Dongasg (danlambao) - Tôi may mắn có một quãng thời gian gặp gỡ, tiếp xúc với cả Hạnh và Hùng. Xin được viết lại đôi dòng về con đường mà các bạn ấy đã đi qua, đã hy sinh và cống hiến. Đây là câu chuyện có thật về tinh thần dấn thân đầy nhiệt huyết của ba người bạn Hạnh - Hùng - Chương, cùng những hoạt động khiến họ bị kết án nặng nề.
Ngày mai, thứ sáu,18/3, Tòa án Nhân dân Trà Vinh (171 đường Phạm Hồng Thái P2, TXTV, tỉnh Trà Vinh) sẽ mở phiên phúc thẩm xử án 3 người bạn Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đỗ Thị Minh Hạnh và Đoàn Huy Chương với tội danh : "Phá rối an ninh trật tự nhằm chống chính quyền nhân dân".
Năm ngoái, trong phiên tòa sơ thẩm ngày 27/10/2010, tòa đã kết án 3 bạn với những mức án nặng nề : Hùng bị 9 năm tù giam, Hạnh và Chương cùng bị 7 năm.
Theo cáo trạng, vào cuối tháng 1, đầu tháng 2 năm 2010, Hùng - Hạnh - Chương đã "rải truyền đơn kêu gọi công nhân biểu tình, đình công" tại Nhà máy Mỹ Phong (Trà Vinh), dẫn đến cuộc đình công của hơn 10.000 công nhân kéo dài liên tiếp trong 1 tuần, nhằm đòi hỏi quyền lợi, nhân phẩm chính đáng mà họ đã bị tước đoạt.
Cuộc đình công tại Trà Vinh là kết quả của những cố gắng âm thầm của cả ba người bạn, trong nỗ lực không mệt mỏi nhằm giúp đỡ người lao động hiểu được quyền lợi chính đáng của mình.
Tôi may mắn có một quãng thời gian gặp gỡ, tiếp xúc với cả Hạnh và Hùng. Xin được viết lại đôi dòng về con đường mà các bạn ấy đã đi qua, đã hy sinh và cống hiến.
Lý tưởng và dấn thân
Có lẽ, số phận luôn tạo ra những điều kỳ diệu khi sắp xếp cho Hạnh và Hùng được gặp nhau. Lần hẹn hò đầu tiên của hai bạn là vào một chiều mùa xuân năm 2009, tại một quán cafe trong khu Làng Đại học Thủ Đức. Không phải là cuộc hẹn hò lãng mạn, với những lời yêu đương như bao đôi trai gái khác, cuộc hẹn đầu tiên của họ bắt đầu với ước mơ và những lý tưởng bao năm ấp ủ.
Hạnh là một người con gái nhỏ nhắn với đôi mắt rất đẹp, trên khuôn mặt luôn rạng rỡ nụ cười hồn nhiên. Còn Hùng là người thanh niên cao lớn, chững chạc và ít nói, sau cặp mắt kính, đôi mắt anh dường như luôn đăm chiêu suy nghĩ.
Từ cuộc hẹn lần đầu tiên đó, Hạnh và Hùng luôn đồng hành cùng nhau, khi thì tìm đến những vùng quê miệt vườn để hỗ trợ dân oan mất đất, có khi họ lang thang trong những khu công nghiệp, hay vào dãy nhà trọ tồi tàn trong những xóm lao động nghèo... Cứ thế, hai bạn không bao giờ ở cố định một nơi, sáng còn ghé Đồng Nai thăm chùa của thầy Nhật Bạn đêm hôm bị côn đồ ném đá, chiều lại thấy hai bạn ngồi ăn bữa cơm đạm bạc với những công nhân Bình Dương vừa bị đuổi việc...
Sau một thời gian dài tiếp xúc, trước thực trạng đời sống công nhân ngày càng trở nên bi đát, nhân phẩm bị xúc phạm nặng nề, hai bạn quyết tâm dấn thân để tạo nên sự thay đổi, nhằm giúp những người lao động hiểu được quyền lợi chính đáng của mình.
Hùng là người ít nói và cương trực, khi anh đã quyết tâm thì sẽ làm cho đến cùng. Lo ngại trước những việc làm của Hùng, ngày 28/07/2009, anh bị công an phục kích bắt giữ đưa về trụ sở CA Phú Nhuận. Tại đây, anh cương quyết không trả lời bất cứ câu hỏi nào, vì vậy anh đã bị công an hành hung dẫn đến dập sống mũi và gây nhiều thương tích trên người. Khi hay tin, Hạnh đã lo lắng rất nhiều, chị cố tỏ ra bình tĩnh nhưng đôi mắt thì đỏ hoe.
Khi vừa được thả ra khỏi đồn công an, Hùng nhanh chóng quay trở lại với công việc còn dở dang. Vết thương chưa lành, anh vẫn không hề tỏ ra sợ hãi. Có lần tôi lo lắng hỏi thăm, anh chỉ cười đáp : "Những chuyện này chỉ làm tăng thêm quyết tâm của mình". Sau vai anh, Hạnh mỉm cười tự hào, dù đôi mắt chị vẫn còn đầy sự lo lắng
Hạnh luôn tin tưởng rằng, không ai đơn độc trên con đường chính nghĩa. Thực vậy, sau quãng đường không ngừng nghỉ, hai bạn đã nhận được sự giúp đỡ nhiệt thành của những người bạn đồng hành mới, trong đó có anh Đoàn Huy Chương (ảnh trái). Chương vốn là người sáng lập "Hiệp hội Đoàn kết Công nông", từng đứng ra tổ chức nhiều cuộc đình công, vì vậy mà anh đã bị bắt và kết án 18 tháng tù. Giữa năm 2008, Chương ra khỏi tù, mang theo chứng bệnh nặng sau 1 năm bị giam giữ, bên cạnh nỗi lo cơm áo gạo tiền của người trụ cột gia đình. Dù vậy, ngọn lửa nhiệt huyết trong anh không bao giờ tắt.
Hùng - Hạnh - Chương và những người bạn tiếp tục dấn thân mạnh mẽ vào con đường hỗ trợ, bảo vệ người lao động. Dù vấp phải nhiều khó khăn, vì sự sợ hãi luôn là rào cản lớn nhất nơi những người dân thấp cổ bé họng, nhưng các bạn vẫn kiên trì, nhẫn nại. Bằng cái tâm trong sáng và nhiệt huyết của những người hoạt động cho quyền lợi công nhân, các bạn luôn tỏ ra cảm thông trước nỗi lo âu hay những khó khăn mà người lao động gặp phải. Kết quả của những nỗ lực ấy dần dần gặt hái được thành công, người công nhân dần dần hiểu được những quyền lợi chính đáng của mình, và họ biết cần phải làm điều gì.
Vụ đình công tại Nhà máy Mỹ Phong
Nhà máy giày da Mỹ Phong là công ty có vốn 100% của Đài Loan, với 2 chi nhánh cùng đặt tại Trà Vinh, tổng cộng có khoảng 11.000 công nhân.
Đầu năm 2010, tại đây liên tục xảy ra nhiều trường hợp chuyên gia Trung Quốc, Đài Loan chửi bới, đánh đập lao động Việt Nam. Một số công nhân nữ bị chuyên gia nước ngoài ném giày vào mặt gây thương tích, số khác bị chửi bới, xúc phạm bằng cách phải chui xuống gầm bàn để nhặt những lô giày mà các chuyên gia này vừa ném đi. Nhiều trường hợp bị ngất xỉu vì làm việc quá sức... Những hình ảnh này đều diễn ra trước mặt đại diện công đoàn nhà máy, nhưng phía công đoàn vẫn tỏ ra vô cảm.
Cuối tháng 1/2010, trước tết nguyên đán 2 tuần, ban giám đốc công ty Mỹ Phong ngang nhiên ăn chặn tiền lương và thưởng tết của công nhân, điều này đã tạo nên làn sóng bất bình trong công ty. Một số người đã nhờ công đoàn nhà máy can thiệp, nhưng đáp lại vẫn là những cái lắc đầu vô cảm.
Nhận được lời cầu cứu của một số anh chị em công nhân, ba bạn Hùng Hạnh Chương đã mau chóng đến nơi. Sau khi lắng nghe chia sẻ, các bạn đã hỗ trợ những người lao động hiểu được quyền lợi chính đáng của mình, đồng thời lên kế hoạch giúp đỡ.
Ngày 28/01/2010, một thanh niên trong màu áo công nhân bất ngờ xuất hiện & lên tiếng kêu gọi đình công. Lời kêu gọi ngay sau đó đã được hưởng ứng, dẫn đến những cuộc đình công kéo dài liên tiếp trong nhiều ngày. Đáp lại, ban giám đốc đã ra lệnh khóa chặt cổng các phân xưởng, không cho công nhân được ra ngoài. Việc đóng kín cổng đã khiến 16 nữ công nhân ngộp thở và ngất xỉu, buộc họ phải phá cổng để đưa những người ngất xỉu đi cấp cứu.
Trước các cuộc đình công kéo dài liên tục, phía công ty phản ứng bằng cách đuổi việc và giao nộp cho công an hai công nhân tham gia kêu gọi đình công. Hành động này càng làm tăng sự bất mãn, khiến công nhân càng tỏ ra đoàn kết hơn.
Ngày 31/1 và 1/2/2010, xung quanh nhà máy Mỹ Phong xuất hiện hàng ngàn truyền đơn kêu gọi đình công và những đòi hỏi chính đáng của giới công nhân. Những truyền đơn này sau đó đã được truyền tay đến rất nhiều người.
Ngoài việc đòi hỏi mức lương cùng chế độ lao động hợp lý, đây là lần đầu tiên xuất hiện một cuộc đình công mà người lao động yêu cầu trách nhiệm của giới công đoàn, đồng thời đòi hỏi phải được tôn trọng nhân phẩm. Chính điều này đã khiến phía công ty tỏ ra lúng túng khi bắt đầu xuống nước đối thoại với công nhân. Ngay cả khi phía công ty chấp nhận các yêu sách về lương & thưởng, các cuộc đình công vẫn tiếp diễn vì công ty chưa đáp ứng đòi hỏi được tôn trọng nhân phẩm. Mãi cho đến khi Liên đoàn Lao động cùng đại diện chính quyền Trà Vinh kéo đến can thiệp, tất cả các yêu sách đã được đáp ứng thì công nhân mới quay trở lại làm việc sau khi đình công 7 ngày liên tục.
Cuộc đình công của hàng vạn công nhân Mỹ Phong kết thúc thắng lợi, gây được sự ảnh hưởng tương đối tích cực. Tuy nhiên, sự thành công đó cũng là nguyên nhân khiến ba người bạn Hùng Hạnh Chương bị kết án nặng nề, trong một bản án mang tính áp đặt, trả thù
Bị bắt và đánh đập
Trước và sau tết nguyên đán, hàng chục ngàn truyền đơn kêu gọi dân chủ xuất hiện tại các tỉnh thành, nghi ngờ các bạn Hùng Hạnh Chương tham gia, cơ quan công an lên kế hoạch bắt giữ.
Ngày 11/02/2010, công an bắt giữ anh Đoàn Huy Tâm, em trai của Chương. Theo tường thuật, vì không biết Chương đang ở đâu, nên họ bắt giữ Tâm để áp lực Chương phải xuất hiện. Ngày 13/02/2010, Chương đến cơ quan công an trình diện để cứu em, ngay lập tức anh bị giam giữ từ đó.
Nghe tin Chương bị bắt, Hạnh biết rằng sắp đến lượt mình. Chị dành những ngày ít ỏi còn lại để trở về Di Linh an ủi và chăm sóc mẹ. Trong những ngày đó, chị tâm sự với bạn bè "Ước gì có thêm thời gian, mình sẽ làm được nhiều việc hơn cho đất nước", có lẽ khi ấy không ai hiểu điều chị nói. Ngày 23/01/2009, Hạnh cùng mẹ và chị gái đến trụ sở công an để làm lại giấy chứng minh nhân dân. Khi vừa bước vào trụ sở, chị bị nhiều công an bắt lên lầu đánh đập. Nghe tiếng hét, chị gái Hạnh chạy lên thì thấy khuôn mặt em mình đầy máu. Khi cơ quan công an áp giải Hạnh về nhà lục soát, dù đã bị còng tay, nhưng chị vẫn tiếp tục bị hành hung với những cú đấm vào đầu và mặt.
Vài tiếng sau, lúc rạng sáng ngày 24/02, Hùng bị bắt khi đang lái xe qua Đồng Nai. Ngay đêm hôm đó, anh bị công an đánh đập và tra khảo hết sức tàn nhẫn. Hùng bị biệt giam suốt 8 tháng trời, gia đình không được tiếp xúc. Ngày ra tòa, anh trông tiều tụy với những bước đi khó nhọc, anh tố cáo việc mình bị bức cung và tra tấn, thế nhưng, vừa dứt lời thì chiếc micro bị cắt
Phiên tòa áp đặt, trả thù
Ngày 26/10/2010, phiên tòa sơ thẩm không có luật sư, không báo chí... được mở ra tại Tòa án Nhân dân tỉnh Trà Vinh. Đây là một phiên tòa hoàn toàn mang tính chất trả thù, cả ba người bạn Hùng Hạnh Chương không được tự bào chữa cho chính mình, ngoài những câu hỏi áp đặt, chỉ được trả lời "có" hoặc "không". Thỉnh thoảng, phiên tòa bị ngắt quãng bởi những lời động viên của Hạnh dành cho 2 bạn của mình, theo sau tiếng quát tháo của người chủ tọa.
Nhân chứng có mặt tại phiên tòa hôm ấy là một công nhân Mỹ Phong từng bị đuổi việc vì đình công. Trong phần xét hỏi, anh công nhân chỉ một mực nói rằng Chương đến chỉ giúp anh ta tìm một công việc tốt hơn tại TP. HCM, ngoài ra không nói thêm điều gì bất lợi cho Chương.
Phiên tòa diễn ra chóng vánh, với một bản án nặng nề cho cả ba bạn. Lố bịch ở chỗ, cả viện kiểm soát và tòa án cho rằng Hùng là người "chủ mưu, cầm đầu" chỉ vì anh lớn tuổi nhất trong nhóm. Cuối phiên tòa, Hạnh chia tay hai bạn mình bằng cách hát một bài hát nói về tình bạn, ngay lập tức luật rừng được thực thi, Hạnh bị một nhóm công an lôi ra xe, nắm tóc đập đầu vào thùng xe nhiều lần.
Lời kết
Cả ba bạn đã ra tòa đầu ngẫng cao, đã vẫn bước đi hiên ngang với trái tim đầy nhiệt huyết như những ngày mới dấn thân. Dù đã trở thành những người tù trẻ tuổi của chế độ, người ta, ngày cả những người kết án bạn, trong thâm tâm vẫn phải nhìn nhận việc làm của các bạn bằng sự trân trọng và thán phục.
"Không ai đơn độc trên con đường chính nghĩa" - Đúng vậy, các bạn không hề đơn độc !







Trach' cac' ban da ko lam chu dc minh` de bon re? rach' phan? dong no' du do~.Tiec' 1 doi` nguoi`
Trả lờiXóaNhững yêu cầu của Công nhân là hoàn toàn chính đáng, tuy nhiên không thể trông chờ vào bọn tay sai đảng gọi là công đoàn, mà thực chất là chúng đã ăn tiền của bọn ba tàu nên đang tâm làm tay sai cho chúng mà áp bức công nhân.
Trả lờiXóaHAY HAT VANG BAI QUOC TE CA MA CONG SAN DA TUNG SU DUNG.
Trả lờiXóaVUNG LEN HOI KHAP NO LE O THE GIAN.
VUNG LEN HOI .........
DAU TRANH NAY LA TRAN CUOI CUNG.
................
Cám ơn bạn Dongasg.Bài viết kịp thời tố cáo những thủ đoạn đê hèn của nhà cầm quyền . Tấm gương của 3 người bạn trẻ , sẽ là nguồn động viên cho toàn thể dân tộc trên con đường tìm lại tự do , dân chủ trên quê hương VN
Trả lờiXóaNỗi xúc động chen lẫn cảm phục người con gái đáng yêu Đỗ thị Minh Hạnh, tôi nhiều lần không ngăn đươọc dòng nước mắt!
Trả lờiXóaBọn người tàn ác! Cái dã man nhất là dùng sức mạnh đánh đập một phụ nữ trẻ, mà người con gái đó là một người có tâm, yeu đồng bào mình.
Hỡi những người không có lương tâm với quê hương với đồng bào, với công nhân nghèo khổ bị áp bức trong tủ nhũc bởi bọn cầm quyền, bởi những chủ nhân ông ngoại quốc,các người đã không xấu hổ trước người con gái có lương tâm, mà còn thốt lên lời là Minh Hạnh bị xúi dục bởi "phản động"
Không Minh Hạnh không nghe ai xúi dục, mà chính lương tâm của một người trẻ yêu nước yêu quê hương, yêu đồng bào đau khổ của mình.
Nếu ai cũng theo đóm ăn tàn, ai cũng nhắm mắt vô cảm với nỗi đau của dân tộc. Kẻ đó chỉ xứng với cái tên là kẻ xấu xa mà thôi
Chúng tôi rất thương em Minh Hạnh và Hai bạn của em các em rất đáng được kính phục
Một người chị
Cám ơn bài viết của Dongasg đã viết thay cho em Minh Hạnh hiện đang bị giam giữ trái pháp luật.
Trả lờiXóaEm Kim Tiến và em Thục Vy đã chia sẽ nổi lòng của mình qua các bài viết, còn em Minh Hạnh thì...không thể ! Thương em Minh Hạnh quá !!! Chúc em luôn khỏe và mau được Tự Do để về bên vòng tay yêu thương của người thân-gia đình và của tất cả mọi người.
Các bạn biết chủ tọa phiên tòa bóp cổ này là thằng nào không?
Trả lờiXóaThương lắm, Các em sứng đáng là hậu duệ con Rồng Cháu Tiên. Cám ơn Dongasg
Trả lờiXóaneu dunng nhu vay;muoi mot cong nhan do bay gio o dau sao khong thay cac ban len tieng .
Trả lờiXóaToi biet chu toa cua phien toa so tham do la ba` Hong o Tra Vinh
Trả lờiXóaTại sao CA chính quyền lại thù hận nhửng người giúp đở công nhân,bắt thì bắt rồi điều tra minh bạch ,cớ chi lại đánh đập tàn ác với đồng bào anh em mình vậy .Mình củng có cha mẹ aqnh em ,nếu bà con thân thuộc mình làm công nhân không đủ sống,trang trải đủ thứ chi phí ,đời sống cơ cực thì lổi nầy tại ai ,không phải là lảnh đạo cầm quyền thì còn ai nửa .Đời sống nhân dân có khá thì chính quyền củng vửng tâm .Lịch sử đả chứng tỏ ở đâu có áp bức ,nghèo đói ,ở đó có đấu tranh.Nếu còn lương tâm,hảy nhìn lại cách đối xử với dân,phải ưu tiên cho đời sống của dân mới phải là người lảnh đạo sáng suốt.
Trả lờiXóaMình thấy thẹn vì không làm được như ba người bạn trẻ này nhưng mình luôn khát khao muốn làm một cái gì đó và không biết bắt đầu từ đâu, làm thế nào mới hữu hiệu...?
Trả lờiXóaChỉ cần 50% dân số Việt Nam cũng làm được như vậy thì bọn CS nhất định sẽ sụp đổ.
Căm hận tột đỉnh rồi!
Trả lờiXóaTrong tiếng Anh có câu "A leopard cannot change its spots", dịch sát là "con báo không thể thay đổi những đốm trên thân người nó được" hay có nghĩa là "Mèo lại hoàn mèo" hay "Ngựa quen đường cũ". Bây giờ mà trông chờ vào CS thay đổi thì không thể nào, nhưng Boris Yelsin nói "CS không tự thay đổi được, mà phải đào thải nó". Rất là chính xát !
Trả lờiXóaThay vì đợi đến ngày bạn vào tù, hay tai họa ập đến bạn thì bạn hãy tranh thủ mà đi phòng hộ trước "Phòng bệnh hơn chữa bệnh", mà kểu chửa bệnh CS thì càng chữa càng bệnh
Vỗ ngực là cộng sản, rộng họng to miệng là đảng của nông công đảng của người nghèo vậy mà những người trẻ tuổi như Hùng Hạnh Chương vì bênh vực công nhân bị bọn chủ nhân ông bóc lột. Đòi quyền lợi, tăng lương để công nhân được ngày 3 bửa với chén cơm đầy hơn 1 tí thì chính quyền CS lại nhẩn tâm bỏ tù Hùng Hạnh Chương và đánh đập tra khảo tàn nhẩn. Đảng CSVN là đảng của bọn tàu Đài tàu Bắc Kinh? CSVN là bọn giả dối, đê tiện và đáng nguyền rủa
Trả lờiXóaBa bạn Hạnh Hùng Chương thật can đảm chống lại cái ác và dám hy sinh cho lẽ phải, đáng để chúng ta cúi đầu khâm phục, ngưỡng mộ và học hỏi
Trả lờiXóaCác bạn đã sống đúng với những gì mà minh tin tưởng,Rất đáng để chúng tôi học hỏi.Nhân tiện đầy xin tác giả bài viết cho biết cách nào có thể giúp 3 bạn ấy trong hoàn cảnh khó khăn này?Chúng ta phải bắt tay hành động thôi.
Trả lờiXóacác bạn thật là dũng cảm , không quản ngại gian khổ , dám hy sinh bản thân mình để bảo vệ quyền lợi cho những người công nhân lao động .
Trả lờiXóa"Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền và Công Lý không phải là một món quà tự nhiên mà có....Ngồi chờ tự dưng nó dến...càng không phài nhờ sự kêu gọi thiện chí hay van xin lòng nhân dạo của cộng sản mà dược...như một số người chủ bại ngây ngô lầm tưởng...trái lại...Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền và Công Lý mà không nô lệ cộng sản...là nhờ nơi sức mạnh...nơi tinh thần..nơi ý chí...của cả một dân tộc quyết tâm chiến dấu dể tự tồn...thực hiện bằng hy sinh vô bờ bến, của hằng ngàn hằng vạn dồng bào....Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền và Công Lý...phải tước doạt cam go, từ trong tay một kẻ thù vô cùng bạo tàn khác máu... thân ái...
Trả lờiXóangười việt hải ngoại...Alex NGUYEN
Hảy hỏi bọn thừơng tự gọi là lảo thành cách mạng coi tại sao bọn họ dựng nên 1 chính quyền của giai cấp công nhân mà lại tàn ác với công nhân như thế?
Trả lờiXóaHảy hỏi bọn vng, ltv, dsn,,,,, trả lời dùm ko thôi bọn hắn sắp chết hết đến nơi cả rồi.
thương các em quá . Làm sao đây ?
Trả lờiXóaĐôi khi tôi tự hỏi,những người công nhân kia nghĩ gì,làm gì khi người đứng ra bảo vệ mình bị đàn áp.
Trả lờiXóadân đen phải tự bảo vệ mình thôi chả trông chờ gì vào tay sai cs hết
Trả lờiXóaxin Dongasg cho biết địa chỉcủa gđ 3 người họ, để chúng ta có thể thế họ lo cho gđ trong lúc đang ngồi tù
Trả lờiXóaCông nhân Việt Nam bị bóc lột hàng đầu Châu Á
Trả lờiXóaCác công ty sản xuất hàng hóa đổ tới Việt Nam mở nhà máy sản xuất chỉ vì giá nhân công ở Việt Nam quá rẻ và chủ nhân mặc sức bóc lột sức lao động.
Theo TN ngày Thứ Bảy, 11 tháng 12, 2010, Giám đốc Phòng Thương Mại Châu Âu tại Việt Nam (Eurocham) Matthias Duhn nhận định như vậy tại một hội thảo do Cục Xúc Tiến Thương Mại, Bộ Công Thương phối hợp tổ chức ngày 10 tháng 12. Chỉ được trả “với gần $49 USD/tháng, lương của người lao động Việt Nam chỉ xếp trên Campuchia – với $47.36 USD/tháng,” ông này nói rõ.
Bản tin tờ TN thuật lại các con số khảo sát lương bổng công nhân tại khu vực Á Châu được nêu ra tại cuộc hội thảo nói trên cho thấy “ Indonesia $82 USD/tháng, Trung Quốc $117 USD/tháng, Thái Lan $156 USD/tháng, Philippines $167 USD/tháng, Malaysia $336 USD/tháng, Ðài Loan $540 USD/tháng, Hàn Quốc $830 USD/tháng, Singapore $1,146 USD/tháng và Nhật $1,810 USD/tháng.”
“Ông Matthias Duhn nhận định, giá lao động rẻ là một trong những nguyên nhân khiến giá trị gia tăng trong sản xuất công nghiệp ở Việt Nam thấp. Vì thế, không thể dựa vào giá lao động rẻ để đạt tới chuỗi giá trị gia tăng cao được.”
Vì lương chết đói, hàng trăm vụ đình công xảy ra tại Việt Nam mỗi năm để đòi tăng lương. Không những lương thấp, công nhân tại Việt Nam còn bị ép buộc làm hơn số giờ lao động qui định mà không được trả tiền phụ trội. Bữa cơm trưa được cung cấp nhưng không đủ phẩm chất để tái tạo sức lao động. Nghỉ bệnh, thai sản bị có thể bị đuổi luôn.
Các vụ ngộ độc tập thể xảy ra rất thường tại các khu công nghệ tại Việt Nam vì thực phẩm ôi thiu, mất vệ sinh . Hệ thống công đoàn đều là các tổ chức ngoại vi của Ðảng Cộng Sản không bảo vệ quyền lợi của người lao động.
Ngày 29 tháng 11, 2010 vừa qua, ông Michael Porter, giáo sư Ðại Học Harvard, khuyến cáo trong cuộc hội thảo “Cạnh tranh và Chiến lược công ty ngày nay” ở Hà Nội rằng: “Bắt chước Trung Quốc trong lĩnh vực sản xuất hàng hóa giá rẻ là điều Việt Nam hoàn toàn không nên làm.”
Ðại diện Ngân Hàng Thế Giới ở Việt Nam trong cuộc họp cấp viện hôm Thứ Tư vừa qua cũng đã vạch ra cho thấy sai lầm trong chính sách kinh tế của nhà cầm quyền là chỉ dựa vào một lực lượng công nhân không chuyên môn giá rẻ và moi tài nguyên thiên nhiên ra bán.
Người-Việt
http://danlambao.com/2010/12/12/cong-nhan-vi%E1%BB%87t-nam-b%E1%BB%8B-boc-l%E1%BB%99t-hang-d%E1%BA%A7u-chau-a-2/