Đặng Chí Hùng (Danlambao) - Đằng nào thì cũng đã "thống nhất" bằng đổ máu rồi, đằng nào thì nhân dân và các vị "lão thành cách mạng, nhân sỹ XHCN" cũng bị đảng "XẢO NGÔN" lừa dối rồi. Bây giờ không phải lúc kêu than đảng sửa sai, van xin đảng thay đổi vì đảng cộng sản không thể thay đổi. Và cũng vì chính danh dự của mình đã bị đảng, bị ông Hồ lợi dụng, lừa đảo bao năm qua, tôi xin kêu gọi các vị hãy quay về với nhân dân để tranh đấu cho tự do, dân chủ thực sự tại Việt Nam. Chỉ có thế thì mới đúng với tinh thần dân tộc Việt Nam trường tồn. Đừng để đảng lừa nữa và cũng đừng để thế hệ con cháu như chúng tôi phải xấu hổ về những nhận thức ngây thơ, tự hào quá khứ "cách mạng" của các vị. Hãy để tinh thần dân tộc lên tiếng trong con tim các vị và hãy để cho chúng tôi thế hệ trẻ Việt Nam tôn trọng sự thật. Sự thật thì mất lòng, nhưng mất lòng mà nhận ra cái sai của lũ bán nước, để nhân dân cùng một lòng đứng lên dẹp bỏ nó thì cũng là việc nên làm...
*
Muốn hiểu, nhìn rõ hơn về bản chất bán nước
và xảo trá của đảng CSVN ngày hôm nay, cần nhìn xuyên suốt
bản chất và quá trình bán nước của đảng trong suốt mấy mươi năm qua.
Kính thưa bạn đọc thôn Danlambao,
Như tôi đã từng đề cập ở các bài trước, ngoài loạt bài "Những sự thật không thể chối bỏ" về tội ác của ông Hồ Chí Minh, thì còn tiếp theo là loạt bài "Những sự thật cần phải biết". Loạt bài này gồm 30 bài nói về Việt Nam Cộng Hòa, đảng cộng sản Việt Nam và những cá nhân lãnh tụ khác của đảng cộng sản Việt Nam cho đến thời điểm hiện tại.
Dựa trên tinh thần những bài "Những sự thật không thể chối bỏ" và "Những sự thật cần phải biết", tôi xin trân trọng gửi đến bạn đọc bản cáo trạng tố cáo tội ác ông Hồ và đảng cộng sản Việt Nam, mong muốn bạn đọc tham gia ký tên hưởng ứng và đóng góp thêm tư liệu.
Thưa bạn đọc gần xa,
Trên thực tế đến hôm nay vẫn còn một bộ phận không nhỏ trong nhân dân và kể cả giới trí thức XHCN đang bị căn bệnh đó là căn bệnh xuất phát từ tù ngữ "thống nhất". Chính bởi cái cụm từ "thống nhất - giải phóng" mà hàng triệu con tim đất Việt đã phải ngừng đập. Và cũng chính bởi cái cụm từ đó mà cho đến nay chưa nhiều người dám đứng thẳng người để nhìn nhận lại lịch sử, nhìn nhận lại thực tế, nhìn nhận lại chính mình. Bản thân tôi cũng đã và đang ở trong cái môi trường của sự nhồi nhét và tẩy não của đảng cộng sản, tuy nhiên thật may mắn cho tôi là tôi sớm nhận ra nó chỉ bằng những quan sát, tìm hiểu và suy ngẫm, đặt câu hỏi cho những vấn đề liên quan.
Tôi viết bài này ngoài trả lại sự thật lịch sử, còn có thêm một ý nghĩa đó là một tiếng nói của một con người đồng cảnh ngộ bị nhồi nhét như rất nhiều người muốn cảnh tỉnh cho ai còn bị lầm tưởng về sự thống nhất đất nước của đảng cộng sản.
Trên thực tế, từ "giải phóng" và "thống nhất" luôn đi kèm như một thứ bình phong của đảng cộng sản biện hộ cho tội ác chất chồng của họ đối với dân tộc Việt Nam. Tôi đã đề cập đến sự xảo trá của cộng sản trong việc dùng từ "giải phóng" để lừa dối nhân dân ta qua các bài số 11,12,13 của "Những sự thật không thể chối bỏ", bài 2, 3 của "Những sự thật cần phải biết". Trong khuôn khổ bài này tôi xin phân tích thêm về một từ khác trong cụm từ làm bình phong tội ác của cộng sản - đó là "thống nhất".
Như tôi từng đề cập, không thể có chuyện "giải phóng ngược" khi một nước có nền kinh tế, văn hóa, giáo dục, dân trí, đời sống... nhân dân thua kém và trì trệ lại đi "giải phóng" cho một nước phát triển hơn mình. Và cái cớ "giải phóng" càng trở nên lố bịch hơn khi chẳng có nhân dân bị "kiềm kẹp" cũng như "xâm lược" của Mỹ. Đảng cộng sản chỉ dùng chính sách "ngậm máu phun người" để khủng bố nhân dân VNCH để đạt được mục tiêu xâm lăng VNCH - hoàn thành thâu tóm quyền lực, thâu tóm của cải, cũng như thực hiện chỉ thị của Trung cộng. Như tôi đã chứng minh tại loạt bài trước của mình, nước Việt Nam đã bị thống nhất trong yếu đuối, suy tàn là mục tiêu của Trung cộng, được thực hiện bởi ông Hồ Chí Minh. Bởi vậy hãy nhìn vào thực tại hiện nay, LẪN NHỮNG GÌ ĐÃ DIỄN RA HÀNG MẤY CHỤC NĂM QUA thì sẽ nhận thấy: CSVN đã và đang bán đứng, chuyển giao Việt Nam từng bước cho Trung cộng.
Tại sao? Tại sao nhân dân vẫn còn chưa đấu tranh mãnh liệt trước những hành vi bán nước trắng trợn, đàn áp, bóc lột nhân dân đến tột độ của đảng CSVN? Bởi vì chính những người đã từng bước nhận ra bộ mặt thật của đảng cộng sản vẫn nhầm lẫn ở vấn đề "THỐNG NHẤT".
Thứ nhất, theo từ điển tiếng Việt online (1) có định nghĩa như sau: "thống nhất là một động từ: hợp thành một khối có chung cơ cấu, tổ chức, thống nhất là một tính từ: có sự nhất trí với nhau."
Thứ hai, theo wiki (2) thì thống nhất là "Có sự phù hợp, nhất trí với nhau, không mâu thuẫn nhau, hợp lại thành một khối."
Như vậy có thể thấy là trên thực tế, thống nhất chỉ là một từ vừa là động từ, vừa là tính từ nói lên sự: hợp thành chung một cơ cầu và có sự nhất trí với nhau.
Vậy tại sao tôi lại nói "Thống nhất - Xin đừng xảo ngôn!" bởi vì cho đến giờ phút này thì cả hai sự định nghĩa về từ "thống nhất" đều bị đảng cộng sản lợi dụng nó như một món thuốc mê bịp bợm biết bao thế hệ người Việt Nam. Tôi xin chứng minh quan điểm của mình bằng tài liệu và luận cứ trong bài này.
1. Thống nhất để làm gì?
Nói cho đúng, bất cứ ai là con dân Việt Nam đều mong muốn có một đất nước độc lập, toàn vẹn và thống nhất thực sự. Đó là điều mà cá nhân tôi cũng rất, rất mong muốn. Nhưng thống nhất cũng không phải là cái cớ để làm bừa, làm sai, làm theo kiểu trò cướp giật, khủng bố chỉ để mong có quyền lực, làm suy yếu đất nước và đẩy những người anh em Việt Nam vào cảnh huynh đệ tương tàn, đầu rơi máu chảy.
Tôi đã từng đề cập, kẻ gây chiến là VNDCCH trong cuộc chiến 20 năm tại Việt Nam. Họ tiến hành việc khủng bố núp dưới chiêu bài "nhân dân nổi dậy" mà tôi đã vạch rõ trong bài 3 "Những sự thật cần phải biết". Và đảng cộng sản lợi dụng chiêu bài "Thống nhất đất nước" để đẩy nhân dân 2 miền vào khói lửa đau thương. Tại sao lại nói "thống nhất để làm gì?" bởi vì:
Thứ nhất, như tôi đã từng chứng minh rằng VNCH đang có sự dân chủ, phát triển hơn hẳn VNDCCH thì không cần đến giai phóng ngược (xin xem "Những sự thật không thể chối bỏ" phần 2, 3, 11, 12, 13 và "Những sự thật cần phải biết" phần 2). Vậy thì trong một chừng mực nhất định, hãy để cho sự dân chủ, tự do và phát triển được sinh sôi nảy mầm tại Việt Nam, ít ra là trên lãnh thổ Miền Nam Việt Nam. Như vậy theo dòng tiến hóa của lịch sử, của thời gian và quy luật đào thải tất yếu sự thống nhất sẽ phải đến. Tại sao phải có sự thống nhất vội vàng bằng vũ lực của cộng sản? Chỉ tại họ tham lam quyền lực cá nhân và vâng lời bán nước cho Trung cộng.
Thứ hai, như đã biết về đúng khái niệm "thống nhất" thì đây là một khái niệm chỉ sự nhất trí với nhau. Nhưng cộng sản và dân chủ làm sao có thể thống nhất bằng vũ lực, bằng chiến tranh. Đó là một sự cưỡng bức khái niệm cũng như xảo ngôn của cộng sản.
Nói rộng hơn thì nước VNCH là một nước độc lập, có chủ quyền hợp pháp được LHQ công nhận (xin xem thêm phần 3 của "Những sự thật cần phải biết") thì tại sao cần phải "thống nhất" bởi một nước khác bằng vũ lực? Đó chính là xự xâm lăng bất hợp pháp được biện hộ bằng xảo ngữ của cộng sản: Thống nhất.
Sẽ có nhiều người cho tôi là không muốn thống nhất đất nước và chia rẽ vùng miền, nhưng tôi xin khẳng định là không phải như vậy. Đơn giản là tôi muốn thống nhất nhưng không phải bằng con đường vũ lực mà phải để cho nhân dân tự do quyết định số phận đất nước mình chứ không thể là ý thích, là mệnh lệnh ác độc của các chóp bu cộng sản. Điều này tôi xin giải thích rõ ở mục 2.
Thứ 3, như tôi đã từng đề cập, chính ông Lê Duẩn đã khẳng định cuộc chiến 20 năm với VNCH là "ta đánh cho Liên Xô, Trung Quốc" thì đâu phải là "thống nhất" nữa? mà nó đơn thuần là cuộc cưỡng chiếm một nước khác bất hợp pháp dưới chiêu bài "Thống nhất".
Chính việc "ta đánh cho Trung Quốc, Liên Xô" cho thấy sự phí nghĩa của sự "thống nhất" bằng bạo lực của cộng sản, bằng chứng là họ đẩy hàng triệu thanh niên hai miền vào cõi chết cùng với một nước Việt Nam suy tàn về nội lực cho Trung cộng dễ chiếm (xin xem thêm tại "Những sự thật không thể chối bỏ" phần 10). Đó là sự xảo ngôn của đảng cộng sản Việt Nam.
Thứ tư, nhận xét về sự việc này tác giả người Nga A. Steanovki của Viện nghiên cứu lịch sử Liên Xô cũ đã viết trong cuốn "Hồi ức Châu Á" của mình tại trang 44 như sau: "Về căn bản, cuộc nội chiến nào cũng xuất phát từ mâu thuẫn tôn giáo, chính trị hoặc lãnh thổ. Người ta có vô vàn lý do để biện minh cho mình. Đó là những sai lầm mà chính chúng ta từng ủng hộ nhiệt thành. Giá mà chúng ta biết dừng lại ở mức độ quan sát và hòa giải thì đã không có cuộc chiến Việt Nam. Ở đó, chúng ta đạt được mục đích là gây khó khăn cho người Mỹ. Nhưng cái giá phải trả là quá đắt cho hàng triệu sinh mạng vô tội".
Theo tôi, đây là một nhận xét khá khách quan của một đảng viên nhiệt thành của đảng cộng sản Liên Xô. Ông ta đã nhận xét đúng về nội chiến và đặc biệt nhận xét đúng về chiến tranh Việt Nam. Cuộc nội chiến mà đem đến chết chóc đau thương cho hàng triệu người vô tội đã bị che lấp bởi từ ngữ bóng bẩy "thống nhất" mà tác giả Steanovki viết trong cuốn sách dày 200 trang, xuất bản năm 2002 của ông là "vô vàn lý do để biện minh". Ông cũng cho rằng việc Liên Xô ủng hộ cái mỹ từ "thống nhất" của đảng cộng sản Việt Nam là sai lầm vì nó trả giá rất đắt: Mạng người.
Thứ năm, trong cuốn sách “Sự thật về quan hệ Việt Nam - Trung Quốc trong 30 năm qua” của Nhà xuất bản Sự Thật công bố 14/10/1979, phụ trách bản thảo đưa in là Phạm Xuyên và Đình Lai có đoạn:
“Trong chiến lược toàn cầu của những người lãnh đạo Trung Quốc, nếu họ coi Liên Xô và Mỹ là những đối tượng chủ yếu cần phải chiến thắng, thì họ coi Việt Nam là một đối tượng quan trọng cần khuất phục và thôn tính để dễ bề đạt được lợi ích chiến lược của họ...”, “Đường vẽ chấm là “biên giới” của Trung Quốc theo quan điểm bành trướng, những vùng đánh số là những lãnh thổ mà nhà cầm quyền Bắc Kinh cho là đã bị nước ngoài “chiếm mất” bao gồm: một phần lớn đất vùng Viễn Đông và Trung Á của Liên Xô (số 1, 17, 18), Át Xam (số 6), Xích Kim (số 4), Butan (số 5), Miến Điện (số 7), Nêpan (số 3), Thái Lan (số 10), Việt Nam (số 11), Lào, Campuchia…” và “Chủ tịch Mao Trạch Đông còn khẳng định trong cuộc họp của Bộ Chính trị ban chấp hành trung ương Đảng cộng sản Trung Quốc, tháng 8 năm 1965:
“Chúng ta phải giành cho được Đông nam châu Á, bao gồm cả miền nam Việt Nam, Thái Lan, Miến Điện, Malayxia và Singapore… Một vùng như Đông nam châu Á rất giàu, ở đấy có nhiều khoáng sản… xứng đáng với sự tốn kém cần thiết để chiếm lấy… Sau khi giành được Đông nam châu Á, chúng ta có thể tăng cường được sức mạnh của chúng ta ở vùng này, lúc đó chúng ta sẽ có sức mạnh đương đầu với khối Liên Xô-Đông Âu, gió Đông sẽ thổi bạt gió Tây…”
Rõ ràng đoạn trích này của người cộng sản Việt Nam cho thấy họ phải công nhận Trung cộng muốn “khuất phục” Việt Nam mà bao đời họ đã không làm được. Trung cộng tự coi Việt Nam là một phần của họ. Cuốn sách này lại đề cập tiếp:
“Trong cuộc gặp giữa đại biểu bốn đảng cộng sản Việt Nam, Trung Quốc, Inđônêxia và Lào tại Quảng Đông tháng 9 năm 1963, thủ tướng Chu Ân Lai nói: “Nước chúng tôi thì lớn nhưng không có đường ra, cho nên rất mong Đảng Lao động Việt Nam mở cho một con đường mới xuống Đông nam châu Á.”
“Để làm suy yếu và nắm lấy Việt Nam, họ ra sức phá sự đoàn kết giữa ba nước ở bán đảo Đông Dương, chia rẽ ba nước với nhau, đặc biệt là chia rẽ Lào và Campuchia với Việt Nam. Đồng thời họ cố lôi kéo các nước khác ở Đông nam châu Á đối lập với Việt Nam, vu khống, bôi xấu, hòng cô lập Việt Nam với các nước trên thế giới.” Và:
“Trong 30 năm qua, những người lãnh đạo Trung Quốc coi Việt Nam là một trong những nhân tố quan trọng hàng đầu đối với chiến lược của họ, luôn luôn tìm cách nắm Việt Nam. Muốn như vậy, nước Việt Nam phải là một nước không mạnh, bị chia cắt, không độc lập và lệ thuộc Trung Quốc.”
Như vậy âm mưu thôn tính Việt Nam bằng con đường cô lập, và gây chia rẽ và muốn gây nội chiến tại Việt Nam là một cứu cánh cho Trung cộng. Chính những người cộng sản Việt Nam cũng phải nói lên sự thực này. Trung cộng muốn một Việt Nam yếu đuối về cả con người và tài nguyên để họ dễ dàng nắm cổ. Trung cộng rất khôn khéo ở chỗ muốn Việt Nam chia đôi nhưng lại bán vũ khí cho Miền Bắc để gây chiến với Miền Nam. Nam Bắc đánh nhau chính là điều Trung cộng muốn. Chúng ta hoàn toàn có thể kiểm chứng thông tin về cuốn sách đã viết trên website của quân đội Việt Nam (Cộng sản) (3)
Nếu VNCH và VNDCCH tiếp tục cuộc chiến, Trung cộng có lợi thế: bán vũ khí đổi lấy biển đảo (xem "Những sự thật không thể chối bỏ" - phần 3); về chiến lược và chính trị là o bế được đảng cộng sản Việt Nam, giảm ảnh hưởng của Liên Xô và gây khó cho Mỹ.
Nếu VNDCCH thắng thì Trung cộng sẽ có thể yên tâm mà lấy Việt Nam một cách dần dần vì lúc này Việt Nam đã "thống nhất" trong suy yếu đuối và những người đứng đầu đảng cộng sản Việt Nam là của Trung cộng. Trung cộng xâm chiếm Việt Nam thật nhẹ nhàng không tốn đạn dược nữa. Bạn đọc quan sát kỹ tình hình Việt Nam và Trung cộng 80 năm qua sẽ thấy điều đó. Ngày nay điều đó càng rõ ràng hơn sau hội nghị Thành Đô và những biểu hiện như Hoàng Sa - Trường Sa của Việt Nam thành Tam Sa của Trung cộng hay Ải Nam Quan, thác Bản Giốc, bãi Tục Lãm... đã, đang và sẽ là Tây Nguyên... rồi cả Việt Nam. Nếu không sớm nhận ra âm mưu bán nước của đảng cộng sản Việt Nam, cả dân tộc sẽ rơi vào vòng nô lệ Trung cộng như Tây Tạng.
Thứ sáu, tài liệu của Liên Xô viết bởi nhóm tác giả đã từng hoạt động ở KGB, đăng trong cuốn sách có tên “Một bước đi lớn” do nhà xuất bản quân đội Liên bang Nga phát hành vào năm 1999 nói về hoạt động tình báo của Liên Xô có đoạn ở trang 126: “Khả năng rất lớn là Mỹ sẽ có vai trò quan trọng trong việc thiết lập hòa bình ở Đông Nam Á trong đó có Việt Nam. Trung quốc cũng hiểu điều này. Chính vì thế Liên Xô phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất là chủ nghĩa tư bản ngự trị tại nơi mà Liên Xô đang mong muốn xây dựng chủ nghĩa Xã hội…”
Rõ ràng là người Liên Xô một lần nữa khẳng định Mỹ vào Việt Nam để "thiết lập hòa bình" và Liên Xô đã thúc đẩy cho VNDCCH gây chiến với VCCH để mở mang chủ thuyết cộng sản chứ làm gì có "thống nhất" mà đảng cộng sản lừa dối nhân dân ta.
Thứ bảy, chúng ta cũng nên nhìn lại một chút xíu về sự việc công hàm 1958 của ông Phạm Văn Đồng do ông Hồ chỉ đạo công nhận Hoàng Sa - Trường Sa là của Trung cộng (xem "Những sự thật không thể chối bỏ" - phần 2).
Sự việc này nếu nhìn kỹ sẽ thấy điều gì? Về sự việc bán nước đổi vũ khí để gây chiến thì tôi đã chứng minh rõ ràng với bạn đọc rồi. Nhưng sự việc đó nói lên một khía cạnh khác của sự việc. Thời điểm đó thì HS-TS thuộc sự quản lý của VNCH. Cứ cho là đảng cộng sản Việt Nam muốn "thống nhất" đất nước thực sự đi thì tại sao lại không thống nhất phần đất thuộc về một nước Việt Nam thống nhất mà VNCH đang quản lý. Vậy đảng cộng sản không muốn "thống nhất" cả HS-TS hay sao? Vậy thì với lý do nào đảng cộng sản cũng cho thấy họ là những kẻ bán nước cho Trung cộng và cũng là những kẻ chỉ muốn tham lam quyền lực đỏ và tay sai cho quốc tế cộng sản chứ làm gì có "thống nhất". Chẳng có từ THỐNG NHẤT đúng nghĩa nào lại đem lãnh thổ của cái THỐNG NHẤT đó giao cho nước ngoài cả.
Kết luận: Đảng cộng sản chỉ lợi dụng từ ngữ "thống nhất" để lừa đảo nhân dân, đặc biệt là nhân dân miền Bắc để hi sinh cho lợi ích của đảng, của cá nhân lãnh tụ. Họ cũng lấy lý do "thống nhất" để gây chiến tranh phi nghĩa, bán nước cho Trung cộng. Đảng cộng sản thật sự là những kẻ xảo ngôn!
2. Thống nhất như thế nào?
Như trên tôi đã trình bày, tôi cũng như bao người Việt Nam cũng đều muốn "thống nhất" đất nước. Tôi viết bài này không có ý chia rẽ nhân dân và đất nước. Phải nói cho đúng, dù là làm gì thì các thể chế chính trị phải tôn trọng nguyện vọng của nhân dân và tôn trọng cuộc sống của nhân dân. Không thể dùng biện pháp bạo lực và khủng bố để thống nhất trong cưỡng bách được. Đảng cộng sản đã không làm điều này vì họ biết rằng nếu để nhân dân biết sự thật thì họ sẽ không ủng hộ cộng sản. Điều này kết hợp với bản chất gian manh của cộng sản là làm tay sai cho Trung cộng, cho quốc tế cộng sản đã không cho phép cộng sản thực thi điều này. Cộng sản đã tiến hành bạo lực để cướp nước khác, ép buộc nhân dân vào cái "thống nhất" theo thòng lọng của họ. Nếu mong muốn thật sự thống nhất và thương yêu dòng máu Việt Nam tại sao đảng cộng sản không làm theo những phương pháp sau đây?:
Thứ nhất, cứ thực hiện đúng hiệp định Geneve hoặc sau này là Paris 1973 để không gây chiến tranh với VNCH. Tại sao không chăm lo cho đời sống nhân dân miền Bắc như chính quyền VNCH đã làm đối với nhân dân Miền Nam. Nếu thực sự đảng cộng sản muốn thống nhất thì họ cứ lo cho nhân dân đi rồi thì tự khắc nhân dân sẽ tin họ trong một cuộc tổng tuyển cử dân chủ 2 miền như cách Đông và Tây Đức đã làm. Tại sao? Tại sao? Đảng cộng sản thực chất không lo cho dân, họ chỉ lo cho bản thân họ và đẩy nhân dân hai miền đến những đau thương vô hạn. Nói cho đầy đủ thì đảng cộng sản chỉ muốn cướp bóc thành quả của VNCH cũng như để thỏa mãn mục tiêu bành trướng và bản năng khát máu của chủ nghĩa cộng sản mà thôi.
Thứ hai, nếu đảng cộng sản muốn thật sự thống nhất tại sao không để cho nhân dân tự quyết định, đặc biệt là nhân dân Miền Nam. Như trong bài "Những sự thật cần phải biết" - phần 3 tôi đã chứng minh đảng cộng sản Việt Nam đã dùng chính sách khủng bố nhân dân để tiến hành xâm chiếm bằng bạo lực với nước khác. Nếu thật sự muốn nhân dân hạnh phúc và đất nước "thống nhất" thì đảng cộng sản không phải thi hành chính sách kích động khủng bố này.
Thứ ba, nếu thật tâm lo cho dân tộc, đặt quyền lợi của đất nước, dân tộc lên trên hết thì tại sao họ không học theo VNCH để yên dân, phát triển đất nước thì lúc đó nhân dân Miền Nam sẽ không cần kích động mà vẫn có thể theo cộng sản. Phải chăng cộng sản chỉ là những kẻ vô học, khát máu và hiếu chiến nên họ không thể làm gì khác ngoài "bạo lực cách mạng"?
Thứ tư, trong cuốn sách nghiên cứu khá sâu sắc về quốc tế cộng sản “Chủ thuyết của chúng ta” của học giả A. Schenalder - một đảng viên đảng cộng sản CHDC Đức - được ấn hành tại Đông Đức năm 1981, trên trang 93 có nói đến nhân vật Hồ Chí Minh được tạm dịch như sau: “Người cộng sản chân chính không đánh giá quá cao về tấm lòng nhiệt thành và lý tưởng dân tộc của Nguyễn Ái Quốc (Hồ Chí Minh). Nhiều vị lãnh tụ như Stalin nhận thấy ở ông ta một sự tư lợi cá nhân mà một người có tinh thần dân tộc ít có.”
Đoạn trích cho thấy ngay cả người cộng sản trong thâm tâm họ cũng nghĩ rằng ông Hồ không phải hoàn toàn hoạt động vì vấn đề dân tộc mình, ông ta nặng về “sự tư lợi” cho bản thân thì đúng hơn. Điều này cho thấy ông Hồ không hề hoạt động đơn thuần cho lý tưởng dân tộc mà chỉ vì lợi ích cá nhân. Như vậy chúng ta thấy, người đứng đầu đảng cộng sản Việt Nam không có "tinh thần dân tộc" thì "thống nhất" chỉ là cái cớ mà thôi. Thống nhất phải đặt lợi ích dân tộc lên hàng đầu, nhưng ông Hồ không có thì thống nhất cái gì? Chỉ là xảo ngôn.
Thứ năm, một đoạn văn trên website của tỉnh Thừa Thiên Huế đã công nhận sự kiện Nhật trao trả độc lập cho Việt Nam là có thật. Trong bài giới thiệu về điện Kiến Trung (4) có đoạn: “Ngày 9 tháng 3, Nhật đảo chính Pháp và thỏa thuận trao trả độc lập cho Việt Nam. Hai ngày sau, 11 Tháng Ba vua Bảo Đại triệu cố vấn tối cao của Nhật là đại sứ Yokoyama Masayuki vào điện Kiến Trung để tuyên bố nước Việt Nam độc lập. Cùng đi với Yokoyama là tổng lãnh sự Konagaya Akira và lãnh sự Watanabe Taizo.” Một website của đảng cộng sản cũng phải công nhận một sự thật lịch sử hiển nhiên là Nhật đã chấp nhận trao trả độc lập cho Việt Nam thông qua chính quyền của vua Bảo Đại.
Chính quyền Liên Xô sau khi nhận được tin Nhật trao trả độc lập cho Việt Nam đã phải thốt lên qua lời của Stalin “Thật sự khó khăn cho hệ thống xã hội chủ nghĩa khi Việt Nam được người Nhật ưu ái” - được ghi trong cuốn sách tại trang 233 có tên tạm dịch “Đường dài xã hội chủ nghĩa”. Cuốn sách này là tổng kết những phát biểu về xã hội chủ nghĩa Liên Xô và thế giới của Lê Nin, Stalin, Breznep.. được viết bởi N. Badasov, một nhà nghiên cứu lịch sử tại Liên Xô và cũng là đảng viên đảng cộng sản Liên Xô. Điều này càng minh chứng thêm cho sự kiện chính quyền Nhật trao trả độc lập cho Việt Nam là có thật.
Qua hai sự kiện này chúng ta thấy điều gì? Đó là Việt Nam đã bước vào giai đoạn thống nhất đâu có cần đảng cộng sản phải cướp chính quyền của ông Trần Trọng Kim - một chính quyên của Việt Nam thống nhất mà không cần đánh nhau, đổ máu? (xin xem thêm "Những sự thật không thể chối bỏ" phần 11, 12). Tại sao không thống nhất bằng cách cứ để cho chính quyền của ông Trần Trọng Kim hoạt động và điều hành đất nước rồi thông qua tuyển cử mà thi thố "tài năng" với chính quyền đó? Bản chất lừa đảo của đảng cộng sản là đây.
Kết luận: Đảng cộng sản không đi theo con đường hòa bình để thống nhất đất nước, không chấp nhận đảng phái đối lập nắm quyền đất nước dù đảng phái đó thực chất tốt hơn đảng cộng sản, dân chủ, tự do hơn đảng cộng sản rất nhiều. Không thiếu gì cơ hội cho thống nhất đất nước trong hòa bình. Đảng cộng sản cố tình bỏ qua điều đó. Họ chỉ muốn gây chiền mà thôi. Bản chất của kẻ khát máu và hiếu chiến thì không có chỗ cho THỐNG NHẤT TRONG HÒA BÌNH.
3. Kết luận chung:
Kính thưa bạn đọc!
Thống nhất đất nước là điều hợp lý và cũng là ước muốn có một Việt Nam thật sự vững mạnh. Nhưng không thiếu gì cơ hội mà đảng cộng sản đã cố tình bỏ qua. Họ cũng cố tình muốn chiếm thế độc quyền đến độc tài để nắm đất nước không thông qua các biện pháp ngoại giao cũng như tổng tuyển cử dân chủ.
Vì sao vậy? vì cộng sản chỉ làm say sai cho Liên Xô, Trung cộng để âm mưu nhuộm đỏ đất nước, làm đất nước suy yếu và dễ dàng giao cho Trung cộng theo từng bước. Nếu Việt Nam chúng ta thống nhất trong hòa bình thì với bản chất láo, lừa, đảng cộng sản không bao giờ đủ uy tín, tài đức để nhân dân bầu chọn. Vì vậy ông Hồ đã thực hiện cho được âm mưu của Trung cộng để "thống nhất" trong bạo lực dẫn đến cái chết của hàng triệu thanh niên hai miền một cách vô nghĩa. Hậu quả thì đến nay nhân dân vẫn đang ngày đêm gánh chịu.
Tôi viết bài này chỉ là sự khẳng định thêm mục đích của đảng cộng sản không phải là "giải phóng" cũng như "thống nhất" đất nước gì cả. Họ chỉ dùng biện pháp xảo ngôn để biện minh cho âm mưu đen tối của mình với nhân dân Việt Nam. Đã đến lúc những người tự cho mình là "nhân sỹ trí thức, lão thành cách mạng, có công với đảng..." hãy nhìn nhận lại sự việc "thống nhất" một cách rõ nét và thẳng thắn nhất để thấy chính họ bị đảng cộng sản mà đứng đầu là ông Hồ lừa dối. Những gì họ đang ân hưởng từ ân huệ của đảng cộng sản không phải là ân huệ mà đại bộ phận nhân dân được hưởng. Những ân hưởng đó như một thứ để lấy lòng, để che mắt các vị gọi là "nhân sỹ trí thức XHCN, lão thành cách mạng" mà thôi!.
Đằng nào thì cũng đã "thống nhất" bằng đổ máu rồi, đằng nào thì nhân dân và các vị "lão thành cách mạng, nhân sỹ XHCN" cũng bị đảng "XẢO NGÔN" lừa dối rồi. Bây giờ không phải lúc kêu than đảng sửa sai, van xin đảng thay đổi vì đảng cộng sản không thể thay đổi. Và cũng vì chính danh dự của mình đã bị đảng, bị ông Hồ lợi dụng, lừa đảo bao năm qua, tôi xin kêu gọi các vị hãy quay về với nhân dân để tranh đấu cho tự do, dân chủ thực sự tại Việt Nam. Chỉ có thế thì mới đúng với tinh thần dân tộc Việt Nam trường tồn. Đừng để đảng lừa nữa và cũng đừng để thế hệ con cháu như chúng tôi phải xấu hổ về những nhận thức ngây thơ, tự hào quá khứ "cách mạng" của các vị. Hãy để tinh thần dân tộc lên tiếng trong con tim các vị và hãy để cho chúng tôi thế hệ trẻ Việt Nam tôn trọng sự thật. Sự thật thì mất lòng, nhưng mất lòng mà nhận ra cái sai của lũ bán nước, để nhân dân cùng một lòng đứng lên dẹp bỏ nó thì cũng là việc nên làm.
Và cuối cùng xin chuyển thông điệp này đến với đảng cộng sản Việt Nam: Thống nhất ư? Các vị đừng xảo ngôn!
11/12/2012
danlambaovn.blogspot.com
__________________________________
Chú thích:
(1) http://tratu.vietgle.vn/hoc-tieng-anh/tu-dien/lac-viet/V-V/thống%20nhất.html
__________________________________
Chú thích:
(1) http://tratu.vietgle.vn/hoc-tieng-anh/tu-dien/lac-viet/V-V/thống%20nhất.html