Chiếc áo Cà sa không làm nên nổi một nhà tu - Dân Làm Báo

Chiếc áo Cà sa không làm nên nổi một nhà tu

David Thiên Ngọc (Danlambao) - Hắn ta lợi dụng lòng tin của bổn đạo, Phật tử để đăng đàn giảng thuyết Phật pháp... đang giảng kinh Pháp cú hắn ta chuyển hệ qua một buổi thuyết giảng ca tụng kẻ thù truyền kiếp Bắc phương Tàu khựa. Có một điều hắn là tay sai của tập đoàn bán nước CSVN ca tụng quan thầy thế nào là tùy thích... bởi trót mang lấy kiếp chó thì phải ăn... mà thôi. Đàng này hắn âm mưu gieo vào lòng Phật tử, vào nhân dân một tư tưởng cực kỳ phản động là "bóp méo lịch sử" và "vo tròn ngụy tạo" cho rằng TQ-VN là anh em cùng huyết thống không thể chối cãi...

*

Trong dân gian thường nói "một cánh én không làm nên nổi một mùa xuân" hay "một chiếc lá không làm nên nổi một mùa thu" nhưng một cánh én hay một chiếc lá lúc nào nó cũng vẫn thể hiện đúng bản chất của mình từ khi tạo hóa mới sinh ra.

Đàng này một chiếc Cà sa thì hoàn toàn khác hẳn về tính chất và ngữ cảnh. Nó không thể hiện được một chân lý nào hay nói lên được một điều gì một khi chưa xác định bên trong chiếc áo đó là nhục thân, xác phàm với bao điều sân si, cuồng vọng của kẻ phàm phu phục tử hay là hạt minh châu sẽ tỏa sáng dưới ánh mặt trời hay dưới ánh đèn khi màn đêm buông xuống.

Chiếc áo Cà Sa thật gần gũi với nhân dân VN ta, nó thể hiện một nền đạo lý Á Đông đẹp đẽ mà cái triết lý cao thâm ấy mở con đường sáng cho con người của nhiều nước trên thế giới nhất là Á Châu trong hàng ngàn năm qua. Không còn nghi ngờ gì nữa! Con đường của Phật pháp cao minh đã trở thành "Đạo" cho hàng trăm triệu người đi theo, lời Phật dạy đã thành "Kinh" cho người người tụng niệm và tu thân. Từ sâu thẳm trong triết lý của Phật học thì chúng ta không còn gì để nói thêm nữa. 

Tuy nhiên trong xã hội VN bất kể dưới thể chế nào cũng có không hiếm người lợi dụng áo nhà tu để làm trái với con đường của Phật pháp. Trong văn cảnh này tôi nhận thấy có những trường hợp sau: 

Thứ nhất là một số Phật tử, thầy tu Đạo chưa cao, Đức chưa trọng, Tâm thức chưa minh để phân biệt giả, chân. Không nhìn được thị phi để sa chân vào cám dỗ hoặc dễ dàng để cho ma đưa lối, quỉ dẫn đường... Thành phần này không đáng trách cho mấy vì lực tu và phẩm hạnh chưa cao, tầm nhìn thiển cận, tâm và trí có phần hạn chế. 

Thứ hai là hạng nói về triết lý Phật học thì tương đối thông, con đường phía trước của bậc tu hành phải đi và phải làm gì đều biết rõ nhưng vì một mục đích "U-Mặc" nào đó mà cố tình bán thân cho quỉ để làm tổn thương Phật pháp, làm ô uế Thiền môn, làm vấy bẩn Cà-Sa, bôi nhọ từng trang kinh của Phật để đạt được cái cứu cánh đen tối, bất minh. Hạng này trong kinh Phật đã dành riêng phần hậu quả và người đời cũng có chừa cho chúng một chỗ đứng riêng. 

Thứ ba là hạng đội lốt nhà tu, mượn áo Cà-Sa để che lấp hình hài của quỉ, hạng này đa phần dốt về văn hóa và đạo pháp. Chúng bắt đầu sinh sôi nảy nở ở đất nước VN kể từ mùa thu năm ấy. Từ khi loài cáo Hồ xuất hiện trà trộn trong dân gian gieo mầm ươm hạt. Loại mang mặt người nhưng dạ thú, loại "quỉ nhập tràng mặc áo Cà-Sa" đem kinh Phật phổ biến tự cho là giảng khắp nơi làm hình thức nhưng lại lồng bên trong những trang kinh, núp bóng từ bi, dựa cội Bồ Đề mà thực hiện mưu đồ của quỉ, ám hại bá tánh sinh linh.

Trong lộ trình cưỡng chiếm Miền Nam VN của CSBV, loại sư hổ mang ở hạng thứ 2&3 nhiều vô kể, sách vở xã hội đã ghi đồng thời lịch sử đang và sẽ phán xét.

Nơi đây ta đề cập đến hạng thứ 3 đang vung tay múa gậy trong xã hội VN. Loại quỉ ma đội lốt người mặc áo Cà-Sa tôi chỉ đơn cử gần đây một nhà sư gọi là thượng tọa thích đủ thứ mang thẻ đỏ với danh xưng Thanh Quyết. Các khoảng rượu thịt, karaoke ôm, giao du với đám xã hội đen, gái gú... và vạn thứ trên đời này hắn ta có đủ. Từ Hà Nội xuống Yên Tử Quảng Ninh ai ai cũng đều rõ. Có lần hắn sém bị cắt "con tự do" vì nhảy rào cố tình hái hoa có chủ. Tôi thiết tưởng nói nhiều hơn nữa về những thành tích của vị "đại sư" này cũng bằng thừa và chắc chắn là hắn sẽ cười thầm... vì thực ra hắn có phải là một nhà tu? Ai hiểu hắn hơn hắn? 

Ở hạng thứ 3 này toàn bộ con cháu của hồ với nhiệm vụ đội lốt Cà-Sa để làm tay sai cho đảng, kẻ tung người hứng khuynh loát xã hội, gây bất mãn, nghi ngờ trong nhân dân đối với Phật giáo, gây chia rẽ trong hàng ngũ Phật tử, làm bại hoại Phật pháp. Chẳng những đối với Phật giáo mà còn nhiều tôn giáo khác nữa với mục đích vô thần hóa xã hội.

Với bản chất vô thần từ trong trứng nước, sau khi thâu tóm được giang san Miền Nam VN, tài nguyên Quốc Gia, tài sản của dân tộc nằm gọn trong tay, các đảng viên cộng sản lại quay sang khẩn cầu thần thánh đến độ mê tín dị đoan với một ước nguyện đen tối là xin thần linh gia hộ cho được... còn đảng còn mình, giữ vững những gì đã vơ vét được. Chính Thủ Ếch cùng vợ con đi lạy lục cầu xin 8 hướng 10 phương, chùa chiền miếu mạo nào nghe linh thiêng cũng lên kế hoạch vi hành rồi sụp lạy quỳ xin... nhất là trong các kỳ chuẩn bị cho hội nghị T.Ư 6 & 7. Trong đó có những nơi mà trước kia bị chính tay hắn và đồng bọn đập phá tan tành.

Trong năm 2010 tên sư mang cốt quỉ Thanh Quyết nghe theo lời 3 Ếch đúc tim đồng cho Thánh Gióng và ngựa rồi yếm bùa, yếm chú để tượng người và ngựa thành thánh với tâm nguyện chở che cho chúng được vững vàng ngôi vị... thật là chuyện hoang đường.

Chưa hết, Thanh Quyết còn hùa theo 3 Ếch với công văn 7169 lên án và cấm cán bộ viên chức công nhân vào đọc Danlambao và các trang mạng lề dân khác nữa. Sau đó hắn ta đăng đàn ở nghị trường "cuốc hội" phát biểu theo đóm ăn tàn rằng "Nhiều mạng truyền thông internet đăng tải nhiều thông tin không đúng sự thật, truyền bá văn hóa đồi trụy, độc hại, trái thuần phong mỹ tục, bịa đặt xuyên tạc, gây dư luận xấu, hoài nghi đối với các lãnh đạo đảng, nhà nước. Chính phủ phải có biện pháp gì để ngăn chặn tình trạng không lành mạnh này, xử lý thế nào những người đưa thông tin không đúng sự thật." Thành tích, thành ma của tên CS giả nhà tu này dẫy đầy không kể xiết.

Gần đây lại lộ diện một tên CS đội lốt thầy tu mang tên thích Chân Quang cực kỳ phản động. 

Hắn ta lợi dụng lòng tin của bổn đạo, Phật tử để đăng đàn giảng thuyết Phật pháp... đang giảng kinh Pháp cú hắn ta chuyển hệ qua một buổi thuyết giảng ca tụng kẻ thù truyền kiếp Bắc phương Tàu khựa. Có một điều hắn là tay sai của tập đoàn bán nước CSVN ca tụng quan thầy thế nào là tùy thích... bởi trót mang lấy kiếp chó thì phải ăn... mà thôi. Đàng này hắn âm mưu gieo vào lòng Phật tử, vào nhân dân một tư tưởng cực kỳ phản động là "bóp méo lịch sử" và "vo tròn ngụy tạo" cho rằng TQ-VN là anh em cùng huyết thống không thể chối cãi với ngụy ngôn rằng hơn 4000 năm về trước vua Tàu là Đế Minh sinh ra Đế Nghi là anh và phong Thái tử. Sau đó sinh ra người em là Kinh Dương Vương thông minh xuất chúng. Vua Đế Minh quyết định truyền giang san cho Kinh dương Vương chứ không là Đế Nghi. Kinh Dương Vương với tấm lòng bao dung, kính trên nhường dưới nên tâu với vua cha rằng mình không nhận ngôi báu mà nhường cho người anh. Sau đó vua Đế Minh quyết định chia đôi sơn hà, phía nam thuộc về Kinh Dương Vương. Sau này Kinh dương Vương sinh ra Lạc Long Quân (thủy tổ Lạc Việt chúng ta). Từ đó hắn ta hợp thức hóa TQ-VN cùng một dòng dõi là không thể chối cãi gì được. VN ta cùng huyết thống với kẻ thù truyền kiếp. Như vậy hắn ta công khai xóa bỏ cội nguồn dân tộc Việt, xóa bỏ đất nước nghìn năm xương máu của tổ tiên mà sáp nhập vào đại Hán. qui phục Tàu cộng một cách triệt để.

Trơ trẽn và lố bịch hơn hắn tự vẽ rắn thêm chân lập luận rằng Kinh Dương Vương hiền lành đức độ với tâm thức nhường nhịn, kính trọng người anh Đế Nghi và nhường hết đất đai giang sơn cho người anh (ý hắn nói giao hết nước VN cho Trung cộng). Sau này Lạc Long Quân phiêu bạc về phương Nam (hắn dùng từ Lạc Long Quân vượt biên trái phép) gặp tiên nữ Âu Cơ và từ đó bỏ cả cơ đồ để được ở bên nàng. Với một con người lùn trí tuệ, u mê tâm thức mới lập luận rằng Lạc Long Quân bỏ cả giang san để được lấy Âu-Cơ. Chỗ này hắn cố tình tạo ra một ý thức mơ hồ để cho ai đó có tầm hiểu và nhìn không xa, trông không rộng sẽ nhứt thời hồ đồ nghĩ rằng Lạc Long Quân bỏ cội nguồn mà "theo gái". Lúc này hắn còn còn thể hiện bản chất trăng hoa phát tiết ra ngoài với câu nói rằng khi Lạc Long Quân gặp được Tiên Nữ thì "phút đầu gặp em, tinh tú quay cuồng... lòng đang giá băng bỗng ngập tràn muôn tia nắng..." Nếu với tư cách của một vị chân tu nhất là đang giảng đạo trước hàng trăm thiện nam tín nữ... từ xưa đến nay chưa hề có một vị nào thổ lộ ý tứ gợi tình gió trăng một cách lộ liễu như thế. Sau câu nói phảng phất hơi tình này thì cử tọa phát lên một loạt ồ... ồ... Tôi không hiểu đó là lời trầm trồ tán dương hay sự kinh ngạc và thất vọng về đạo hạnh của hắn từ các Tăng Ni Phật tử. Không biết sau buổi thuyết giảng đó, nửa đêm vào giờ tý canh 3 có bóng hồng nào lẻn vào hậu liêu để gởi hương cho gió như xưa kia loài khỉ đột (Tề Thiên) canh 3 lẻn vào hậu phòng ra mắt Quỉ Cốc tiên sinh?!

Trở lại với tư duy phản động và hồ đồ của thích Chân Quang. Hắn cho rằng với đạo lý thấm nhuần trong cốt lõi, nhiễm vào máu từ Kinh Dương Vương đến Lạc Long Quân và truyền mãi về sau là dân VN ta phải luôn luôn kính trọng và nhường nhịn đàn anh ở Bắc phương cho dù người anh đó có cuồng si, điên loạn tham lam, bẩn thỉu cỡ nào thì đàn em (VN) cũng phải cam chịu, nhịn nhục để giữ trọn đạo nghĩa. Như thế hắn nói thẳng ra rằng ngày nay bọn Tàu cộng Bắc phương có xâm lăng, cướp đoạt thì ta cũng phải cúi đầu thần phục! Hắn còn "láo"- chữ "láo" ở đây nằm trong ý nghĩa "mày láo nhệ!" chứ không phải là nói láo như dân Nam Bộ thường dùng. Hắn dám phỉ báng tiền nhân đã dày công xương máu đuổi giặc, vỗ yên bờ cõi là đức Lý Thường Kiệt. Người mà ngày nay trên mọi thành phố VN đều có đường mang tên người. Nước dòng sông Như Nguyệt còn chảy, Mặt trời, mặt trăng còn lấp lánh dưới dòng sông thì oai danh Lý Thường Kiệt vẫn ngời sáng muôn đời và bốn câu thơ:

"Nam Quốc sơn hà Nam Đế cư.
  Tiệt nhiên định phận tại thiên thư.
  Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm.
  Nhữ đẳng hành khang thủ bại hư!"

Còn lưu truyền muôn thuở trong sử xanh dân Việt.

Thế mà hắn ta dám cho rằng đức Lý Thường Kiệt đánh đuổi giặc Tàu là "hỗn" (nhắc đi nhắc lại nhiều lần) là xúc phạm đến bề trên. Chắc có lẽ tên thích Chân Quang này có cùng DNA với loài Hồ cáo. Nếu muốn phán xét hay răn dạy cho một ai đó có hành vi đúng sai thì người phán xét đó một là ở vị trí kẻ bề trên. Kẻ bề trên mới dám rầy la, qui kết con cháu, học trò đệ tử rằng "mầy hỗn" hoặc là kẻ đó là hạng vô loại, hồ đồ, thiểu năng trí tuệ, chẳng hiểu thị phi, không biết mình là ai, đang đứng chỗ nào nên ăn nói quàng xiên chẳng biết đâu là trời đất. Có lẽ tên Chân Quang này cùng "gen" với cáo Hồ ngày trước. Chính Chân Quang đã nói: Đời nhà Trần có Vua Trần Thái Tông và Trần Nhân Tông đắc đạo nhưng người dân vẫn xếp sau đức Trần Hưng Đạo. Hưng Đạo Vương được người đời tôn là Đức Thánh Trần. Thế nhưng cáo Hồ sau khi tha phương cầu thực làm toi mọi dưới tàu, trong bếp khắp nơi tìm cuộc sống, xin làm tay sai, nô lệ cho Pháp (qua đơn xin học trường thuộc địa với ý muốn được phục vụ cho đại Pháp) không được rồi phiêu dạt khắp nơi sau trở về đứng dưới tượng Đức Thánh Trần cao giọng "láo" rằng:

Bác anh hùng, tôi cũng anh hùng

Tôi, bác chung nhau nghiệp kiếm cung,
Bác thắng quân Nguyên, thanh kiếm bạc,
Tôi trừ giặc Pháp, ngọn cờ hồng.
Bác đưa một nước qua nô lệ,
Tôi dẫn năm châu đến đại đồng.
Bác có linh thiêng cười một tiếng
Mừng tôi sự nghiệp đã thành công!

Thật vô cùng "láo"! Trước hết vấn đề ai đó được phong anh hùng là xã hội, người đời tôn phong, còn ở đây Hồ tự phong. Tiếp theo chữ "bác" mà Hồ dùng ở đây có nghĩa là "anh" (người Bắc thường có cách gọi thay cho con của mình khi tiếp xã giao với ai đó ngang hàng - bạn bè gặp nhau là chào bác, khách vào nhà thì mời bác xơi nước). Hồ tự đặt mình ngang bằng với Đức Thánh Trần mặc dù thời gian cách nhau gần 700 năm. Thái độ trên thật là "láo" xưa nay chưa từng có cho nên câu dưới hắn lớn giọng "Tôi, bác cùng nhau..."

Hồ láo tiếp: Đức Thánh Trần chỉ đủ sức "đưa" mà đưa chỉ có "một nước" qua nô lệ, còn Hồ thì "dẫn" cả năm Châu đến đại đồng. Hắn dùng từ "đưa" đối với từ "dẫn" thật là ngạo nghễ và ngông cuồng. Xét từ đầu đến cuối bài thơ thì Hồ vô cùng "láo". Đúng như lời Trần Dân Tiên đã ca tụng trong "Cuộc đời hoạt động của Hồ chủ tịch" và T.Lan đã thể hiện trong "Vừa đi vừa kể chuyện". Giờ đây xác và hồn đang bị cầm tù, xiềng xích ở Ba Đình Hồ có nghe và lấy làm vinh với hai câu rằng:

"Cần Thơ có bến Ninh Kiều.
Dưới chân tượng bác đĩ nhiều hơn dân!!!"



Thích Chân U (U tối chứ không Quang minh) tiếp. Hắn tự phơi bày ra cái tầm thấp kém của mình, chứng tỏ cái sở học của hắn ở tầm của tiến sĩ củ sâm 3 Ếch mà thôi. Khi hắn đề cập đến phạm trù "chính trị". Hắn tự thú và nhắc đi nhắc lại nhiều lần rằng: "Chính trị theo chữ nghĩa là gì thì tôi không biết (đúng là đồ dốt) nhưng bản chất chính trị là thủ đoạn, là lừa dối, mưu mô, bỉ ổi, lường gạt v.v..." Đúng! Hắn chỉ hiểu phiếm diện một chiều, hiểu một cách xác thực của chính trong thâm tâm, đường lối của tập đoàn CSVN, CSTQ mà hắn cúc cung phụng sự mà thôi. Cái thứ chính trị bá đạo mà CS thực thi trong thế kỷ qua. Còn nền chính trị vương đạo thì Chân U này chưa đủ trình độ nhận thức và chưa được biết đến bao giờ, chính cái nghĩa của phạm trù chính trị hắn cũng chưa hiểu được thì vô phương... Nếu hắn ta đọc bài Hạ màn "bá đạo" của tôi đã viết thì có lẽ hắn sẽ mở thêm được tầm nhìn và trí hắn đỡ U một chút.

Về mặt văn hóa thì Chân U cho rằng văn hóa TQ là vĩ đại. Tất cả văn thơ, phim ảnh, các giá trị tinh thần, vật chất của TQ là bao trùm thế giới. TQ là bậc thầy vĩ đại của VN và nhiều nước. Người quân tử là xuất phát từ TQ, người TQ đi dạy từ triết học, văn minh và đạo lý cho toàn thế giới. Đến nỗi một tờ giấy có chữ Tàu cũng không ai dám vứt bỏ bừa bãi (sic...) không dùng đến thì đốt đi (như đốt vàng mã vậy) chứ không dám xúc phạm, làm ô uế vì chữ Tàu (chữ Nho) là chữ của "Thánh Hiền". Các công trình kiến trúc đền chùa miếu mạo đến một cái quán ăn bên đường cũng gấp trăm lần ở VN (sic... đúng là mang dòng máu Tàu khựa).

Cái đại phản động của kẻ mặc áo Cà-Sa Chân U là phớt lờ, phủ nhận công lao đánh quân Thanh xâm lược nước ta của vua Quang Trung mà ngược lại ca ngợi, tôn thờ quân xâm lăng là vua Tàu Càn Long, ca ngợi hắn là vì vua cực kỳ vĩ đại, là cực kỳ đạo đức, bao dung là anh minh mà ngàn đời ta phải học, ngàn đời phải biết ơn và tôn quí. Hắn còn lu loa cho rằng quân nhà Thanh đánh VN chỉ là giúp VN chứ không hề xâm chiếm. Bởi trong tâm thức của hắn và tập đoàn bán nước thì đất nước VN cũng là của TQ mà xâm lược cái nỗi gì??? Thành quả của tiền nhân suốt hơn 4000 năm lịch sử của dân tộc VN mà tên thầy tu giả hiệu Chân U, núp dưới lớp Cà-Sa nhà Phật đã xóa bỏ tất cả và sáp nhập vào đại Hán từ dòng máu đến lãnh thổ, con người, văn hóa và xếp dòng dõi Lạc Hồng từ tổ tiên cho đến chúng ta ngày nay đều vào bậc tôi thần của giặc Tàu phương Bắc. Thật cực kỳ phản động-Thế nên chúng ta cần phải soi xét cho kỹ bên trong những chiếc áo Cà-Sa là bậc chân tu hay lũ quỉ nhập tràng mà có phương cách để đón nhận hay xua đi!

Ngày 26/9/2013




Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo