Biển Đông: Tâm bão chính, chiến trường thế giới (bài 2) - Dân Làm Báo

Biển Đông: Tâm bão chính, chiến trường thế giới (bài 2)


Động cơ nào khiến Tàu cộng (Tc) quyết chiếm cho bằng được Biển Đông?

Ông bà xưa có nói “thuồng luồng không chịu ở cạn”, con cá kình, cá voi phải vùng vẫy ở đại dương, con đại bàng không bay trong hẻm núi. Nếu lỡ dạt vào bờ, rơi vào thung lũng thì chỉ là loài chim săn sắc cũng đủ mổ rỉa thịt loài thuồng luồng.

Với dân số trên 1,3 tỉ người, Tc phải vươn vòi ra thế giới, con đường để phát triển đồng thời nuôi mộng bá quyền thực hiện giấc mơ... lối hướng tới duy nhất và đầy tiềm lực chỉ là “Biển”. Trên bộ thì rừng núi chập chùng, muôn trùng hiểm trở mà Bắc, Đông Bắc vướng phải Nga. Tây, Tây Nam có Ấn Độ án ngữ. Đường giao thông thì khó khăn chỉ cục bộ một số nơi vậy con đường Đông Hải là bao la, là đường lên thiên đàng được lưỡi bò dẫn lối.

Như chúng ta đã biết trong bài 1 tôi đã có nói, Đông Hải phủ ngang qua lộ trình của tuyến hàng hải huyết mạch gần như là cho cả thế giới, nó nối liền từ Ấn Độ Dương ra Bắc Thái Bình Dương. Con đường hàng hải này cho dù một nước xa xôi tận bên trời Âu-Mỹ cũng phải quan tâm. Do đó bằng mọi giá Tc phải tự do vẫy vùng ngang dọc và tiến tới tham vọng làm chủ con đường này nếu muốn tranh ngôi siêu cường hàng đầu thế giới của Mỹ và cũng là sự sống còn của nhân dân đại lục.

Trong hơn 30 năm mở cửa ra 5 Châu với thuyết “mèo trắng-Mèo đen” của Đặng quân sư, với con đường biển đã đưa Tc bước một bước khá dài qua mặt kẻ cựu thù ở xứ Phù Tang mà đứng sau lưng lá cờ Hoa nhìn ra thế giới.

Tc muốn khống chế Đông Hải, trước hết phải thu phục VN về dưới trướng và dùng “sinh tử phù” khiến CSVN phải tuân mệnh một cách ngoan ngoãn vô điều kiện hầu dễ bề sai khiến trên hành trình cuồng vọng vì CSVN là một quân hầu đứng đầu trong “bầy tốt” trên ván cờ Đông Hải. Một khía cạnh không kém phần quan trọng trong cuộc cờ này là bởi mênh mông trời biển bao la… mà từ Hải nam cho tới cuối vùng Đông Hải thì mịt mùng diệu vợi… cần lắm những quán bên đường (tiền đồn) để cho những con kình ngư lẫn bầy chim sắt (xe, pháo, mã) có trạm dừng chân nạp thêm năng lượng và cũng là bàn đạp chiến lược để vẫy vùng hơn nữa về cuối nẻo trời xa… thế thì Hoàng Sa, Trường Sa của VN là những chiếc phao cứu sinh, là những trạm dừng chân tuyệt vời đầy triển vọng. Hơn thế nữa nỗi lo âu trăn trở của Bắc Kinh là Mỹ và các nước đồng minh đã có ký hiệp ước phòng thủ như Philippines, Nhật Bản... cùng nhau lập nên một hàng rào trên biển như hàng rào Mc Namara thì tối nguy cho Tc. Lúc đó con đường ra biển của Tc còn bị khép kín và gian nan hơn cả qua cửa quan Hàm Cốc nếu một khi CSVN quay lưng với đ/c lớn mà vói tay nắm cây sào gắn 50 ngôi sao mà núp dưới bóng Cờ Hoa… và hai quần đảo Hoàng-Trường chỉ còn là hoài niệm trong giấc ngủ, trong chiêm bao…

Một điều nữa để cho những lập luận trên thêm phần thuyết phục là Tc biết rõ tâm địa của thằng em ở động Ba Đình luôn tráo trở và vô cùng “láu cá” do đó tập đoàn Trung Nam Hải đem ra thực thi từng phần các mật chiếu (sinh tử phù), công hàm từ thời Mao-Hồ đến chiếu chỉ Thành Đô I với Giang, Lý và CSVN là Đồng, Linh, Mười. Sau khi thỏa mãn ý đồ, cáo Giang xoa dịu bầy gà bằng câu thơ của Lỗ Tấn rằng:

度尽劫波兄弟在,相逢一笑泯恩仇

Độ tận kiếp ba huynh đệ tại, Tương phùng nhất tiếu mẫn ân cừu.

Dịch nghĩa: Sau kiếp nạn anh em còn đó, Trông nhau cười, thù oán sạch không!

Kiếp ba: (Thuật ngữ Phật giáo), phiên âm Phạn ngữ Kapla có nghĩa là một thời kỳ rất dài (x. Từ điển Phật học Hán Việt.)

Rồi chiếu chỉ Thành Đô II (tuy diễn ra ở Bắc Kinh), “Tư Sâu” cúi gập đầu tuân mệnh và xin với thiên triều cùng nhau khai thác ở vịnh Bắc Bộ. Đến ngày nay là cả Biển Đông.

Nếu Tc không đem ra sử dụng những “sinh tử phù” cùng với cây thiết bảng của “Tập Ngộ Không” lăm le trên đầu lũ yêu quái “Ba Đình động” thì việc trở trái làm mặt là điều không thể không xảy ra ở thế trận Biển Đông với chiêu trò đu dây có từ thời vàng son của điện Kremlin mà bầy “Hồ ly tinh” ở Ba Đình cốc thường ngâm nga khi hoàng hôn buông xuống mà rằng:

Ngoảnh mặt qua Tề e Sở giận.
Quay đầu về Sở ngại Tề ghen…???

Nếu Tc để cho VN quay lưng và ngã về phía Mỹ cùng đồng minh chận đứng con đường ra biển thì khác nào “thuyền nằm trên cạn”! Con đường tơ lụa huyết mạch nuôi sống đại lục trên 1,3 tỉ người sẽ lao về đáy vực và giấc mơ kia... chỉ là giấc mơ thôi!

Do đó điều kiện Tc cần để thống lĩnh Biển Đông trước hết là làm thế nào cho VN phải thần phục thiên triều vô điều kiện để “Giấc mơ Trung Hoa” từ từ trở thành hiện thực trước khi nguyệt gát đầu non.

Đốt giai đoạn-Chớp thời cơ.

Thời gian bước vào năm 2014

Bàn cờ chính trị Thế Giới với trận thế Đông Hải thật ra Tc đã sắp sẵn từ lâu. Ta chỉ nói từ mật chỉ Thành Đô 1990 mà tội đồ CSVN đã tuân mệnh sáp nhập VN vào Hoa lục để trở thành khu tự trị sau 30 năm. Thế thì thời gian 6 năm cuối này là lúc mà các công đoạn cho màn kết của vở trường kịch xuyên thế kỷ phải hoàn tất và đương nhiên những bước đi của từng quân cờ mà cả 2 bên CSVN và Tàu cộng (Tc) đều thuộc nằm lòng.

Tại sao Tc không chờ đến năm 2020 để CSVN bàn giao lãnh thổ mà nước cờ kết thúc có vẻ vội vã trước thời gian? Hỏi là trả lời vì các lẽ sau:

- Mỹ sau khi rút hết quân ra khỏi Irac, có phần nào rảnh tay ở Trung Đông và Châu Âu mà xoay trục về Châu Á TBD, chuyển 60% tiềm lực hải quân về nơi này với mục đích hết sức rõ ràng từ lưỡng viện QH là tạo thế quân bình, không để cho Tc múa gậy vườn hoang đang trong cơn trỗi dậy. Đây là nước đi đột phá và làm cản đường tiến bước của Đại Hán thực hiện “giấc mơ Trung Hoa”.

- Mỹ tuyên bố cứng rắn bảo vệ đồng minh qua các hiệp ước song phương, phòng thủ chung trong đó có Hàn Quốc, Nhật Bản, Philippines…ở vùng Đông Bắc Á và Đông Nam Á mà những nước này đang trực tiếp đối đầu với Tc trên Biển Đông và biển Hoa Đông.

- Các sự kiện trên được xác định lại một lần nữa sau chuyến công du của Tổng Thống Hoa Kỳ Obama đến 4 nước Á Châu là Hàn Quốc, Nhật Bản, Malaysia và Philippines bắt đầu ngày 23.4 đến 29.4.2014.

Thế là nước cờ mới được Tc đưa ra. Ngày 1.5.2014 Tc đưa con bạch tuộc HD 981 cùng đoàn tùy tùng hộ tống hùng hậu 80 chiếc tàu gồm cả tàu chiến, tuần dương, ngư chính, hải giám…vào sâu trong hải phận, thềm lục địa VN và an vị. Sau đó con số tàu hiện diện là 134 chiếc có cả tàu hải quân mang tên lửa và máy bay quân sự quần đảo đe dọa trên không. Ở đây việc khoan thăm dò dầu khí nằm ngoài toan tính mà nó chỉ là động tác giả, một hư chiêu nhưng nếu CSVN sập bẩy mà manh động thì hư chiêu sẽ thành hữu chiêu và thế trận được triển khai toàn diện. Từ xưa Tc là bậc thầy của sự tráo trở thực hư, “lộng giả thành chân”. Vậy cái hữu chiêu ở Biển Đông nằm chỗ nào? Chính là Gạc Ma trên quần đảo Trường Sa của VN là một trong số đó. Dồn sự chú ý của dư luận thế giới về chỗ giàn khoan HD 981 để việc xây dựng đường băng trên đảo Gạc Ma được tiến hành suông sẻ và cuối cùng sẽ là sự đã rồi như các hạng mục trên đảo Phú Lâm được hình thành với tên gọi Tp Tam Sa.

Sự kiện giàn khoan HD 981 cùng đường băng trên đảo Gạc Ma cũng nằm trong nước đi thăm dò phản ứng của Hoa Kỳ trong chương trình xoay trục. Truy nhiên đường băng Gạc Ma nó có tầm chiến lược là nút chặn kiểm soát một hải trình QT quan trọng vào bậc nhất thế giới, nối liền từ Đông sang Tây và chiếm một lưu lượng tàu bè hàng hóa cực kỳ lớn mà đối với Tc là đường sinh tử.

Một điều cần chú ý là tại sao Tc lại chọn nơi đặt quân cờ cho nước đi mới lại là VN? Điều đơn giản CSVN về mặt hình thức là anh em với Tc trong căn nhà CS. Về nội dung VN là một thuộc quốc của Tc trong tương lai gần. Đối với thế giới thì VN không đồng minh với ai cả ngoài đồng chí với Tc, không liên minh quân sự với một nước nào do đó trong những động thái trên được tạm xem là chuyện nội bộ, chuyện song phương VN-Tc nếu CSVN không chạy đi cầu cứu than khóc với ai hay dũng khí hơn là đưa sự kiện ra tòa án Quốc Tế như Philippines đã làm. Những việc đó là vô vọng như viên sỏi ném ao bèo vì không lúc nào CSVN cô đơn như lúc này, “đồng minh không có mà đồng chó cũng vắng tanh”. Hơn nữa Nga đối với Ukraine, Tc với các khu tự trị không khác nào CSVN đối xử với dân oan “tao là luật-luật là tao” mà giờ này CSVN lại kêu gào với “luật pháp Quốc Tế” thật khôi hài. Rồi đây khi màn đêm buông xuống thì cái cảnh thiên triều đối xử với “tân chư hầu” như thế nào lúc ấy bầy nô bộc Ba Đình phải ngậm bồ hòn làm ngọt cho nên thân.

- Một mặt không kém phần quan trọng là nước cờ Tc thăm dò phản ứng của Hoa Kỳ không có yếu tố manh động, nếu như Tc đem áp dụng cho Nhật Bản hay Philippines thì cục diện sẽ hoàn toàn khác hẵn và điều đó Tc chưa dám uống “thuốc liều”.

- Tháng 2.2014 và những ngày tháng kế tiếp Nga nhanh chóng thực hiện kịch bản Crimea và trượt dài trên lãnh thổ Ukraine tạo nên một vùng “sóng động” ở Baltic, Biển Đen mà mọi con tàu chính trị phải quan tâm nhất là EU và Tòa Bạch Ốc.

- Ngoại giao con thoi giữa Bắc Kinh-Moscow được diễn ra nửa tối nửa sáng và một phòng tuyến liên minh Nga-Tàu được lập ra, đồng thời cuộc tập trận hải quân chung ở cửa sông Dương Tử và bắc biển Hoa Đông từ ngày 20.5 đến 26.5.2014 đã được diễn ra với sự tham gia của các chiến hạm hiện đại cùng nhiều vũ khí tối tân được tung ra của cả 2 nước. Đây là cuộc tập trân chung Nga-Tàu lớn nhất kể từ năm 2005. Lễ khai mạc được tổ chức tại Thượng Hải và TT Nga Putin chính thức thăm Bắc Kinh và cùng với Chủ Tịch Tc Tập cận Bình quan lãm cuộc tập trân này sau khi 2 ông đã hội đàm bí mật bên trong bức màn liên minh ma quỉ.

Cái phòng tuyến Nga-Tàu được lập ra cũng là một nước cờ hiểm làm cho Nhà Trắng phần nào “long thể bất an” bởi 2 cường quốc xóa bỏ thù xưa mà cùng nhau chia phần cát cứ. Phần nào làm vướng chân cho đoàn tàu chuyển trục của TT Obama. Tuy nhiên, suy cho cùng với bản lĩnh của kẻ cầm chịch sắp xếp trật tự Thế Giới thì chỉ với những con sóng trên sông Dương Tử cũng chỉ là “gợn biếc trên mặt hồ thu”.

Theo tầm soát và nhận định của Trung Nam Hải thì thời điểm nào thuận lợi cho bằng lúc này? Nếu đợi vài ba năm nữa mọi việc đã yên bình một khi đệ thất hạm đội cùng các tàu sân bay, chiến hạm tối tân hiện đại của Mỹ đã vào vị trí chiến thuật và sóng Thái Bình Dương chỉ còn là “Sóng biếc theo làn hơi gợn tí…” thì giấc mơ làm chủ Biển Đông cũng tan theo tiếng vỗ cánh của đàn hải âu. Đồng thời chương trình tiếp nhận “Ba Đình phủ” cũng khó bề thực hiện.

Còn tiếp…

Ngày 30.6.2015





Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo