Đi tìm sự thật về con người muôn mặt Hồ Chí Minh (phần 8) - Dân Làm Báo

Đi tìm sự thật về con người muôn mặt Hồ Chí Minh (phần 8)

Hồ Chí Minh dâng Việt Nam cho Tàu cộng

Lê Minh Khôi (Danlambao) - Trung Cộng tận lực viện trợ cho Cộng Sản Việt Nam trong suốt hai cuộc chiến không phải vì nghĩa vụ quốc tế hay vì tình đồng chí mà chỉ vì tham vọng bành trướng, bá quyền.


Năm 1949, ngay sau khi chiếm đoạt được Trung Hoa thì Mao Trạch Đông lập tức thực hiện giấc mộng thôn tính các nước láng giềng. Phía Tây xua quân chiếm Tây Tạng. Phía Bắc vào tháng 3-1969 đụng độ với Nga tại vùng đảo Damansky (đảo Trân Bảo) trên sông Ussuri (Nga) dù rằng Mao Trạch Đông và Cộng Đảng Trung Quốc được Cộng Đảng Nga Sô giúp đỡ từ năm 1930. Phía Đông xua quân sang Triều Tiên giúp Kim Nhật Thành trong vỏ bọc kháng Mỹ viện Triều và phía Nam tiếp tay Việt Cộng trong mặt trận Cao Bắc Lạng đánh tan quân đoàn Le Charton và Le Page, sau đó cho nhóm cố vấn Trần Canh, Lã Quý Ba..... kín đáo chỉ huy mặt trận Điện Biên Phủ hất cẳng Pháp ra khỏi Việt Nam. Sau hiệp định Geneve năm 1954 Trung Cộng lại tiếp tục viện trợ tối đa vũ khí quân trang quân dụng và đưa quân đội sang ăn mặc trá hình giống hệt Việt Cộng, giúp Việt Cộng giữ Miền Bắc để Việt Công dốc toàn lực thôn tính Miền Nam và từng bước từng bước thôn tính Việt Nam, nằm trong kế sách dùng người Việt giết người Việt, làm cho dân Việt hai bên giết nhau, chết càng nhiều càng tốt, để dễ bề tràn xuống phương Nam.

Theo ghi nhận của hai cây bút biên khảo Mai Thái Lĩnh và Trương Nhân Tuấn thì Hồ Chí Minh đã cắt đất Việt Nam dâng cho Trung Cộng một cách âm thầm lén lút như sau:

- Năm 1953, nhượng khu vực Trà Mần và Suối Lũng, huyện Bảo Lạc thuộc tỉnh Cao Bằng, tại cột mốc biên giới số 136-137 và cho Trung Quốc đưa dân xâm cư với tên xã mới "Si Lũng" sâu trong lãnh thổ Việt Nam.



- Năm 1955-1956, Cộng Sản Hà Nội đã nhờ Trung Quốc in lại bản đồ nước Việt Nam tỷ lệ 1/100.000. Lợi dụng lòng tin của Việt Nam, họ đã sửa ký hiệu một số đoạn đường biên giới dịch về phía Việt Nam, biến vùng đất của Việt Nam thành đất Trung Quốc. Thí dụ: họ đã sửa ký hiệu ở khu vực thác Bản Giốc (mốc 53) thuộc tỉnh Cao Bằng, nơi họ định chiếm một phần thác Bản Giốc của Việt Nam và cồn Pò Thoong” - Cũng vào thời gian 1955-1956 Hồ Chí Minh nhượng sâu vào lãnh thổ Việt Nam 300 mét, xây dựng đoạn đường sắt khu vực Hữu Nghị Quan, từ biên giới Trung-Việt đến Yên Viên, gần Hà Nội. Cùng năm ấy, nhượng thêm vùng đất của xã Bảo Lâm, huyện Văn Lãng thuộc tỉnh Lạng Sơn trên 3,100 km, chiều sâu 0,500 km.

- Năm 1956 Hồ Chí Minh lại thầm lặng chấp thuận cho Trung Cộng san bằng núi Khâu Thúc tại xã Thanh Loa thuộc huyện Cao Lộc, phá hủy ba cột mốc biên giới số 25, 26, 27, nhượng xã Khẳm Khau thuộc tỉnh Lạng Sơn, phá hủy hai cột mốc biên giới số 17-19. Tiếp theo là nhượng đất tỉnh Hoàng Liên Sơn, chiều dài hơn 4 km, sâu vào lãnh thổ Việt Nam hơn 1 km; diện tích hơn 300 héc ta. gồm hai thôn Minh Tân, Tả Lũng và một làng Phù Phìn, thuộc tỉnh Cao Bằng. Phá hủy cột mốc biên giới số 14.

- Năm 1957, nhượng quặng mõ than chì từ thị trấn Ái Ðiểm, Chi Ma thuộc tỉnh Lạng Sơn, đến xã Bình Mãng và xã Sóc Giang, tỉnh Cao Bằng, phá hủy thêm hai cột mốc biên giới số 43-114, và khu vực Phia Un hai cột mốc số 94-95, thuộc huyện Trà Lĩnh, tỉnh Cao Bằng. Liền đó nhượng thêm 500 mét sâu vào biên giới trên đỉnh núi Phia Un, khu vực Chi Ma thuộc tỉnh Lạng Sơn. Đất của ba xã Kùm Mu, Kim Ngân, Mẫu Sơn thuộc tỉnh Cao Bằng mất trắng. Bốn cột mốc biên giới số 136, 41, 42, và 43 thuộc tỉnh Lạng Sơn, chiều dài 2,5 km, diện tích gần 1.000 héc ta đã hoà tan vào đất Hán. Khu vực Nà Pảng, Kéo Trình thuộc tỉnh Cao Bằng, phá hủy ba cột mốc số 29, 30, 31, chiều dài 6,450 km, sâu vào lãnh thổ Việt Nam 1,300 km; diện tích gần 200 héc ta, nay thuộc về Trung Quốc. 

- Năm 1967-1968, nhượng cho Trung Cộng xóm dân Mèo, tại khu vực giữa cột mốc biên giới số 2 và số 3, thuộc xã Nậm Chảy, huyện Mường Khương, tỉnh Hoàng Liên Sơn, với tên mới "Sìn Sài Thàng" sáp nhập vào tỉnh Vân Nam Trung Quốc.

- Năm 1974 cho phép Trung Cộng phá đường biên giới của Công ước Pháp˗Thanh 1887, xây dựng công xưởng, lập công xã trong lãnh thổ Việt Nam 

Tiếp nối Hồ Chí Minh những tên Cộng Sản hậu duệ vì quyền lợi và sự sống còn của chúng đã tiếp nối việc làm của tên đầu sỏ bán nước. Năm 1999 Thứ Trưởng Bộ Ngoại Giao Cộng Sản Hà Nội Lê Công Phụng đã chính thức ký hiệp nghị dâng một nửa thác Bản Giốc cho Trung Cộng.

So sánh bản đồ về đường biên giới mới và các cột mốc mới tại vùng này với bản đồ “ Trùng Khánh 6354-IV” năm 1979 do Quân đội Nhân dân Việt Nam in năm 1980. Mặc dù địa hình của cồn Pò Thoong và khu vực lân cận cũng như vùng đất phía tả ngạn ở hạ lưu của Thác Bản Giốc đã bị phía Trung Quốc làm biến đổi khá nhiều nhằm che giấu việc chiếm đất, chúng ta vẫn có thể dễ dàng nhận ra sự khác biệt giữa hai đường biên giới mới và cũ. Cột mốc số 53 đã bị dời về phía tây-nam để tạo ra cột mốc mới 835 đối diện với cồn Pò Thoong. Vì thế, đường biên giới đáng lẽ chỉ trùng với trung tuyến của dòng sông ở hạ lưu thác lại đi ngang cồn Pò Thoong ở phía thượng lưu và sau đó chia cắt một nửa phần thác chính cho phía Trung Quốc. (Nguồn: Điện báo Quê Choa).

Cùng với việc dâng thác Bản Giốc là việc dâng vùng đất thuộc ải Nam Quan. Chúng ta không phủ nhận việc xây dựng ải Nam Quan là do người Tàu và xây dựng trên đất Tàu bởi một lẽ giản dị là nếu Việt Nam xây cất cửa ải này thì phải gọi là ải Bắc Quan. Trước đây ải Nam Quan nằm ngay lằn ranh giữa Việt Nam và Trung Cộng. Bây giờ lằn ranh đó lấn sâu vào Việt Nam hơn nửa cây số. Nhiều chỗ dọc theo biên giới đã bị lấn sâu đến 2 km và ngày 23-02-2009 là một ngày đau thương của dân tộc vì ngày này Trung Cộng đã chính thức làm lễ tiếp nhận lãnh địa mới do Cộng Sản Hà Nội triều cống." (Nguồn: Mai Thái Lĩnh- Trương Nhân Tuấn)


Tấm bia ghi rõ 1 bên là lãnh thổ Chine và 1 bên là Annam.
Rõ ràng như thế tại sao giờ lại nằm hẳn trong lãnh thổ của Trung cộng???.

Chúng ta biết rằng Trung Quốc là một nước lớn dân đông nên thường ỷ lớn ỷ đông đem quân xâm lăng những nước lân bang trong đó có Việt Nam. Tự xưng mình là Trung Quốc (nước ngay giữa trung tâm) còn các nước chung quanh vì đất đai nhỏ hẹp và dân số ít nên bị gọi là chư hầu hay là “rợ” (man rợ). Tuy nhiên Trung Quốc cũng nhiều phen khốn đốn vì các “rợ” và từng bị các “rợ” cai trị. Từ phương Bắc người Mông Cổ đánh nhà Tống lập ra triều Nguyên (1271-1380), người Mãn Châu đánh nhà Minh lập ra triều đại nhà Thanh (1644-1917). Việt Nam vào triều đại nhà Lý có Lý Thường Kiệt đem quân đánh nhà Tống để đòi lại hai đất châu Khâm và châu Liêm. Chính vì vậy mà Trung Quốc phải xây Vạn Lý Trường Thành để chống lại các rợ miền Bắc. Cũng chính vì vậy mà Trung Quốc phải xây dựng ải Nam Quan để đề phòng một Lý Thường Kiệt khác của Việt Nam tiến đánh từ phương Nam.

Thật ra người Tàu chỉ đề phòng thôi vì nước Tàu đất rộng dân đông gốc gác Hán tự xưng là và thường là Trung Quốc ỷ lớn đi đánh chiếm lân bang chứ các nước nhỏ thường thì chỉ đánh nhau với Trung Quốc để tự vệ chứ rất ít trường hợp đem quân đánh Trung Quốc

Việt Nam là một nước nhỏ bé dân ít đất hẹp lại bất hạnh nằm bên nước một láng giềng vừa to rộng vừa lưu manh tham lam quỷ quyệt thì phải biết tìm chỗ dựa để bảo vệ đất nước. Chỗ dựa đây không phải là lệ thuộc mà là liên minh với nhiều nước trên nhiều mặt. Như thế, vì quyền lợi đa phương họ sẽ không để cho Trung Cộng mặc sức tung hoành. Tiếc thay Hồ Chí Minh lại là cánh tay nối dài của Trung Cộng nên đã tận lực thực hiện âm mưu bành trướng của Trung Cộng.

Ông Ngô Đình Nhu trong tập “Chính Đề Việt Nam, Tùng Phong, Saigon, 1963, trang 212” đã cảnh báo: Giả sử Bắc Việt chiếm được Miền Nam thì việc Trung Cộng thôn tính Việt Nam chỉ là vấn đề thời gian”.

Những diễn biến thời cuộc cho thấy tầm nhìn của ông Ngô Đình Nhu đã trở thành sự thật. Sau khi Hồ Chí Minh chết, nhóm thân Nga đã bám vào Nga Sô. Lập tức Trung Cộng tiến hành một cuộc chiến tranh khốc liệt tàn phá nhiều tỉnh phía Bắc Việt Nam như Cao Bằng, Lạng Sơn, Hà Giang... và lấn chiếm các khu vực ở gần biên giới. Từ đó, Hà Nội từng bước nhân nhượng Trung Quốc về lãnh thổ và lãnh hải.

Tai hại hơn nữa là sau khi đế quốc Cộng Sản Nga Sô sụp đổ thì Cộng Sản Hà Nội quá lo sợ chỉ còn biết bám víu vào Trung Cộng để sống còn và nắm giữ đặc quyền đặc lợi. Một phái đoàn cao cấp của Hà Nội gồm Tổng Bí Thư Đảng lúc đó là Nguyễn Văn Linh vội cùng Chủ Tịch Hội Đồng Bộ Trưởng Đỗ Mười, Cố vấn Ban chấp hành Trung ương Đảng Phạm Văn Đồng lén lén lút lút sang khấu đầu trước Tổng Bí Thư Đảng Cộng Sản Trung Quốc Giang Trạch Dân và Thủ tướng Quốc Vụ Viện Trung Quốc Lý Bằng vào các ngày 3 và 4 tháng 9 năm 1990 dẫn đến hội nghị Thành Đô.

Tờ Thời báo Hoàn Cầu và Tân Hoa Xã chính thức công bố những chi tiết mà hai cơ quan này gọi là sự thật về “Kỷ Yếu Hội Nghị Thành Đô” như sau:

Vì sự tồn tại của sự nghiệp xây dựng Chủ nghĩa Cộng sản, đảng Cộng Sản và Nhà nước Việt Nam đề nghị phía Trung Quốc giải quyết các mối bất đồng giữa hai nước. Phía Việt Nam sẽ cố gắng hết sức mình để vun đắp tình hữu nghị vốn có lâu đời giữa hai đảng và nhân dân hai nước do Chủ tịch Mao Trạch Đông và Chủ Tịch Hồ Chí Minh đã dày công xây đắp trong quá khứ. Việt Nam bày tỏ mong muốn sẵn sàng chấp nhận làm một khu vực tự trị thuộc chính quyền Trung ương tại Bắc Kinh, như Trung Quốc đã dành cho Nội Mông, Tây Tạng, Quảng Tây…. Phía Trung Quốc chấp nhận đề nghị nói trên, và cho Việt Nam thời gian 30 năm (1990-2020) để Đảng Cộng sản Việt Nam giải quyết các bước tiến hành cần thiết cho việc gia nhập đại gia đình các dân tộc Trung Quốc.”(Nguồn Mặc Lâm RFA. 2014-08-06).

Nhiều cơ quan truyền thông trên mạng cũng như trên báo chí cũng đã đăng tải nguồn tin dưới đây xuất phát từ Wikileak: "Việt Nam chấp nhận làm một khu vực tự trị thuộc chính quyền Trung ương tại Bắc Kinh, như Trung Quốc đã dành cho Nội Mông, Tây Tạng, Quảng Tây… Phía Trung Quốc chấp nhận đề nghị nói trên, và cho Việt Nam thời gian 30 năm" (1990-2020).

Từ sau Hội Nghị Thành Đô rất nhiều thỏa hiệp được ký kết một cách vội vã: Hiệp ước về biên giới trên đất liền 30.12,1999. Hiệp ước phân định lãnh hải 25,12.2000, tự nguyện quàng vào cổ dây thòng lọng “16 chữ vàng” và “4 tốt” để bè lũ Trung Cộng thực hiện cuộc xâm lăng “mềm”. Cũng vào thời gian này Hà Nội đã để các đoàn lao động Trung Quốc xâm nhập sâu vào các nơi hiểm yếu trong nội địa nước ta, chấp thuận cho khai thác quặng mỏ Beauxit, cho thuê dài hạn rừng vùng biên giới, để kinh tế Trung Quốc tràn ngập thị trường Việt Nam, văn hóa Trung Quốc tràn ngập đất nước bằng phim ảnh, sách báo, các trường dạy Hoa ngữ, v.v… tạo ra nguy cơ mất nước rất hiển nhiên. Mới đây, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang lại khấu đầu trước Thiên Triều Đỏ, ký chóng vánh một bản Tuyên bố chung và 10 văn kiện quan trọng chỉ trong một ngày 21.06.2013. Đây là sự khuất phục toàn diện vô cùng nhục nhã của tập đoàn thống trị CSVN trước kẻ thù của Dân tộc là bọn “đại bá” Trung Cộng. (Nguồn: Nguyễn Minh Cần - Chuyện Dài Ra Đảng Và Đa Đảng).

Khi xảy ra vụ tranh chấp lãnh hải giữa Trung Cộng và Phi Luật Tân về hai quần đảo Trường Sa, Hoàng Sa, dẫn đến các cuộc biểu tình chống Trung Cộng của nhân dân Việt Nam thì nhà nước Việt Nam ngậm câm. Bộ Ngoại Giao Trung Quốc công bố 5 bằng chứng:

Bằng chứng số 1:

Ngày 16/5/1956, trong buổi tiếp Đại biện lâm thời Đại sứ quán Trung Quốc tại Việt Nam Lý Chí Dân, Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa Ung Văn Khiêm trịnh trọng bày tỏ: "Căn cứ vào những tư liệu của Việt Nam và xét về mặt lịch sử, quần đảo Tây Sa và quần đảo Nam Sa là thuộc về lãnh thổ Trung Quốc". Vụ trưởng Vụ châu Á Bộ Ngoại giao Việt Nam Lê Lộc còn giới thiệu cụ thể hơn những tư liệu của phía Việt Nam và chỉ rõ: "Xét từ lịch sử, quần đảo Tây Sa và quần đảo Nam Sa đã thuộc về Trung Quốc ngay từ đời Nhà Tống".

Bằng chứng số 2:

Ngày 4/9/1958, Chính phủ Trung Quốc ra tuyên bố, tuyên bố chiều rộng của lãnh hải Trung Quốc là 12 hải lý, dứt khoát nêu rõ: "Quy định này áp dụng cho tất cả mọi lãnh thổ của nước Cộng hoa Nhân dân Trung Hoa, trong đó bao gồm quần đảo Tây Sa". Ngày 6/9, trên trang nhất của "Báo Nhân Dân"-cơ quan Trung ương của Đảng Lao động Việt Nam đã đăng toàn văn bản tuyên bố lãnh hải của Chính phủ Trung Quốc. Ngày 14-9-1958, Thủ tướng Chính phủ Việt Nam Phạm Văn Đồng đã gửi Công hàm cho Thủ tướng Quốc vụ viện Trung Quốc Chu Ân Lai, trịnh trọng bày tỏ: "Chính phủ Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa công nhận và tán thành tuyên bố về quyết định lãnh hải công bố ngày 4/9/1958 của Chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa", "Chính phủ Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa tôn trọng quyết định này".

Bằng chứng số 3:

Ngày 9/5/1965, Chính phủ Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đã ra tuyên bố về việc Chính phủ Mỹ lập "khu tác chiến" của quân Mỹ tại Việt Nam, chỉ rõ: "Việc Tổng thống Mỹ Giôn-xơn xác định toàn cõi Việt Nam và vùng ngoài bờ biển Việt Nam rộng khoảng 100 hải lý cùng một bộ phận lãnh hải thuộc quần đảo Tây Sa của nước Cộng hoà Nhân dân Trung Hoà là khu tác chiến của lực lượng vũ trang Mỹ", đây là đe dọa trực tiếp "đối với an ninh của Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và nước láng giềng".

Bằng chứng số 4:

Tập "Bản đồ Thế giới" do Cục Đo đạc và Bản đồ Phủ Thủ tướng Việt Nam in ấn xuất bản tháng 5/1972 đã ghi chú quần đảo Tây Sa bằng tên gọi Trung Quốc.

Bằng chứng số 5

Sách Giáo Khoa Lớp 9 Phổ Thông do nhà xuất bản Giáo Dục Việt Nam 1974, Hanoi, ghi rõ quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa là lãnh thổ Trung Quốc. Trong bài “Nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa” của tập sách này viết rằng: Từ các đảo Nam Sa (Trường Sa) Tây Sa (Hoàng Sa) đến các đảo Hải Nam, Đài Loan, Bằng Hồ (Đông Sa) và Châu Sơn (Trung Sa) đã là một hình vòng cung tạo nên một dãy trường thành bảo vệ đất liền Trung Quốc.

Vài chi tiết sau đây cho thấy chẳng cần Trung Cộng ép buộc mà chính Hồ Chí Minh và băng đảng Cộng Sản Hà Nội tự nguyện dâng nước Việt Nam cho Trung Cộng:

- Ung Văn Khiêm, Bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao Việt Cộng giải thích trong một cuộc họp báo: “Trung Quốc vĩ đại đối với chúng ta không chỉ là người đồng chí, mà còn là ông thầy tín cẩn, đã cưu mang chúng ta nhiệt tình để chúng ta có được ngày hôm nay, thì chủ quyền Hoàng Sa thuộc Trung Quốc hay thuộc ta cũng vậy thôi. Trung Quốc với ta là hai nước sông liền sông, núi liền núi. Khi nào chúng ta muốn nhận lại quần đảo này. Trung Quốc sẽ sẵn sàng giao lại.” (Nguồn: Nguyệt san Đi Tới số đặc biệt “Trả Ta Sông Núi”, tháng 3-4/ 2002, Đoàn Minh Hóa, trang 13-14.)

- Trong khoảng thời gian tháng 6 và tháng 7-2015 Cộng Sản Việt Nam cho phát hình chương trình “Khát Vọng Đoàn Tụ” nhưng nền nhạc lại là nhạc Tàu. Đánh hơi biết là nhân dân và dư luận phản đối dữ dội nên ngày 27/7/2015 VTV (Đài truyền hình Việt Nam) đã vội vàng xóa toàn bộ dấu vết nhạc Tàu và chỉ định một “Cơ quan cấp trên có thẩm quyền” tiến hành kỷ luật: Khiển trách đối với Ban Giám đốc Trung tâm Phát thanh-Truyền hình Quân đội và chỉ đạo xử lý nghiêm túc kíp thực hiện chương trình” và ra thông báo lấp liếm như sau:

Nhân dịp kỷ niệm 68 năm Ngày Thương binh, Liệt sĩ, Ban Chỉ đạo Quốc gia về tìm kiếm, quy tập hài cốt liệt sĩ (gọi tắt là Ban Chỉ đạo Quốc gia 1237) đã chỉ đạo Trung tâm Phát thanh-Truyền hình Quân đội thực hiện Chương trình giao lưu nghệ thuật: “Khát vọng đoàn tụ” được truyền hình trực tiếp trên Kênh VTV1/Đài Truyền hình Việt Nam. Kịch bản chương trình đã được Ban Chỉ đạo Quốc gia 1237 và các cơ quan chức năng thẩm định, thông qua và được tiến hành sơ duyệt, tổng duyệt. Đây là chương trình có ý nghĩa chính trị xã hội sâu sắc mang đậm tính nhân văn, khơi dậy truyền thống, đạo lý “Uống nước nhớ nguồn”, “Đền ơn đáp nghĩa” của dân tộc. Chương trình được tổ chức công phu, gây xúc động đối với khán giả xem truyền hình. Tuy nhiên, trong quá trình thực hiện chương trình truyền hình trực tiếp đã không kiểm soát được nội dung để xảy ra sai sót là sử dụng một đoạn nhạc nước ngoài vào trong chương trình. Cơ quan cấp trên có thẩm quyền đã tiến hành kỷ luật: Khiển trách đối với Ban Giám đốc Trung tâm Phát thanh-Truyền hình Quân đội và chỉ đạo xử lý nghiêm túc kíp thực hiện chương trình.”

- Một phái Cộng Sản Hà Nội cùng với toán Văn Công sang đóng các vai Thi Sách, Hai Bà Trưng cùng tướng tá sang Đông Hưng làm lễ tạ tội với Mã Viện



Văn công Việt cộng sang làm lễ tạ tội với Mã Viện





Báo chí Trung Quốc đăng tải tin tức văn công Việt Cộng sang làm lễ tạ tội với Mã Viện. Bài văn tế được phiên âm ra tiếng Việt. Có chỉnh sửa chính tả rõ ràng để văn công Việt Nam phát âm chuẩn. (Tư liệu của CHÂN MÂY đăng trên Dân Làm Báo)

Xướng ngôn viên đài truyền hình VTV ngồi đọc tin trước cờ 6 ngôi sao của Trung cộng ngày 14-10-2011

Cờ Trung Cộng cho đến nay chỉ có 5 ngôi sao gồm một ngôi sao lớn biểu tượng cho dân tộc Hán, 4 ngôi sao nhỏ bao quanh biểu tượng cho Mãn, Mông, Hồi, Tạng (Mãn Châu, Mông Cổ, Hồi Giáo vùng Tân Cương và Tây Tạng). Mới ngày trước đó, cũng trên chương trình thời sự của VTV cũng có hình cờ Trung Quốc, nhưng chỉ với 5 ngôi sao. Nay Việt Cộng cho thêm một ngôi sao nhỏ nữa biểu tượng cho Việt Nam sẽ sát nhập vào Trung Cộng.

Học sinh và thiếu nhi Việt Nam bị bắt buộc cầm cờ sáu ngôi sao đi đón hoàng đế Trung Quốc Tập Cận Bình ngày 21-12-2011 (Hình: AFP/Getty Images)

Bản đồ ghi địa danh thủ đô Hà Nội dời lên tỉnh Quảng Tây, Trung Quốc

Hoàng Sa, Trường Sa đã biến mất trên vùng biển Việt Nam.

Hình ảnh nguyên bản dưới đây do VTV3 phát sóng vào tối 2-5-2015 trong chương trình


Nhìn vào ảnh thì dù một em học sinh cấp 1 cũng biết được thủ đô Hà Nội của Việt Nam nằm ở chỗ nào, nhưng trong bức hình cho thấy Thủ Đô VN đã được “ai đó” dời lên mãi tận phía trên còn xa hơn cả đảo Hải Nam, nằm trong đất liền thuộc tỉnh Quảng Châu (Guangzhou). Nguồn Hoàng Thanh Trúc (Danlambao) 

Hồ Chí Minh và tội diệt chủng:

- Tổng thống Nga Medvedev viết trên blog của mình ngày 30 tháng 10, 2009, nhân dịp nước Nga kỷ niệm "Ngày Tưởng nhớ Ðàn áp Chính trị," phóng viên nhật báo Balan, Gzeta Wyborcza, tại Moskva ghi lại:

Tôi tin rằng, tưởng nhớ về bi kịch của dân tộc cũng thiêng liêng như tưởng nhớ về chiến thắng. Không có lý do gì để biện giải cho sự đàn áp chính trị. Chúng ta chỉ cần nghĩ - hàng triệu người đã chết vì khủng bố cùng những cáo buộc dối trá. Cho đến ngày hôm nay, có thể thấy, những tổn thất to lớn trên được biện minh bằng những mục đích cao hơn của nhà nước. Sự thật, không có sự phát triển, sự thành công, và tham vọng nào của đất nước, có thể đạt được bằng cái giá của bi kịch và mất mát. Không gì có thể được đặt trên giá trị cuộc sống con người. Và không bất cứ sự biện minh nào cho sự đàn áp chính trị là có thể chấp nhận được."

Sau khi Liên Xô giải thể, bằng chứng từ các tài liệu lưu trữ của Liên Xô cho thấy Stalin đã bắt giam khoảng 800.000 tù nhân với tội danh chính trị hay hình sự, khoảng 1,7 triệu người chết trong Gulag và khoảng 390.000 người tử vong trong quá trình tái định cư bắt buộc kulak - cho tổng số khoảng 3 triệu nạn nhân chính thức.

Cai trị bằng khủng bố kìm kẹp

Trong "Nhật ký Rồng Rắn" ông Trần Độ, cựu Trung Tướng trong đội quân Bắc Việt xâm lăng Miền Nam, cựu Phó Chủ Tịch Quốc Hội Cộng Sản Hà Nội đã nhận ra những sai lầm và các tội ác của chế độ. Ông so sánh sự tàn bạo của chế độ toàn trị ở VN hiện nay với nhiều bạo chúa và độc tài quân phiệt:


"Nền chuyên chính tư tưởng hiện nay ở Việt Nam là tổng hợp các tội ác ghê tởm của Tần Thủy Hoàng và các vua quan tàn bạo của Trung quốc, cộng với tội ác của các chế độ phát xít, độc tài. 



Nó tàn phá cả một dân tộc, hủy hoại tinh anh của nhiều thế hệ."

"Lãnh đạo dối lừa, Đảng dối lừa, cán bộ dối lừa, làm ăn giả dối, giáo dục dối lừa, bằng cấp giả dối, đến gia đình cũng lừa dối, lễ hội lừa dối, tung hô lừa dối, hứa hẹn lừa dối. Ôi, cay đắng thay!



Thế là ta đập tan một cái xấu xa và lại phải chấp nhận một cái xấu xa mới giống như hoặc tệ hại hơn tất cả những xấu xa mà ta từng chửi rủa, từng căm thù..."

Hồ Chí Minh và những tên kế thừa đã gây tang tóc thống khổ cho dân tộc Việt Nam qua thống kê sau đây:

- Tờ Polska Times tức Thời báo Ba Lan ngày 5-3-2011 vừa đưa ra một bản xếp hạng 13 nhà độc tài đẫm máu nhất thế kỉ 20, trong đó có Hồ Chí Minh. Theo đó, Hồ Chí Minh qua 24 năm cầm quyền của mình đã gây ra cái chết của 1,7 triệu người Việt qua cuộc chiến tranh đẫm máu.

- Tổng kết cuộc chiến 30 năm (1946-1975), theo công bố của Bộ Lao Động Thương Binh Xã Hội Hà Nội phổ biến ngày 14-12-1998 thì phía Cộng Sản Bắc Việt đã chết trên 3 triệu người. Miền Nam chết 300,000 quân nhân tử trận. Pháp 55,000. Hoa Kỳ 58,000. Quảng Nam, Quảng Bình bị thiệt hại nặng nhất, trung bình mỗi gia đình một người

- Riêng cuộc chiến 1957-1975, bản thống kê tổn thất nhân mạng các bên thật là kinh hoàng:

+ VNCH có 241,000 chiến sĩ hy sinh. - CSBV và MTGPMN tổn thất 1,100,000 tử thương.

+ Quân lực Hoa kỳ tổn thất 56,625 người trong tổng số 9,300,000 đã từng phục vụ tại VN.

+ Quân lực Đồng Minh Đại Hàn, Úc Đại Lợi, Tân Tây Lan, Phi luật Tân, Thái Lan tổn thất 10,226 người, không kể số quân tham chiến và tử trận của Nga Sô, Trung Cộng, Bắc Hàn....)

+ Tổng số thường dân hai miền Nam Bắc VN thiệt mạng khoảng 2,000,000 người.

+ Kinh nghiệm thống kê tổn thất trong chiến tranh cho biết cứ một người thiệt mạng, thì có hai người bị thương. (Nguồn: Đỗ Ngọc Nhận).

- Ngày 15-12-1956 Hồ Chí Minh ký Sắc Lệnh Báo Chí, buộc người dân muốn ra báo phải xin phép, chấm dứt thời kỳ ai muốn ra báo chỉ cần đăng ký mà người dân được hưởng trong gần một thế kỷ dưới thời thực dân Pháp, phạt khổ sai chung thân và tịch thu toàn bộ gia sản những kẻ vi phạm. Kết cục 304 văn nghệ sĩ bị đưa đi chỉnh huấn cải tạo. Nguyễn Hữu Đang Thụy An bị giam trong Hỏa Lò.

- Lưu đày, (deportation), 1.5 triệu đồng bào Miền Nam tại những nơi rừng thiêng nước độc mà chúng đặt cho cái nguỵ danh là “khu kinh tế mới”. Khí hậu khắc nghiệt tại những nơi lam sơn chướng khí này đã gây ra những cái chết cho nhiều chục ngàn người.

- Bộ đội của Hồ Chí Minh đã giết 160.000 người bằng cách đuổi theo pháo kích và bắn trực xạ trong nhiều ngày vào đoàn người chạy giặc suốt theo chiều dài của Tỉnh Lộ 7B từ Pleiku xuống duyên hải trong tháng 3/1975.

- Giam cầm phi pháp, (imprisonment without formal charge or trial), 1,000,000 quân dân cán chính VNCH trong những cái gọi là “trại cải tạo” với thời gian bị giam cầm là từ 3 tới 10 năm, và có nhìều người đã bị giam tới 17 năm. Thủ tiêu mất tích, (enforced disappearance of persons), 165,000 quân dân cán chính VNCH bị chết vì đòn thù trong các trại tù cải tạo.

- Chế độ độc tài khủng bố việt cộng đã là nguyên nhân xô đẩy 3,000,000 đồng bào Miền Nam lao ra biển trên những con thuyền mỏng manh để đi tìm tự do, gây ra những cái chết thảm cho 700,000 đồng bào trên biển cả.

- Tổ chức vượt biên để thu vàng và cướp nhà của dân; khi thuyền vượt biên ra đến hải phận quốc tế, chúng cho công an dùng thuyền cao tốc đuổi theo, bắn chìm thuyền và giết hết những người đã nộp tiền cho chúng. Đây là một tội ác man rợ của loài cộng phỉ đối với đồng bào Miền Nam.

Phá nát truyền thống dân tộc

Trong suốt cuộc đời của Hồ Chí Minh không có một lời nói hay một việc làm nào dự trên đạo lý hay trên căn bản yêu thương mà dốc toàn lực và tìm mọi cách khai thác triệt để bản năng yếu kém thấp hèn của con người với mục đích gây hận thù chia rẽ để lợi dụng. Chính sách trồng người và dùng người của Cộng Sản là tuyển chọn những kẻ cuồng tín vô học, càng ngu càng tốt để dễ dàng sai khiến. Bởi vậy chúng ta không lấy làm lạ khi thấy một chị phu quét đường, một anh thọc huyết heo hay một gã ăn mày chuyên nghiệp cả đời chưa cầm đến cây viết và không đọc nổi tên của mình mà nắm giữ chức vụ Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Dân hay Chánh Án Tòa Án. Những kẻ đáng thương này chỉ là những người máy và nếu cần thì đem ra làm vật tế thần mỗi khi cần thay đổi đường lối và chính sách. Quyền hành chế độ thực sự nằm trong tay những tên Bí Thư Đảng Ủy đứng phía sau giật dây.

Chính vì vậy mà chúng ta không ngạc nhiên khi thấy bọn hậu duệ tiếp nối Hồ Chí Minh, quyền hành sinh sát, nắm giữ những chức vụ quan trọng mà nói năng cực kỳ ngu xuẩn.

Đơn cử một số câu nói sau đây của những “đỉnh cao trí tuệ của loài người” được báo chí Cộng Sản đăng tải và cà nước ai ai cũng biết.

- Chủ Tịch Nước Nguyễn Minh Triết (2006-2011) tuyên bố tại Havana trong chuyến viếng thăm 2009: Cuba và Việt Nam là hai nước canh thức cho nền hòa bình thế giới. Cuba thức thì Việt Nam ngủ. Việt Nam thức thì Cuba ngủ.

- Chủ Tịch Nước Trương Tấn Sang (2011-2016): Vấn đề chủ quyền... Năm nay không xong thì năm tới, mười năm này không xong thì mười năm sau...

- Tổng Bí thư Đảng Nguyễn Phú Trọng: “Đổi mới chỉ là một giai đoạn, còn xây dựng CNXH còn lâu dài lắm. Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam CS hay chưa???.”

- Nguyễn Sinh Hùng - Chủ tịch Quốc Hội: "Quốc hội tức là dân, dân quyết sai thì dân chịu, chứ kỷ luật ai”

- Vũ Đức Đam - Phó Thủ tướng: “Nếu chúng ta không giáo dục cho con cháu rưng rưng khi hát Quốc ca thì đất nước không thể giàu mạnh”.

- Phó Thủ tướng CS Nguyễn Xuân Phúc khẳng định: “Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa làm sức mạnh quốc gia tăng lên rõ rệt!!!”

- Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng Phùng Quang Thanh (đố biết Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng của Việt Nam hay của Trung Quốc?) phát biểu hôm 29/12/2014 tại hội nghị triển khai Nghị quyết của Quốc hội về nhiệm vụ kinh tế - xã hội và dự toán ngân sách nhà nước năm 2015. “Tôi thấy lo lắng lắm, không biết tuyên truyền thế nào, chứ từ trẻ con đến người già có xu thế ghét Trung Quốc. Ai nói tích cực cho Trung Quốc là ngại. Tôi cho rằng, cái đó là nguy hiểm cho dân tộc”

- Thiếu tướng Trần Duân Giám đốc Công An Lai Châu họp báo khi cầu treo Chu Va bị sập làm 9 người chết, 41 người bị thương. "Cầu sập là vì người Mông khi khiêng quan tài thường đi rất nhanh"...

- Vũ Huy Hoàng - Bộ trưởng Bộ Công Thương “Cán bộ thị trường phải kiểm tra chất lượng phân bón bằng… miệng”

- Nguyễn Thị Kim Tiến - Bộ trưởng Bộ Y tế: “Chúng tôi mà có con cháu mắc sởi, không bao giờ dại cho vào đây (Bệnh viện Nhi trung ương)”.

- Võ Thị Dung, Phó Chủ tịch thường trực Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam thành phố HCM đề xuất: "Quốc hội và Chính phủ cùng hứa không tham nhũng"

- Phó Giáo sư Tiến sĩ Nguyễn Hữu Tri, Viện phó phụ trách Viện Xã hội học và Khoa học: "Cần luật hóa cho phép chạy chức, chạy quyền!!!".

- Nguyễn Xuân Hồng - Cục trưởng cục bảo vệ thực vật: “Khoai tây nhiễm độc của Trung Quốc vẫn an toàn”

- Trần Văn Truyền - Nguyên Tổng Thanh tra Chính phủ khi bị đồng chí tố cáo tham nhũng đã giải thích về căn biệt thự và tài sản riêng: “Xây dựng nên ngôi nhà này một phần từ sự giúp đỡ của nhiều người bạn cho đá, cho gạch…”

- Trần Hữu Vĩnh -Trưởng phòng Giáo dục & Đào tạo quận Bình Tân, thành phố HCM: "Bỏ thuốc cho học sinh ngủ, trường mầm non có hoài, không có vấn đề gì lớn..."

- Thẩm phán CS Lê Thị Thu của Tòa án Nhân dân CS huyện Triệu Sơn (Thanh Hóa) nói với người đưa tiền chạy án: "Vì anh là người nhà của cô Niên [Kiểm sát viên Viện Kiểm sát Nhân dân CS huyện Triệu Sơn], là người trong ngành, trong cơ quan nên bọn em mới giúp, vì tình cảm bọn em mới làm, còn là dân thì... bọn em sẽ làm theo quy định của pháp luật”.

- Cục trưởng Cục Chống tham nhũng, Thanh tra Chính phủ Phạm Trọng Đạt tuyên bố: “Tham nhũng là những người có chức vụ quyền hạn. Chúng tôi chống lại có khi chết trước”.

- Trung tá Công An Việt Cộng Hoàng Văn Dũng trong khi thẩm vấn nhà báo Điếu Cày Nguyễn Văn Hải đã nói thẳng thừng: “Tao sẽ làm cho mày suy kiệt mà chết! Tao sẽ đánh cho bác sĩ nhìn không ra, luật sư tìm không thấy! Tao sẽ làm cho mày mất khả năng đàn ông!” (Nguồn: Nhà Báo Phạm Đình Trọng- Dân Làm Báo)

Lãnh đạo mà ngu ngốc như thế thì đất nước ra sao không nói ai cũng biết. Những tên thủ hạ tiếp nối “sự nghiệp” của Hồ Chí Minh đã phạm những đại tội với nhân dân Việt Nam như sau:

- Võ Văn Kiệt ký Nghị Định 31/ CP tháng 4/1997 Quản Chế Hành Chánh không cần xét xử

- Phan Văn Khải ký Nghị định 56/NDCP ký 2005 hạn chế không được tụ họp quá 5 người.

- Phan Văn Khải ký Nghị Quyết 36 phá Cộng Đồng VN Hải Ngoại ngày 26/3/2004

- Nguyễn Tấn Dũng ký Nghị Định số 37/2006/CT/ttg ngày 29/11/2006 kiên quyết không để tư nhân hóa báo chí với bất cứ hình thức nào trong khi điều 69/1992 Hiến Pháp Cộng Sản quy định công dân có quyền tự do báo chí thông tin lập hội biểu tình.

Máu dâm dật và bệnh ấu dâm của Hồ Chí Minh

Có vợ, có bồ bịch, có nhân tình nhân ngãi, đó là chuyện rất thường không đáng nhắc tới nếu Hồ Chí Minh và băng đảng Cộng Sản không thần thánh hóa ca tụng Hồ Chí Minh là người vì nước quên mình không nghĩ đến chuyện vợ con. Quả thật Hồ Chí Minh không màng đến chuyện vợ con vì Hồ theo thuyết duy vật Tam Vô: vô gia đình, vô tổ quốc, vô tôn giáo. Hồ Chí Minh chỉ chơi rồi chạy (hit and run) nên tuy không có vợ nhưng lại có con rơi: Đó là Nông Đức Mạnh với Nông Thị Ngát hay Nông Thị Trưng, và Nguyễn Tất Trung với Nông Thị Xuân, sau đổi là Vũ Trung vì được Bí Thư Vũ Kỳ nhận làm con nuôi...

Ngoài ra, trong chiến dịch ca ngợi Hồ Chí Minh, một bài viết ký tên Nguyễn Minh Châu đăng trên số chủ nhật 7/3/2010 báo Công An Nghệ An và báo Vinh của tỉnh này đã kể chuyện Hồ Chí Minh đã có công giải phóng phụ nữ. Nguyên văn, trích từ bài ca ngợi viết:

...Khi đoàn phụ nữ miền Nam vượt Trường Sơn ra thăm Bác, các chị được Bác đón tiếp thân tình. Thấy các chị gầy, xanh, hốc hác, Bác hỏi:

“Các cháu kinh nguyệt có đều không?

Khi nghe các cô trả lời là trồi sụt thất thường, Bác Hồ đã “ứa lệ…”

Bác Hồ đã “ứa lệ…”. Trời đất!!! Chẳng có nước nào phúc đức hơn nước Việt Nam có vị Chủ Tịch Nước lo chị em ta kinh nguyệt không đều. Bài viết ca ngợi ông Hồ này đã làm Trung Ương Đảng lúng túng, hiện đã bị gỡ xuống trên mạng Vinh (UBND Thành Phố Vinh), nhưng ở mạng Công An chưa gỡ xuống: http://congannghean.vn/newsdetails.aspx?Newsid=3581.

Trong một bài viết khác được xếp loại bênh vực Hồ Chí Minh có tiêu đề “Tôi không cần biết ông Hồ có mấy vợ” tác giả Nguyễn Hưng Quốc đã nhắc đến hồi ký của Giáo Sư Nguyễn Đăng Mạnh, có đoạn viết:

...Câu chuyện của Nguyễn Thị Hằng về chủ tịch Hồ Chí Minh hôm đó tôi nhớ nhất chi tiết này. Chi tiết rất nhỏ nhưng nói rất nhiều về con người Hồ Chí Minh khi “Bác” hỏi “cháu” Nguyễn Thị Hằng: “Cháu có buồn đái không? Chỗ đi đái phía bên kia....”

Đây không phải chuyện đáng để vào tập sách này nhưng đây cũng không phải là ngôn ngữ của một kẻ giữ chức vụ Chủ Tịch Đảng hay Chủ Tịch Nhà Nước. Đây là hiện thân của loài quỷ bất chợt xuất hiện không kiểm soát kịp. Khi cửa miệng Hồ Chí Minh nói đến kinh nguyệt phụ nữ và hỏi cháu có buồn đi đái không thì trong đầu Hồ Chí Minh đang nghĩ đến cái gì. Đây chính là tư tưởng vĩ đại của Hồ Chí Minh mà băng đảng Cộng Sản Việt Nam đang bắt nhân dân học tập tôn thờ.

Ngoài ra Hồ Chí Minh còn mắc bệnh ấu dâm. Một số người nhận xét “Bác” thường có những cử chỉ khác lạ với những bé gái lãnh trách nhiệm lên dâng hoa so với những người đồng nhiệm. Lại có chuyện ngoài phố nói rằng mỗi khi có đoàn thiếu nhi vào thăm dinh “Bác” đều được “Bác” cho quà. Em nào được “Bác” chú ý thì “Bác” thường cho ngồi lên lòng hoặc có những táy máy bất thường mà cháu không dám khóc, không dám la, và khi về đến nhà cũng không dám nói lại với cha mẹ, hoặc cha mẹ biết được thì bắt con gái phải ngậm câm vì quá sợ hãi và không còn đường nào khác. Việc này thật khó mà kiểm chứng và cứ cho là “bọn xấu” tung tin xuyên tạc bôi nhọ lãnh tụ, nhưng bản tin của UPI và bài đăng trên tờ báo Sunday Times ngày 8-3-1959 xuất bản tại Nam Dương phản đối bệnh ấu dâm và tư cách bỉ ổi của Hồ Chí Minh lợi dụng ôm hít gỡ gạc các em bé gái là điều có thật.


Chứng liệu dưới đây khó mà lấp liếm chối cãi. Nguyên thủ nước này đến nước kia, được tặng hoa, dâng hoa, là chuyện thường tình, nhưng chưa có nguyên thủ nào tư cách “đốn mạt” và “tai tiếng” như Hồ Chí Minh. Thật là thứ mặt dày làm nhục quốc thể và quả thật không còn cái nhục nào hơn. Hồ Chí Minh lên báo vì chuyện ôm hôn con gái vị thành niên. Nguồn: The Straits Times (SG), 8 March 1959


Lược dịch:

JAKARTA, Thứ Bảy (8 tháng Ba, 1959)- Chủ tịch Bắc Việt Hồ Chí Minh bị nói phải ngưng ngay việc ôm hôn nữ thiếu nhi Indonesia. Báo giới Indonesia đã chỉ trích ông Hồ về chuyện ông thường ôm hôn (các em gái) trong chuyến viếng thăm chính thức 10 ngày tại đảo Java và hòn đảo du lịch Bali...






Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo