Trần Dân Tiên và cái chết bí hiểm của Trần Đăng Ninh - Dân Làm Báo

Trần Dân Tiên và cái chết bí hiểm của Trần Đăng Ninh


Trần Đăng Ninh là ai?

Trần Dân Tiên thì ai cũng biết là ai rồi, mặc dù Tiên chỉ như ma, chả là ai cả, chỉ là cái tên mà tình báo Hoa Nam gán cho là tác “giả” của tác “phẩm” nhào trộn cám heo tiểu sử Cuông + Hồ thành lãnh tụ cách mạng “chính danh” của CSVN. Nhưng Trần Đăng Ninh là ai thì ít ai biết rõ, và tại sao ông ta lại liên quan đến Tiên “ma” thì càng ít ai nghĩ đến hơn, cần phải nói ra cho rõ hơn. Và đó là chủ đích của tôi trong bài viết này.

Trần Đăng Ninh sinh 1910 tại huyện Ứng Hòa, tỉnh Hà Đông, tham gia đảng CSĐD từ những năm 1930 trong phong trào công nhân ngành in. Tháng 11/1940 ông dự Hội nghị TW7 cùng cùng Trường Chinh, Hoàng Văn Thụ, Hoàng Quốc Việt, Phan Đăng Lưu... Đến tháng 5/1941 là ông ủy viên dự khuyết BCH TƯ, và tháng 7/1941 là bí thư Xứ ủy Bắc kỳ (sau HN TW8 ở hang Pắc bó do Hồ chủ trì vào tháng 5/1941)...

Năm 1945 Trần Đăng Ninh tham gia Tổng bộ Việt Minh, năm 1947 là Trưởng ban Kiểm tra BCH TƯ kiêm phó Tổng thanh tra Chính phủ. Cuối năm 1950, sau chuyến đi Trung Quốc đầu năm 1950 theo Hồ cầu viện, là Chủ nhiệm Tổng cục Cung cấp (tiền thân Tổng cục Hậu cần), là phó bí thư Quân ủy TW (chỉ sau Giáp là bí thư Quân Ủy TƯ, và trên Nguyễn Chí Thanh là ủy viên Quân ủy TƯ) từ 1950 đến khi chết bất ngờ bí hiểm ở tuổi 45 vào năm 1955.

Trần Đăng Ninh khi chết năm 1955 là nhân vật quyền lực và uy tín thứ hai trong quân đội VN lúc đó, chỉ sau Giáp. Về đảng ông Ninh là ủy viên Trung ương từ Đại hội II năm 1951, bí thư Xứ ủy Bắc kỳ - ngang chức với Lê Duẩn lúc đó là bí thư Xứ ủy Nam kỳ, chỉ sau Hồ và Trường Chinh.

Ông Ninh có nhiều công trạng lớn với CSVN mà công trạng lớn nhất là tổ chức Hậu cần thành công cho các chiến dịch từ Biên giới cuối 1950 đến Điện biên phủ 1954 – tức là tổ chức nhận và đưa vũ khí, lương thực, quân trang quân dụng từ Tàu sang Bắc Việt nam để CSVN đánh Pháp. Ngày nay chúng ta biết, chính vũ khí, quân trang, lương thực của Tàu (cộng cố vấn quân sự Tàu) - chứ không phải “tài ba” của Giáp, là yếu tố quyết định thắng lợi cuộc chiến Đông dương chống Pháp của VN... Đấy cũng là những khoản vay nợ Trung cộng đầu tiên và rất khủng của CSVN, góp phần trong khoản nợ 870 tỷ đô la (cả gốc và lãi?) mà Trung cộng đang đòi CSVN trả hôm nay?

Trần Đăng Ninh trong Chiến dịch Biên Giới (từ trái sang: Ủy viên Quân ủy Trung Ương Bùi Quang Tạo, Chủ nhiệm Tổng cục Hậu cần Kỹ thuật Trần Đăng Ninh, Đại tướng Tổng tư lệnh Võ Nguyên Giáp, Phó Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Lê Liêm, Thiếu tướng Hoàng Văn Thái - Tổng tham mưu trưởng Quân đội nhân dân Việt Nam (hàng sau).

Nói cách khác, vai trò của Ninh quan trọng hơn vai trò của Giáp, công của Ninh to hơn công của Giáp trong chiến tranh Đông Dương giai đoạn 1950-1954, dù cả hai đều “ăn theo” Tầu cộng (cố vấn và vũ khí...), uy tín trong đảng của Ninh cao hơn và thâm niên hơn Giáp nhiều... nhưng Giáp được Hồ ưu ái hơn vì năm 1940 đã sang Tàu cõng Hồ về...?

Tại sao Trần Đăng Ninh phải bắt ngờ chết trẻ trên đỉnh vinh quang?

Theo thông báo chính thức của CSVN thì Trần Đăng Ninh chết do bệnh hiểm nghèo tại nhà riêng. Có nhiều điều mờ ám trong cái chết bất ngờ của ông Ninh, nhưng dường như chưa ai nêu ra. Dù không giống những cái chết bất ngờ của “những đồng chí từng cùng công tác” với Hồ như Hồ Tùng Mậu, Lâm Đức Thụ... vì mãi sau 1941 ông Ninh mới gặp/biết Hồ, nhưng... đích thân Hồ đã đến viếng đám tang Ninh (kiểm tra xem Ninh chết thật chưa?).

Nghiên cứu lại tiểu sử sự nghiệp của Trần Đăng Ninh và những sự kiện trước và sau cái chết của ông ta, thì ta thấy đúng là Ninh phải chết khi đó (1955) thì các sự kiện sau của cách mạng cộng sản VN sau đó mới có thể diễn ra được như nó đã diễn ra. Ví dụ, nếu ông Ninh không chết năm 1955, khi mà Hồ vẫn chỉ tự nhận là Hồ, chưa dám tự nhận là Nguyễn Ái Quốc/Nguyễn Tất Thành (ở đây ta tạm coi tên Nguyễn Ái Quốc là “của” Thành, đã ăn cắp từ tên chung của nhóm Ngũ Long - Phan Châu Trinh, Nguyễn An Ninh, Phan Văn Trường, Nguyễn Thế Truyền, và Nguyễn Tất Thành), thì làm sao Trần Dân Tiên có thể chính thức xuất hiện và được Hồ/T.Lan chép lại để nghiễm nhiên nhận mình là Quốc?

Tại sao tôi nói vậy? Bời vì, qua nghiên cứu tiểu sử của Trần Đăng Ninh, chúng ta sẽ thấy rõ ràng ông Ninh đã biết rõ hơn bất cứ cán bộ CSVN nào khác - trừ bộ ba Đồng-Chinh-Giáp và có lẽ cả Nguyễn Lương Bằng - rằng Hồ không phải là Quốc. Nhưng khác với Hồ Tùng Mậu hay Lâm Đức Thụ - những người biết rõ Quốc là ai nên không phải/không thể là Hồ, thì Trần Đăng Ninh có lẽ là người Việt Nam duy nhất biết rõ Hồ là ai nên không phải/không thể là Quốc.

Đó chính là một lý do quyết định Ninh phải chết để Hồ nhận mình là Quốc.

Ba lý do để Trần Đăng Ninh phải chết sớm

Lý do đầu tiên quyết định là do Ninh không phải người thuộc nhóm Đồng-Chinh-Giáp, tức nhóm biết Hồ là Tàu mà vẫn chấp nhận đó là lãnh tụ cách mạng VN rồi đi rước về Pắc bó đầu năm 1941, theo sự sắp xếp của Tình báo Trung cộng (Hoa Nam cục). Ninh chỉ biết và thỉnh thoảng làm việc với Hồ sau khi được cử là bí thư Xứ ủy Bắc kỷ từ tháng 7/1941, nhưng Ninh có tài làm công tác an ninh (điều tra, ám sát…) nên thường được Hồ cử làm đặc phái viên cho các vụ việc khó và ở xa… Ninh nắm cả Thanh tra chính phủ và thanh tra đảng, chỉ huy bộ Công an và bộ Nội vụ, các cơ quan Hành chính…

Lý do thứ hai là ông Ninh đặc biệt có tài điều tra và làm công tác an ninh, tình báo, phản gián. Đối với Trung cộng thì thắng lợi cách mạng của chúng ở Việt Nam không phải là giúp CSVN làm cách mạng mà là dùng đội ngũ an ninh, tình báo để thao túng CSVN. Cho nên những người CSVN mà giỏi về tình báo, an ninh, phản gián như Trần Đăng Ninh chính là đối thủ của chúng, là cản trở đáng gờm cho công việc ngầm của chúng. Thế mà, từ 1948 Ninh đã nổi lên như Bao Công của VN sau vụ án H122 đã giải oan cho hàng trăm người bị công an CSVN bắt giam và tra tấn để tìm ra gián điệp của Pháp mang bí danh H122 trong khu căn cứ địa Việt Bắc (ông Ninh đã kết luận là không có H122, chỉ là tin đồn nhảm (của Hoa Nam?)).

Vì lý do thứ nhất và thứ hai dẫn đến lý do thứ ba.

Đầu năm 1950 Hồ đã chọn Ninh là người đi theo Hồ về Tàu với lý do chính thức là sang Tàu đề nghị Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa của Mao công nhận Việt Nam Dân chủ Cộng hoà và đặt quan hệ ngoại giao. Thực chất là Hồ về Tàu xin Mao cứu viện đánh Pháp, vì từ 1945 đến 1950 Hồ và CSVN (với sự hỗ trợ của Hoa Nam cục) chỉ tập trung tàn sát hàng vạn người Việt không theo cộng sản và cạnh tranh với cộng sản trong việc giải phóng đất nước. Trong chuyến đi này, Hồ và Ninh đã được trung tướng tình báo Hoa Nam trưởng cụm tình báo gián điệp Hoa Nam ở Chợ lớn đưa đón về Bắc Kinh. (Về chuyến đi này của Hồ và Ninh, xin đọc bài của tác giả Huỳnh Tâm trên Dân Làm Báo: “Hồ Chí Minh – một gián điệp hoàn hảo” - Kỳ 7).

Tại sao Hồ lại chọn Ninh cho chuyến đi này mà không phải là ai khác trong bộ ba Đồng-Chinh-Giáp hay Nguyễn Lương Bằng, Hoàng Văn Hoan? Có lẽ Hồ muốn qua chuyến đi sẽ lựa dịp/tạo dịp kết nạp Ninh vào nhóm tay chân thân cận trên chăng? Và có lẽ ông Ninh đã không cho Hồ và tình báo Hoa Nam Cục cơ hội đó? Kết quả là, vì ông Ninh là người tài trong chính chuyên môn sở trường của Hoa Nam, nên ông Ninh đã có thể nhận ra Hồ là người Tàu nên mới có quan hệ đặc biệt cá nhân với nhiều lãnh tụ Tàu như thế. Nhưng điều đó rất có lợi trước mắt cho cách mạng Việt Nam, nên ông Ninh cũng đã chấp nhận lãnh tụ CSVN là người Tàu, như đại đa số CSVN khi đó và đến cả hiện nay - “tất cả vì sự nghiệp giải phóng đất nước, vì độc lập dân tộc”.

Tất nhiên, ông Ninh cũng như tất cả CSVN đã không nghĩ đến phần sau, sau khi gây hỗn loạn để cướp chiếm danh vị rồi, Hồ và Trung cộng còn muốn có “chính danh lãnh tụ” để thao túng cả dân tộc Việt để chiếm dần cả đất nước Việt Nam cho Tàu, nên chúng có nhu cầu tạo chính danh cho Hồ, bằng cách biến Hồ thành Quốc, và chúng đã bắt đầu từ 1948 qua tác phẩm “Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ tịch” của Trân Dân Tiên…

Vậy là, sau 1954, những kẻ như Ninh đã xong nhiệm vụ trong tay Hồ và Trung cộng, phải chết để chúng còn diễn tiếp các màn sau.

Màn sau, như chúng ta biết, mà ông Ninh không biết, là Hồ/T.Lan nhận mình chính là Quốc, là thằng Công, y như Trần Dân Tiên đã “kể chuyện”, năm 1961... (Về màn kịch này của Hồ - chỉ có thể diễn được sau khi Ninh chết, xin đọc bài “Sứ mệnh đích thực của “đồng chí” Trần Dân Tiên” của tôi, cũng trên Dân Làm Báo).

“Khóc” ông Trần Đăng Ninh...

Ông Ninh ơi, ông có ba tội lớn. 

Tội thứ nhất vì ông quá GIỎI nghiệp vụ mà lẽ ra chỉ dành cho Hồ và Hoa Nam tung hoành ở VN thôi. Chính vì thế ông phải đi sứ “về tàu” với Hồ để ông được Hoa Nam kiểm tra kỹ lại. Chính vì thế nên ông đã nhận ra Hồ là người Tàu sau mấy tháng về Tàu với Hồ đầu năm 1950 ấy. Tội này, cả đảng CSVN chắc chỉ có một mình ông có điều kiện và khả năng mắc được.

Tội thứ hai là ông đã tin Cộng sản TQ và/qua Hồ có thể giúp CSVN vì nghĩa vụ cộng sản quốc tế, mà quên lịch sử mấy ngàn năm của dân tộc Việt chỉ luôn bị Tàu cố thôn tính bằng mọi cách – tức là ông mắc tội NGU. Tội này, cả đảng CSVN của ông mấy triệu kẻ đến nay vẫn cùng mắc như ông...

Và tội thứ ba là, sao ông không bắt chước những kẻ ngu si như Đồng, như Giáp, như Chinh... không ngu cũng giả ngu ngậm miệng làm... vua, như chúng nó! Đấy là ông mắc tội NHẦM. Ông đã nhầm to vì cứ tưởng là cộng sản thì cũng là người, thậm chí là người chính trực, được! Không, ông ơi. Là cộng sản ở VN thì phải bán nước Việt cho Tàu - mà đã là kẻ bán nước thì có ở đâu dân tộc nào coi là người nữa đâu?!

May mà ông nhầm, nên ông phải chết sớm, nên ông không mắc tội bán nước như các đồng chí cộng sản của ông. Vì một điều nhầm đó, tôi tha oán giận ông, như oán giận cả bè lũ CSVN các ông đã đưa dân tộc Việt vào con đương hèn khốn theo gót Tàu khựa như hiện nay.

Cuối cùng, ông Ninh ơi, ông có biết tại sao ông phải chết ngay, và ông có biết ông đã chết dưới tay ai không? Ông chết vì Hoa Nam và Hồ còn phải “sinh ra” Trần Dân Tiên và T.Lan, mà nếu để ông sống thì lũ đó khó “rặn ra” được... tiểu sử Hồ/Quốc. Còn ai giết ông chắc ông đã biết ngay khi ông chết năm 1955 ấy rồi, chỉ là không ai muốn nghe điều ông nói từ sau bát hương thôi? Tên nó là... Trần Dân Tiên!




Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo