Trả lại tôi thời trai trẻ - Dân Làm Báo

Trả lại tôi thời trai trẻ

Cánh Dù lộng gió (Danlambao) - Họ tất cả những người từng là học sinh và không học sinh trong độ tuổi 18, từ đệ tứ (lớp 9), đệ tam (lớp 10), đệ nhị (lớp 11), đệ nhất (lớp 12). Tất cả đều chuẩn bị sẵn sàng để lên đường nhập ngũ bất cứ lúc nào, nếu rớt tú tài 1 thì vào Hạ Sỹ Quan Đồng Đế, đậu tú tài 1 thì vào Sỹ Quan Thủ Đức, có tú tài 2 thì vào Võ Bị Đà Lạt hay chọn trường Hải Quân và Không Quân, Chiến Tranh Chính Trị v.v...

Kẻ trước người sau hành trang lên đường theo lệnh Động Viên và theo tiếng gọi của non sông.

Họ từ khắp nơi trên 4 vùng đất nước quy tụ lại 4 trung tâm tuyển mộ nhập ngũ để ra các quân trường tuỳ theo họ chọn đơn vị cho đời quân ngũ của họ.

Họ chịu thử thách đời trai tại các quân trường trên 4 vùng chiến thuật, có người 3 tháng quân trường, người 6 tháng, người 9 tháng và 4 năm với các trường Võ Bị.

Thời gian huấn luyện là thời gian họ phải trải qua mọi thử thách để trở lên một người lính thực thụ sau khi mãn khoá học.

Hồi hộp nhất là khi xong khoá học các đơn vị vào quân trường để nhận tân binh, họ chia tay nhau bịn rịn lần cuối trước khi rời khỏi quân trường ra đơn vị mới.

Lần hồi hộp nữa là lần trình diện đơn vị trưởng của đơn vị mới, hồi hộp vì không biết ông đơn vị trưởng của mình mặt mũi ra sao, khó hay dễ.

Khi đã được phân phối ra các tiểu đoàn, đại đội, trung đội xuống tới tiểu đội lúc đó họ mới yên thân để tập làm quen với cái đám ma cũ có khi lại bắt nạt ma mới như họ.

Ra chiến trường lần đầu bỡ ngỡ phải làm theo lời dặn của những người bên cạnh và học hỏi cũng như bắt chước mọi người đi trước khi lâm trận.

Có người vừa mới chân ướt chân ráo bước xuống máy bay tới trình diện đơn vị đã lãnh trọn quả pháo lại khiêng lên máy bay trở về hậu cứ đơn vị, chờ người nhà tới làm thủ tục ra nghĩa trang tử sỹ.

Có người đụng trận đầu đã để lại trận chiến 1 giò hay 2 giò, 1 tay hay 2 tay, 1 mắt hay 2 mắt.

Làm trai thời ly loạn là như thế đó, may mắn lắm thì bị thương nhẹ loại 2 thì còn tạm lành lặn một chút, còn không thì cuộc đời kể như chấm dứt đời trai với 2 tay hay 2 chân cụt hoặc đôi ngươi khép kín.

Chiến tranh đã qua đi nhưng tất cả đều nuối tiếc cái tuổi thanh xuân đầy nhiệt huyết và hứa hẹn, phải bỏ lại sau lưng người thân để lên đường nhập ngũ, bỏ lại người yêu với những lần hẹn hò tâm sự vơi đầy, nơi ghế đá công viên, bỏ lại phố xá với ánh đèn màu quyến rũ để gò bó trong bộ quân phục tay ôm em 16 (M16) lăn lộn khắp chiến trường trên 4 vùng chiến thuật.

Có tiếc nuối cũng không thể trở lại thời trai trẻ cái tuổi bẻ sừng trâu cũng gãy, cái tuổi chỉ biết nhìn đời bằng cặp mắt đầy hy vọng và mơ ước để rồi vỡ mộng khi những viên đạn AK, những miểng đạn pháo ghim vào cơ thể trở thành tàn phế.

Trả lại tôi tuổi trẻ cái tuổi sung sức đầy nhiệt huyết nay còn đâu, dòng máu nóng còn đang chảy trong tim đã phải ngã ngựa gãy súng vì thời cuộc thay đổi, phải cắn răng chịu đựng những tủi nhục khi bị bên cho là thắng cuộc phân biệt đối xử như kẻ thù, bạc đãi, mỉa mai mà phải cắn răng chịu đựng.

Ngày 05/12/2018



Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo