Gs. Nguyễn Hữu Chi (Danlambao) - Chuyện lạ là chuyện xảy ra trước mắt mà ít người hiểu được. Tuy nhiên, những người “chậm hiểu hay quên”, hoặc những người được Trời phú cho khả năng “nhẫn nhục” thì lại coi chuyện lạ là chuyện bình thường, không có gì phải ngạc nhiên cả.
Sau đây, tôi xin kể một vài chuyện lạ đã xảy ra trong “NƯỚC TA”. Rồi các bạn cứ nghiệm mà xem: không bao lâu “NƯỚC TA” sẽ trở thành “NƯỚC LẠ”, vì có nhiều chuyện lạ lùng đã liên tiếp xảy ra bao nhiêu năm qua. Vì thế những người biết suy nghĩ đều không ngạc nhiên khi thấy mình đang sống trong “NƯỚC LẠ”.
Chuyện lạ lùng nhất là nhiều công dân tranh đấu với mục đích bảo vệ đất nước tổ tiên, bỗng nhiên trở thành “NGƯỜI LẠ”, và nhiều “NGƯỜI LẠ” đến cướp đất nước ta thì lại được coi là “NGƯỜI QUEN”. Sau khi luật pháp phân-định rõ ràng “NGƯỜI LẠ” và “NGƯỜI QUEN” như vậy, ta thấy ngay “Nhà Nước” mang luật lệ “NƯỚC TA” ra áp dụng rất ư là “thẳng thừng” đối với “NGƯỜI LẠ”, nhưng rất dễ dãi đối với “NGƯỜI QUEN”. Thí dụ:
(1) “NGƯỜI LẠ” không được vào chỗ làm ăn của “NGƯỜI QUEN”. Lẽ dĩ nhiên, trong một nước pháp trị theo luật rừng rất ư là uy nghiêm, ta không ngạc nhiên khi thấy “NGƯỜI QUEN” được tự do đi lại và buôn bán thong dong khắp mọi nơi trong đất nước “của họ”, còn “NGƯỜI LẠ” thì bị công an địa phương kiểm soát chặt chẽ, để phòng ngừa “thế lực thù địch” lợi dụng làm bậy.
(2) “NGƯỜI QUEN” được Nhà nước nâng đỡ, nên không bị công an sách nhiễu; còn “NGƯỜI LẠ” chỉ là con “mồi béo bở” cho các quan chức hàng ngày có dịp “kiếm chút cháo” về nuôi vợ con, hoặc phụng dưỡng các “em chân dài”.
Với đà phát triển đất nước như thế nay, không bao lâu “NƯỚC TA” sẽ trở thành “NƯỚC LẠ”, và “DÂN TA” trở thành “DÂN LẠ”. Đó là một "chuyện lạ", nhưng sau 1000 năm uống xì-dầu, "chuyện lạ" này sẽ thành "chuyện quen".
Chuyện lạ thứ hai là khi bị bọn ác ôn côn đồ lẻn vào chiếm đất đai, đập phá tàu bè, vơ vét của cải, dìm giết họ hàng thân thích ngoài biển khơi, thế mà người lãnh đạo “NƯỚC TA” vẫn còn muốn giữ tình thân hữu “thâm sâu” với bọn giặc tham lam tàn bạo. Khi anh em, con cháu trong nhà nhất quyết chống trả kẻ thù chung, thì người có trách nhiệm bảo vệ nhà cửa lại dùng quyền lực ra đánh đập người thân thích của mình, và cấm những người con hiếu thảo không được bảo vệ đất nước tổ tiên để lại. Không những thế, khi hàng xóm láng giềng mang vũ khí đầy mình tới xin giúp đỡ trong khi đang bị giặc đàn áp và sỉ nhục, lại nhất định không nhận sự giúp đỡ đó, vì không muốn làm mếch lòng bọn ác ôn côn đồ. Thế là họ hàng, bà con lối xóm bỗng trở thành “NGƯỜI LẠ”, và bọn ác tặc trở thành “NGƯỜI QUEN”.
Chuyện lạ thứ ba là những người có tiếng là “đạo đức cùng mình” vì sau bao năm học tư tưởng Mác-Lê-Mao (toàn là “NGƯỜI QUEN”), và tụng niệm lời dạy bảo của “Bác Hồ” (tạm coi là “NGƯỜI QUEN” luôn), thế mà cả đám này được mọi người coi là một “bầy sâu bọ”, hàng ngày đục khoét dân nghèo. Cái lạ lùng không hiểu nổi là những “lãnh tụ đạo đức” nắm quyền sinh sát trong tay hiện nay, bao lần hùng dũng tuyên bố “diệt trừ sâu bọ,” thế mà không tìm ra được cách tiêu diệt bọn đục khoét này. Có lẽ quốc nạn này đã đột nhập vào tận lục phủ ngũ tạng các quan chức nên đám sâu bọ, sán lãi cũng được coi như “NGƯỜI QUEN”.
Chuyện lạ thứ tư là các đồng chí lãnh đạo nhìn thấy “tư bản giãy chết”, thế mà chỉ muốn “giãy chết” như tụi tư bản. Ô hô! Ai oán thay! Muốn “giãy chết” mà chết không xong. Chỉ còn một nước cuối cùng là cho vợ con mang tiền của xang các nước “tư bản giãy chết” để có dịp “giãy chết” cùng với tụi tư bản. Nhờ “diễn tiến hòa bình” này, kẻ thù truyền kiếp (tức là tụi “tư bản bóc lột”) bỗng nhiên thành “NGƯỜI QUEN”, và “vợ con” trở thành “NGƯỜI LẠ” ở xứ người, và sau đó trở thành “Việt kiều” (tạm coi là “NGƯỜI QUEN” sau khi tuyên thệ trung thành với chế độ “tư bản giãy chết”).
Chuyện lạ thứ năm là những “tên ngụy phản động, chỉ thích “bơ thừa, sữa cặn”, và “theo chân đế quốc về tàn phá nước ta” bỗng nhiên trở thành “khúc ruột thừa ngàn dặm”, thơm ngon như “khúc dồi chó”. Thế là “NGƯỜI LẠ” trở thành “NGƯỜI QUEN”, cho đến lúc hết tiền “NGƯỜI QUEN” trở thành “NGƯỜI LẠ”. Trường hợp điển hình là Mít-tơ Trần Trường. Trường nổi tiếng là một “cháu ngoan Bác Hồ” ở California. Trường quyết chí mang hết tiền để dành ở Mỹ về “NƯỚC TA” làm giàu. Vì mắc bệnh thiển cận, Trường không nghĩ rằng tới lúc nào đó, “kinh tế thị trường” sẽ biến theo “định hướng XHCN” làm cho người đầu tư tham lam không kịp “bỏ của chạy lấy người”. Quả như mọi người đã dự đoán: Mít-Tơ Trường được tự do làm ăn thoải mái trong “kinh tế thị trường”, và trở nên giàu có; thấy vậy, “đảng ta” chuyển hướng xang “xã hội chủ nghĩa” ngay lập tức, làm cho Mít-tơ Trần Trường ngơ ngác vì mất hết sản nghiệp. Bây giờ hắn mới thấy ngay rằng dưới bàn tay phù thủy tài ba của “đảng ta”, chỉ trong nháy mắt “người thành công” có thể trở thành “người sạt nghiệp”, để rồi cuối cùng trở thành “NGƯỜI LẠ”.
“Đảng ta” quả là “đảng lạ”. Nhờ vậy, “NƯỚC TA” trở nên thành một “NƯỚC LẠ”. Ôi! Ở cõi đời Mác-Lê vô thường này, trước “lạ” sau “quen”, hay sau “quen” trước “lạ”, thì đâu có gì là lạ.