờiXóaCòn ở VN thì sao ?
Đa số chỉ biết kiếm tiền bằng mọi giá bất chấp đạo đức liêm sĩ miễn là có tiền
Khi có tiền muốn chứng minh rằng ta là đẳng cấp qua cách xài tiền hay khoe mẽ như chúng ta đã thấy gần đây . Với mục đính chứng tỏ rằng ta đây hơn người khác . Đối với những con người ấy tôi nghĩ đồng tiền họ làm ra không được sạch sẽ lắm .
Tại sao quê hương VN lại như thế ? chắc có thể do sự lảnh đạo sáng suốt của ĐCS
" Người ăn không hết, người lần chẳng ra" đó là kết quả của sự lãnh đạo "sáng suốt" Của ĐCSVN trong hơn nửa thế kỷ qua.
XóaCái mất lớn nhất là làm cho đạo đức suy đồi hết cứu chữa, con người trở nên gian dối: nói dối, làm dối và tất tất đều là dối trá.
Ở thời buổi đầy bóc lột, cởi cổ đè đầu nhau mà sống. Thì khi giàu lên mau chóng thì có đáng được vinh danh hay phỉ nhổ?
Trả lờiXóakhông giàu được như Người Ta nên tức ak?.........Có giỏi thì tự làm giàu đi
Trả lờiXóaphải có quyền lực mới dám làm tiền dưới chế độ cộng sản trị chứ
Trả lờiXóakhông thì kinh doanh gì cũng phải qua cửa công an ...
Trong chế độ toàn trị , muốn làm giàu thì phải tàn nhẫn và cực kỳ lưu manh.
Trả lờiXóaBạn ngẫm lại mà xem có rất ít hoặc hầu như không có đại gia quan tâm đến tình hình đất nước, sự mất còn của Tổ quốc...Tại sao vậy ?
HỒ LAN HƯƠNG nên xem lại trường họp MINH PHỤNG,anh ta là một con chốt thí bi cường quyền dụ khi,thật sự tài sản MINH PHỤNG đễ lai hơn gấp nhiều lần tiền nơ,nếu không bó chiếu chôn minh phụng thì làm sao chúng nó cướp được của cải tài sản MINH PHỤNG đễ lại ,theo tôi MINH PHỤNG CÓ TÀI KHÔNG ĐÚNG THỜI,vì quá tin tưởng nên bị cộng sản lơi dụng mà thôi./.
Trả lờiXóaTôi xin kể ra một câu chuện như vầy, qua đó đủ thấy tại sao họ( lớp tư bản đỏ bây giờ) lại giàu như thế. Số là sau mấy chuc năm về thăm quê, gặp lại cánh bạn học cũ mà hiện nay thuộc dạng "sỹ phu Bắc kỳ"... uống trà "quặu" nói chuyện chánh trị. Tụi hắn hỏi tui rằng: "mi có biết ở Việt nam ta thứ gì là đắt giá nhất không?"...Tui nghĩ hoài không ra và còn đang nhăn trán thì một đứa trong bọn nói: "đó là mực bút bi đó"... Tui ngã ngửa nhìn hắn rất là... không hiểu hắn có mát không thì hắn nói: " Chứ lại không đắt à... một chữ ký cho dự án triệu đô không kiếm được năm chục ngàn đô à... phải không mi". "Tham nhũng" là từ nói cho nó "sạch" cái lỗ tai hay là từ ngữ của cánh quân sư quạt mo họ dùng trong các báo cáo hay các bài phát biểu viết dùm cho các xếp đọc...chứ đó đúng là hành động ăn cắp của xã hội! phải dùng từ "ăn cắp" mới đúng! Họ ăn cắp mà không ai bắt họ được vì họ nắm quyền giữ đồng tiền của xã hội... họ muốn làm gì thì làm...mà "Độc đảng, độc trị" nó thế...Thế thôi!!!....Không khéo tui lại "vô tình" vẽ đường...cho hưu chạy...như các cụ hay nói.
Trả lờiXóa