Hoàng Thanh Trúc (Danlambao) - Ngày 10/7/2012 tại Thủ Đô Hà Nội, dưới sự chủ trì của ông Nguyễn Thiện Nhân, Phó Thủ Tướng, người từng là học viên của 3 trường Đại Học nước ngoài (Đại Học Magdeburg - Đức, Đại học Oregon và Harvard - Hoa Kỳ. Theo Wikipedia). Ông đại diện “nhà nước và đảng ta” tổ chức trọng thể một đại hội được khai mạc có cái tên và tiêu đề "ĐẠI HỘI ĐẠI BIỂU TOÀN QUỐC - Hội Hữu nghị Việt Nam - Trung Quốc". Có nghĩa khắp các tỉnh thành trong toàn nước Việt Nam nơi nào cũng có cái hội “Yêu Nước Trung Quốc” cử “đại biểu” về tham dự (?!)
Tuy nhiên, chính xác phải gọi nó là Hội "Nhớ ơn Trung Quốc", vì ông Phó Thủ Tướng ngay trong diễn văn khai mạc tuyên bố: “Hội hữu nghị Việt Nam-Trung Quốc sẽ tổ chức các hoạt động tri ân các cá nhân, tổ chức và địa phương Trung Quốc, xuyên suốt trong 5 năm, sau đại hội này…”
Trời ạ! Ơn nghĩa nào mà cao như núi Thái Sơn như thế? Để cho khỏi mang tiếng là “vong ân bội nghĩa”, trong quang minh chính đại – Chúng ta – Đồng bào nhân dân trong và ngoài nước thử kiểm kê lại những ơn nghĩa lớn lao nào từ Trung Quốc mà “nhà nước đảng ta” và cá nhân ông Nguyễn Thiện Nhân phải “gánh” còn nặng hơn cả công ơn của Vua Hùng mà toàn dân Việt Nam là con cháu, nhưng chưa hề có cái hội nghị nào để gọi là “Đại Hội đại biểu toàn quốc nhớ ơn Vua Hùng”.
CÓ PHẢI LÀ CÔNG ƠN?
Tính từ Trận Điện Biên Phủ 1954 – khi mà quân đội Pháp, một đạo quân “tư bản” nước ngoài án binh gần như là “cắm chốt” tại Điện Biên Phủ, giữa biên giới hai quốc gia Cộng Sản là Bắc Việt Nam và Trung Quốc thì việc nó đe doạ cho chế độ CS XHCN của cả hai là hiển nhiên, thì quét nó đi là nhiệm vụ hỗ tương mà TQ phải trợ giúp CSVN là tất yếu, nếu không muốn nói “bắt buộc”. Gần 10.000 binh sĩ nhân dân VN hy sinh, vũ khí súng đạn không thể quý hơn sinh mạng con người, biên giới không còn bị đe doạ, Trung Quốc phải biết ơn nhân dân VN mới đúng với đạo lý của con người, CSVN không thể viện dẫn nhờ đó mà nhân dân VN mới đánh thắng thực dân Pháp dành được độc lập, mang ơn TQ là một sự ngộ nhận.
Sau thế chiến II từ 1945, xu thế văn minh thời đại, tất cả các “thuộc địa” của thực dân đế quốc trên toàn thế giới đều được trả lại Độc Lập Tự Do mà không cần đến súng đạn xương máu như Việt Nam đã làm – Có nghĩa thời điểm ấy Độc Lập như ánh bình minh nó cứ tự vươn lên mà không cần phải lệ thuộc bất cứ tiếng “gà gáy” nào, điểm lại các quốc gia quanh khu vực và Á Châu, chứng minh hùng hồn cho điều đó.
“Nhà nước, đảng ta” ngàn lần tri ân cảm tạ Trung Quốc. Cũng thời gian này (1953-1956) nhờ sự anh minh sáng suốt chỉ đạo của cố chủ tịch CSTQ “Mao Xếnh Xáng” mà “Bác và đảng ta” qua CCRĐ đã chọn lựa “được” 172.000 lương dân vô tội, đưa oan hồn xuống âm phủ trước dành sẵn cho “Bác ta” để hôm nay có mà phục dịch Bác cho tươm tất dưới suối vàng.
Hỗ trợ đánh chiếm miền Nam VN – Nằm trong mưu đồ nhuộm đỏ Đông Nam và Châu Á của quốc tế CS, nói chung, Trung Quốc, nói riêng thì CS Nga và Trung Quốc chi viện quân sự cho CSVN như một “tay sai” đắc lực, lấy máu xương đồng bào làm “đối trọng” như điều kiện đổi lại, để phục vụ cho chủ nghĩa độc tài CS, không phải cho độc lập tự do, dân chủ, ấm no, hạnh phúc của Nhân Dân VN thì sao gọi là ơn nghĩa để bắt cả dân tộc “tri ân” bên cạnh nỗi đau hy sinh cốt nhục tương tàn hơn 3 triệu con người?
“Nhà nước, đảng ta” ngàn lần tri ân cảm tạ Trung Quốc. Cũng thời gian này (1953-1956) nhờ sự anh minh sáng suốt chỉ đạo của cố chủ tịch CSTQ “Mao Xếnh Xáng” mà “Bác và đảng ta” qua CCRĐ đã chọn lựa “được” 172.000 lương dân vô tội, đưa oan hồn xuống âm phủ trước dành sẵn cho “Bác ta” để hôm nay có mà phục dịch Bác cho tươm tất dưới suối vàng.
Hỗ trợ đánh chiếm miền Nam VN – Nằm trong mưu đồ nhuộm đỏ Đông Nam và Châu Á của quốc tế CS, nói chung, Trung Quốc, nói riêng thì CS Nga và Trung Quốc chi viện quân sự cho CSVN như một “tay sai” đắc lực, lấy máu xương đồng bào làm “đối trọng” như điều kiện đổi lại, để phục vụ cho chủ nghĩa độc tài CS, không phải cho độc lập tự do, dân chủ, ấm no, hạnh phúc của Nhân Dân VN thì sao gọi là ơn nghĩa để bắt cả dân tộc “tri ân” bên cạnh nỗi đau hy sinh cốt nhục tương tàn hơn 3 triệu con người?
Có vô lý và buồn cười lắm không? Khi “Bác ta và ông Phạm Văn Đồng” cùng có một tư duy “Tri ân” Trung Quốc vì đã hữu hảo cho phép nhà nước CSVN xác nhận quần đảo Hoàng Sa và các vùng biển phụ cận nằm trong lãnh hải của TQ trên công hàm năm 1958?
Và năm 1974 cũng “tri ân” luôn bằng im lặng như nhớ ơn TQ vì đã chiếm lấy Hoàng Sa mà quản lý luôn chứ không nên để anh em ruột thịt của mình là Quân lực VNCH miền Nam VN làm chủ.
Năm 1978 – Khơmer đỏ Campuchia, một đứa con lai CS, khát máu diệt chủng do Trung Quốc sinh ra nuôi dưỡng, vượt biên giới Tây Nam vào VN giết hại vô số đồng bào, quân VN phải vượt biên đánh đuổi ngược lại để diệt trừ. Nhà nước và đảng CSVN rất “tri ân nhớ ơn”, nhờ Trung Quốc chi viện súng đạn kịp thời cho Khờmer đỏ mà quân đội NDVN lập được nhiều nghĩa trang “dã chiến” khỏi phải mang thi hài về nước, mà chôn cất tại chỗ trên nước “bạn” gần 25.000 con em binh lính mình xa nhà, chiến đấu với Khờmer đỏ đã nằm xuống.
Năm 1979 – Nhà nước và đảng CSVN cũng “tri ân và nhớ ơn” Trung Quốc rất nhiều vì nhờ TQ phát động cuộc chiến tranh Biên giới phía Bắc mà CS giảm được “miệng ăn” gần 100.000 binh lính và người dân vô tội đã nằm xuống trên toàn tuyến biên giới, đồng thời cũng “sâu sắc biết ơn” vì nhờ binh lính TQ di chuyển cột mốc biên giới vào sâu trong lãnh thổ nước mình, nhường hàng ngàn km2 cho TQ làm chủ để khỏi tốn người vất vả trông coi.
Năm 1988 – “Nhà nước đảng ta” chân tình ghi ơn Trung Quốc đã thay mặt QĐ/NDVN cho “giải ngũ” sớm 64 “đồng chí” hải quân nước mình và quản lý giùm bãi đá Colin, Len Đao và Gạc Ma trong quần đảo Trường Sa.
Và cũng không quên “tri ân" Trung Quốc nhiều năm liền, vẫn tiếp tục như hiện nay, rất nhiệt tình “dạy dỗ” ngư dân Việt Nam phải biết lễ độ tôn trọng chủ quyền của TQ trên toàn vùng biển đông là như thế nào và thu gom không biết bao nhiêu tàu thuyền máy móc ngư cụ của ngư dân VN về đảo Phú Lâm, Hoàng Sa “trông coi” mà đòi tiền “chuộc” nhẹ hều.
Chắc “nhà nước ta” cũng nhớ ơn TQ vô cùng vì mới nhất ngày 15/7 tin từ Hoàn Cầu thời báo cho hay TQ có kế hoạch xây dựng Sở Công an và trại tạm giam trên đảo Phú Lâm, thuộc Hoàng Sa của VN đang bị Trung Quốc chiếm đóng, (được Đài truyền hình Thâm Quyến ngang nhiên thông báo trong một phóng sự phát hồi cuối tuần). Để giam giữ những người bị TQ bắt trên biển Đông - khỏi nói cũng biết là ngư dân VN rồi.
Đặc biệt nhà nước và đảng ta “rất biết ơn” Trung Quốc về sự quan tâm đến chủ quyền lãnh thổ, lãnh hải của VN, sợ nước ngoài đến khai thác trái phép, mới đây ngày 23/06/2012 thay mặt “nhà nước ta” TQ gọi thầu quốc tế đến khai thác dầu khí trên 9 lô nằm sâu trong lãnh hải đặc quyền kinh tế 200 hải lý của VN mà Trung Quốc (không biết có nhầm không) nói là của Trung Quốc.
Và vượt lên trên tầm cao của tất cả sự “tri ân” là “nhà nước và đảng ta” hân hoan phấn khởi vô cùng ghi nhận “ơn nghĩa to lớn” của Trung Quốc khi cho “nhà nước, đảng ta” được phép lấy cái “ngôi sao” duy nhất trên quốc kỳ của CH/XHCN/VN Việt Nam gắn vào cho đủ 6 sao trên quốc kỳ TQ như biểu tượng TQ-VN, thắm tình hữu nghị tương lai sẽ là Độc Lập “hai trong một”, khắp thế giới không ai sáng suốt, hãnh diện sáng tạo bằng.
Chắc cũng còn nhiều nữa những “Tri Ân” khó nói rất riêng tư giữa hai đảng cộng sản VN và TQ mà vì “yêu nước là yêu CS/XHCN” nên nhân dân VN phải “tri ân” giùm luôn cho “nhà nước đảng ta”.
Thưa ngài Phó Thủ Tướng – Quả là “ơn nghĩa” vĩ đại, quá lớn lao, để phải đích thân ngài đứng ra chỉ đạo khởi động đền đáp, nhiệt tình, cho sự “tri ân” ấy – Một sự tri ân mà trong tương lai gần hoặc không xa lắm, lịch sử 4000 năm Văn Hiến của dân tộc Việt sẽ ghi chú vào ngày 10/7/2012 tại Thủ Đô Việt Nam một “vĩ nhân” họ Nguyễn tốt nghiệp 3 trường Đại Học tăm tiếng nước ngoài, vinh danh một tiền lệ chưa từng có trong lịch sử Âu Lạc là tôn vinh tri ân “... các cá nhân, tổ chức và địa phương Trung Quốc, xuyên suốt trong 5 năm ” (lời trong diễn văn của ngài). Những người và tổ chức nước ngoài ấy đã cướp đoạt đất đai biển đảo của tiền nhân của Ngài, sát hại hằng trăm ngàn anh hùng liệt sĩ, lương dân vô tội trên chính đất đai cương thổ của dân tộc Việt Nam.
Và cũng đang mưu đồ cướp đoạt “ngư trường truyền thống” sinh tử, bất khả chia lìa từ ngàn đời của toàn dân ta.
Tới đây – Thưa Ngài Phó Thủ Tướng – Nếu ngài có đọc, có thể đôi khi Ngài sẽ tự an ủi mình: “Thời thế, thế thời phải thế”.
Tuy nhiên với sở học hơn người của ngài không khó lắm để ngài nghiệm ra: “Thời thế” là khách quan, “thế thời” là chủ quan – Thời thế thường tạo ra anh hùng, quân tử, thế thời hay sinh sản hèn mọn, tiểu nhân.
Riêng với nhiều đồng bào chúng ta, họ sẽ nghĩ: Khi mà hiện nay ngoài Biển Đông, Trung Quốc đang “hành hạ” ngư dân đồng bào Việt Nam ta đủ điều thì trong đất liền Ngài chủ trì một cái đại hội “Tri Ân Trung Quốc” nó sẽ y hệt như là: “Đồng chí bạn vàng 4 tốt nó đang vả vào mặt mình đau điếng mà mình thì xoa gò má phấn khởi hoan hô: rất tri ân mày”!