Minh Dân (Danlambao) - Sắp đến hạn tuyên kết cái hiến pháp sửa đổi của nước gọi là CHXHCNVN, nhân nghe bài hát Thuyền và Biển của Thanh Trang, thơ của chị Xuân Quỳnh, xin phép chị được hát cải lời bài thơ để tả tình cảm con dân trước ngày đại họa:
Chỉ có trời mới hiểu
Đảng ăn tham ô nhường nào
Chỉ có đảng mới biết
Tiền đi đâu về đâu ?
Những ngày không tự phê
Đảng bạc đầu thương nhớ
Những ngày không hành dân
Cầm quyền như rạn vỡ
Nếu giải tán đảng rồi
Biển chẳng còn sóng gió
Nếu điều bốn tiêu tan
Dân chẳng còn bão tố
Nếu điều bốn tiêu tan
Đảng chỉ còn ...bão tố …!
_________________________________
Thuyền và Biển
thơ Xuân Quỳnh
Em sẽ kể anh nghe
Chuyện con thuyền và biển
“Từ ngày nào chẳng biết
Thuyền nghe lời biển khơi
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi
Lòng thuyền nhiều khát vọng
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa… vẫn xa
Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ
Cũng có khi vô cớ
Biển ào ạt xô thuyền
(Vì tình yêu muôn thuở
Có bao giờ đứng yên?)
Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu, về đâu
Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau – rạn vỡ
Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió”
Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố.