Nguyễn Trọng Dân (Danlambao) - Cả xã hội Việt Nam đang dao động mạnh vì mọi người ồ ạt đổ xô đi mua vàng, ngoại tệ cũng như lương thực chính yếu để dự trữ, đề phòng CSVN loan báo đổi tiền đột ngột.
Giá vàng trên thị trường thế giới mấy ngày qua giảm mạnh do thị trường chứng khoán ở Mỹ tăng khiến các nhà đầu tư không còn muốn giữ vàng nữa. Thế nhưng ở Việt Nam thì lại khác, giá vàng tăng mạnh suốt mấy ngày qua, có khi lên đến 38 triệu đồng một lượng giá chợ đen dù đảng cố ghìm giá chính thức ở mức 36,3 triệu, tức là chấp nhận giá tăng ở mức 350 ngàn đồng một lượng so với tháng trước.
Từ lâu, người dân ở hầu hết các tỉnh phía Nam và nhất là ở Sài Gòn đều vẫn còn bị ám ảnh bởi những đợt đổi tiền bất ngờ như trời giáng và tráo trở ăn cướp đến trắng trợn của Việt Cộng sau ngày Tháng Tư Đen. Cho nên, hầu hết bà con cô bác ai ai cũng rất vô cùng "nhạy cảm" với tin đồn này.
Người dân ùn ùn đi mua vàng khiến CSVN phát hoảng, lật đật ra thông cáo vào ngày 30 tháng 11 rằng thì mà là không có chuyện đổi tiền bất ngờ. Điều này lại khiến người dân lại nhớ đến vụ đổi tiền bất ngờ vào ngày 14 tháng Chín năm 1985 sau khi Phạm Văn Đồng cam kết láo là sẽ không có đổi tiền một ngày trước đó trên đài truyền hình, lẫn đài phát thanh. Thế là nay bà con lại càng ùn ùn đổ đi mua vàng dữ dội hơn nữa. "Thôi kệ, thà là cất vàng trong túi còn hơn là cất tiền của đảng, mai vầy mốt nọ," khắp nơi nơi ngoài phố ai ai cũng nói như vậy. Thời buổi này đâu còn ai tin bọn Việt Cộng nữa.
Có ba nguyên nhân chính khiến tin đổi tiền được rộ lên mạnh mẽ ở lần này.
Nguyên nhân thứ nhất là ngân hàng quốc doanh của đảng đã cạn kiệt hết tiền vì tràn ngập nợ xấu không thể cứu vãn, và đang đi đến buộc phải chấp nhận phá sản vỡ nợ như là lối thoát duy nhất. Điều này khiến người dân hầu hết đều có thể đoán trước là để giảm thiểu bớt con số nợ nần khổng lồ và để tránh khỏi bị tai tiếng phá sản cho các hệ thống ngân hàng quốc doanh, thì ngoài đổi tiền ra, CSVN không còn con đường lựa chọn nào khác. Chỉ cần đổi tiền với tỷ lệ như năm 1985, nghĩa là một đồng mới ăn mười đồng cũ thôi thì cả ngàn tỷ nợ nần của hệ thống ngân hàng do đảng kiểm soát đột nhiên được giảm xuống mười lần, chỉ còn vài tỷ hay thậm chí, chỉ còn vài trăm triệu nếu tỷ lệ tiền mới ăn tiền cũ cao hơn mười lần.
Các vụ đổ bể nợ nần của các ngân hàng quốc doanh là một sự thật mà đảng không thể nào bưng bít được nữa. Năm 2012, tỷ lệ nợ xấu của các ngân hàng quốc doanh được loan báo lên đến 17%, gây hoang man cho mọi tổ chức tài chánh thế giới đang muốn viện trợ hay cho Việt Nam vay nợ, dù rằng đảng đã cố hứa hẹn là sẽ phấn đấu giảm tỷ lệ nợ xấu xuống còn 3%. Tổng số nợ xấu hiện nay của các ngân hàng quốc doanh được đoán là ở mức rất cao, khoảng 11 tỷ Mỹ kim, gần bằng 10% GDP của cả nước (*^).
CSVN đang túng thiếu nghiêm trọng về tài chánh do nợ xấu và tham nhũng xảy ra ở mọi cơ quan, từ các tập đoàn kinh tế lẫn ngân hàng nên cần ngoại tệ của Việt Kiều gởi về từ Mỹ như cây cối cần nước. Trước bối cảnh IMF cắt giảm các khoản cho vay đối với Việt Nam kể từ năm 2017 trở đi như tổ chức này loan báo, thì viễn cảnh tài chánh của đảng lại càng thêm tăm tối. Không có Việt kiều “phản động” cờ Vàng ở Mỹ gởi tiền về cả chục tỷ đô la mổi năm để giúp đảng, chưa kể du lịch gởi quà thì chắc chắn, lượng ngoại tệ và nền tài chánh của đảng sẽ bị thiếu hụt nghiệm trọng không còn cách cứu vãn. Do đó, nguy cơ khủng hoảng tài chánh tại Việt Nam ngày một hiện rõ, khiến việc có tin đồn đổi tiền hoàn toàn cho thấy sự hoang man của cả xã hội trước nguy cơ này là một điều tất yếu phải có.
Nguyên nhân thứ hai của tin đồn đổi tiền lần này là việc CSVN đang có khuynh hướng chấp nhận đồng Nguyên hay còn gọi là Nhân Dân tệ của Trung Cộng như là đồng tiền chính thức trong mọi trao đổi mua bán trên lãnh thổ Việt Nam. Điều này khiến người dân lo sợ tiền Việt Nam trong tương lai sẽ không còn vai trò giá trị gì nữa, nhất là nếu nước Mỹ không chìa tay cứu vớt CSVN thông qua TPP, vốn có khả năng bị bãi bỏ rất cao vào năm tới. Mất TPP, CSVN sẽ hết cách chọn lựa mà ngả vào lời ve vãn gia nhập thị trường kinh tế chung với Trung Cộng để rồi đồng Nguyên sẽ hoàn toàn thay thế tiền Việt Nam. Vào năm ngoái, tổng số trao đổi mua bán giữa hai nước thanh toán trực tiếp bằng đồng Nguyên đã lên đến 15 tỷ (***). Phía Trung Cộng vẫn đang gây áp lực để đảm bảo đồng Nguyên trở thành tiền tệ chính thức trong trao đổi tại Việt Nam.
Bất luận sử dụng đồng Nguyên là tiền tệ chính thức có phải là hệ quả của hiệp nghị Thành Đô do bè đảng của Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười cam kết hay không, thì do tình trạng nhập siêu quá nặng từ Trung Cộng, chính thức lên trên 30 tỷ Mỹ kim vào năm ngoái (*^^), Việt Nam đương nhiên sẽ lún sâu trong nợ nần với Trung Cộng và buộc phải chảy máu đô la Mỹ để quân bằng cán cân nợ nần thương mại, tức là phải lấy đô la Mỹ để mua đồng Nguyên dự trữ nhằm chi trả cho thâm hụt mậu dich đối với Trung Cộng. Cho nên, nếu đảng tiến hành đổi tiền, thì mức chảy máu đô la Mỹ do nhập siêu từ Trung Cộng sẽ giảm đi ít nhất là mười lần nếu đổi tiền theo tỷ lệ như năm 1985. Đảng nhìn thấy được thì người dân cũng nhìn thấy được. Cho nên, không có tin đồn đổi tiền thì người dân cũng cần phải thủ cho chắc, giữ ngoại tệ hay vàng để ứng phó trước khả năng đảng tuyên bố đổi tiền để quỵt nợ. Niềm tin vào ngoại tệ hay vàng của người dân đang tăng trong khi chẳng một ai còn tin tưởng vào tiền tệ của một nhà nước chỉ luôn dối trá như CSVN cả.
Nguyên nhân thứ ba của tin đồn đổi tiền, suy cho cùng, và cũng là quan trọng nhất, vẫn là những bất ổn về chính trị sẽ bùng phát từ tranh chấp nội bộ ĐCSVN. CSVN thật sự đang đứng trước nguy cơ bị đảo chánh bởi quân đội.
Bằng chứng là vào ngày 23 tháng Mười năm nay, Nguyễn Xuân Phúc đã phải đến Học Viện Chính Trị yêu cầu gia tăng quyền lực của các chính ủy viên trong quân đội nhằm đảm bảo vai trò lãnh đạo tuyệt đối của đảng đối với quân đội. Ông Phúc khẳng định rằng: "Nếu xa rời sự lãnh đạo của đảng Cộng Sản, quân đội sẽ mất phương hướng chính trị trong xây dựng và chiến đấu, sẽ phân rã về tư tưởng và tổ chức. Chúng ta kiên quyết không chấp nhận tư tưởng “phi chính trị hóa” lực lượng vũ trang” (^^^). Rõ ràng, lời khẳng định này thể hiện sự lo âu của đảng trước tình trạng quân đội đang ngày càng chống lại sự lãnh đạo của đảng.
Từ thời Lê Duẩn, chưa bao giờ quân đội nón cối của đảng bị nêu đích danh là phải giữ vững lập trường và phục tùng sự lãnh đạo của đảng như lần này cả. Quyền lãnh đạo lên quân đội của đảng bao giờ cũng là tuyệt đối là một điều hiển nhiên. Thế những lần này, lời tuyên bố của ông Phúc làm mọi người sửng sốt. Quân đội phải đang có khuynh hướng đi trật khỏi đường rày của đảng, "trên bảo dưới không nghe" thì đảng mới phải cảnh báo thẳng thừng như vậy.
Một bằng chứng nguy hiểm khác cho việc quân đội nón cối đang đâm sau lưng đảng là chính tướng Nguyễn Chí Vịnh tuyên bố ủng hộ sự can dự quân sự của Hoa Kỳ tại biển Đông (**) vào 19 tháng Mười trong khi Đinh Thế Huynh sửa soạn khăn gói viếng thăm Trung Cộng cũng cùng vào thời điểm này (19-21/10).
Trong chuyến viếng thăm này, ông Huynh cố khẳng định tình đồng chí giữa hai đảng Cộng Sản là “lựa chọn chiến lược chính trị của Việt Nam" nhằm tìm đường dựa dẫm và làm đẹp lòng Bắc Kinh. Ông Huynh phải hiểu rõ Trung Cộng từ tám năm qua phản kháng rất mạnh mẽ sự can dự của Hoa Kỳ vào biển Đông. Cho nên muốn khẳng định gắn chặt keo sơn tình đồng chí giữa hai đảng Cộng Sản để dựa dẫm thì Cộng đảng của ông Huynh không thể nào lại hoan hô Hoa Kỳ kéo chiến hạm vào Hoàng Sa của Việt Nam Cộng Hòa nay đang bị Trung Cộng cưỡng chiếm để đe dọa Trung Cộng được. Tướng Vịnh lại tuyên bố ủng hộ Hoa Kỳ can dự quân sự vào biển Động như thế thì chẳng khác nào là thổi kèn ngược khiến ông Huynh bể mặt trước Tập Cận Bình?!
Rất hiếm thấy khi đảng đánh trống xuôi, quân đội lại thổi kèn ngược như vậy. Rõ ràng, Vịnh muốn Huynh bị đổ vỡ ngoại giao ở Bắc kinh và lâm vào cảnh gạo đã thành cơm, hết cách lựa chọn nên phải bay qua Hoa Kỳ cấp tốc không loan báo chính thức trước để gặp Ngoại trưởng Kerry. Vịnh dù có gan trời cũng chẳng dám chống lại đảng, nhất là chống lại Đinh Thế Huynh; nhưng sức mạnh của Hoa Thịnh Đốn lớn quá, con gà rót Nguyễn Chí Vịnh cũng đành hết cách!
Cùng lúc tin đồn đổi tiền đang lan khắp xã hội thì số phận của hai cha con cựu bộ trưởng QP Phùng Quang Thanh càng lúc càng trở nên bi đát. Dường như TC II của Nguyễn Chí Vịnh đã nằm im, nhắm mắt làm ngơ không còn can thiệp nữa. Con ông Thanh là đại tá Phùng Quang Hải bị bay chức tổng giám đốc tập đoàn 319 vào tháng này (*) và bản thân ông Thanh cũng đang bị các sĩ quan viết đơn tố cáo trước đảng, yêu cầu kỹ luật.
Điều này báo hiệu cho thấy đàn em của ông Thanh vốn trung thành với đảng trong bộ QP sắp sửa bị nguy khốn đến nơi, nhất là các tướng lãnh tư lệnh các quân khu ở các tỉnh phía Bắc, trong đó có QK II. Vụ rối loạn tại QK II và vụ bí thư Yên Bái liên quan đến QK II bị giết còn chưa kịp chìm xuồng thì việc quân đội tiếp tục có thanh trừng cho thấy sự rạn nứt bên trong quân đội, giữa những tướng lãnh trung thành với đảng và những tướng lãnh chống đảng đang bắt đầu lan rộng, đang ngày một gay gắt hơn. Sự gay gắt này khiển khả năng có động binh đảo chánh tưởng chừng như không thể trong một xã hội Cộng Sản chuyên chế thì nay lại đang ngày một hiện rõ.
Dù sao, không phải là TBT Gorbachev cũng đã từng bị quân đội bất ngờ đảo chánh hay sao? Hơn nữa, nếu quân đội nón cối không có rối loạn và hiện không có xảy ra nổ lực thanh trừng những ai trong bộ QP trung thành với lãnh đạo đảng từ phe cánh tướng lãnh muốn chống lại lãnh đạo đảng thì ông Phúc kêu gào quân đội trung thành với lãnh đạo đảng mà làm gì?
Sự bất ổn tranh chấp gay gắt trong nội bộ CSVN còn thể hiện qua việc TBT Trọng tự mình chui vào bộ Công An (CA) để xét việc. Cũng giống như việc Vịnh thổi kèn ngược vào tháng Mười vừa qua, việc một TBT thư chui vào đảng ủy bộ CA cũng là một điều chưa từng có. Đều này chứng tỏ ngay cả lực lượng CA cũng đã không còn chịu nghe lời đảng nữa buộc ông TBT tìm cách để ra tay khống chế trở lại.
Một mình TBT Trọng có đủ lấn áp nổi cả bộ CA đang muốn thoát đảng và cố trút hết tiếng oán của người dân lên đảng để chạy tội hay không, tuy vẫn còn là dấu hỏi; nhưng khả năng TBT Trọng làm chủ được tình hình là rất thấp. Đơn giản, nếu quân đội rục rịch thì ngu dại gì bộ CA lại đi hứng đạn giùm cho đảng?! Toàn bộ lực lượng CA, đi làm CA từ quan đến lính, chỉ vì chén cơm mà phải chịu tiếng oán thế cho đảng, lỡ mà sa cơ là bị thiệt mạng ngay! Cho nên việc bộ CA hùa theo quân đội để lật đảng bất ngờ vào giờ chót, nhằm lấy chút công lật đảng mà giữ mạng thì tại sao lại không thể? Dậu đổ thì bìm leo, thói đời vẫn thế!
Như vậy, tình hình cho thấy rõ cả CA và quân đội nón cối đang có xu hướng thoát khỏi đảng. Hiện vẫn còn chưa lộ rõ chắc chắn là Nguyễn Chí Vịnh có liên kết với Trần Đại Quang để hạ bệ Đinh Thế Huynh hay TBT Trọng hay không, nhưng chắc chắn, sự đòi hỏi của đảng về lòng trung thành tuyệt đối của quân đội nón cối đối với đảng sẽ một ngày một khó thực hiện hơn.
Hơn nữa, áo cơm súng ống của quân đội hiện nay là do ai chu cấp, đảng hay là Hoa Kỳ?
Nếu là đảng như trong thời gian chiến tranh Lạnh, thời mà Lê Duẩn tha hồ làm mưa gió do có Liên Xô hậu thuẫn tuyệt đối về mọi mặt thì quân đội nón cối nghe theo sự lãnh đạo đảng là điều đương nhiên; còn nếu nay là do Hoa Kỳ chu cấp thì nếu Hoa Kỳ không muốn đảng CSVN tồn tại nữa, quân đội nón cối sẽ buộc phải nghe lệnh của Hoa Kỳ mà phế đảng trong chớp nhoáng.
Và kịch bản cho quân đội nón cối lẫn CA rắp tâm phế đảng, có lẽ đang thật sự bắt đầu từ tin đồn đổi tiền vào cuối năm 2016. Xã hội cần phải rối loạn thì quân đội mới có thể có cớ đảo chánh phế đảng được.
Ghi chú:
(*) Xin lưu ý thêm ngoài "chủ đề" bài viết là việc ông Hải con tướng Thanh mất chức cho thấy mọi dự án nâng cấp các sân bay quân sự quan trọng xung quanh cảng Cam Ranh như sân bay quân sự Phan Thiết chẳng hạn, sẽ lọt vào tay của kẻ khác. Các dự án quân sự tân trang nâng cấp các sân bay quân sự này chắc chắn có chi viện từ bộ QP Hoa Kỳ nhằm đảm bảo tiến trình quân sự hóa cảng Cam Ranh thêm thuận lợi cho mai này. Cảng Cam Ranh hiện đã và đang được tu sửa với kinh phí lên đến trên 78 triệu Mỹ kim trong bước đầu, với vốn hầu hết đến từ tổng công ty dầu khí PVN, vốn là bàn tay nối dài của Hoa Kỳ nhằm ảnh huởng lên chính trường Việt Nam. Như vậy, hành động ông Hải bị cách chức và việc tướng Vịnh ủng hộ Hoa Kỳ can dự quân sự tại biển Đông gắn liền nhau vì phù hợp với nguyện vọng của Hoa Kỳ trong tiến trình hợp tác quân sự giữa hai nước. Từ lâu, Hoa Kỳ đã muốn loại tướng Thanh vì ông tướng nón cối này có lập trường quy lụy Trung Cộng như TBT Trọng hay Đinh thế Huynh.